- Đây là cái gì?
Ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm vào viên cầu trong tay Mộ Hàn, Yến Minh hồ nghi nói, thậm chí Thư Tình, Bộc Dương Duy, Mai Tâm Hạc, Uông Tiễn cũng không hiểu.
- Mộ Hàn, lấy tới cho ta nhìn kỹ.
Tiêu Dịch Tiên cũng không lập tức dò xét ra, trầm ngâm nói.
- Vâng!
Mộ Hàn cho viên cầu trong tay bay qua phía Tiêu Dịch Tiên.
Tiếp được viên cầu, Tiêu Dịch Tiên nhẹ nhàng ma sát nó, vẻ mặt suy tư. Một lúc sau Tiêu Dịch Tiên búng ngón tay, một đám thanh mang từ trong tay như thiểm điện lao vào viên cầu.
Oanh!
Giống như mặt biển yên lặng nhấc lên gió bão, một đạo khí tức kỳ dị từ trong viên cầu bắn ra ngoài, trong thời gian ngắn nó tràn ngập mỗi tấc không gian chung quanh. Thoáng chốc Thiên Thấp tầng chín sáng lên rực rỡ, xiêm y của mọi người bay phần phật.
Giờ này khắc này mặc dù là Mai Tâm Hạc, Yến Minh là cường giả Vạn Lưu Cảnh trên mặt cũng không nén được thần thái sợ hãi, tuy bọn họ không có phân biệt được viên cầu này là gì, nhưng mà từ khí tức nó toát ra thì bọn họ biết rõ năng lượng ẩn chứa trong đó quá mức khổng lồ.
- Ta biết rồi!
Hai mắt Tiêu Dịch Tiên nhìn chằm chằm vào viên cầu trong tay, phút chốc đầu lông mày đột nhiên giãn ra, hắn kích động hét lên.
- Ta biết rồi!
Cơ hồ đồng thời âm thanh này quanh quẩn chung quanh, nói chuyện là Kiếm Vương Lệ Thu Thủy, hai mắt của hắn kích động.
Giống như không nghĩ tới đối phương kích động như thế, Tiêu Dịch Tiên cùng Lệ Thu Thủy nhìn nhau, sau đó đồng thời cười to.
Qua một hồi lâu Tiêu Dịch Tiên mới thu liễm tươi cười.
- Lệ trưởng lão, ngươi nói trước đi, nhìn xem có nghĩ giống ta không?
Lệ Thu Thủy nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt nhìn qua Mộ Hàn:
- Tiểu gia hỏa, nếu như lão phu không nhìn lầm thì ngươi đạt được một viên ‘ Thái Tiêu Thần Tinh ’.
Thái Tiêu Thần Tinh?
Tất cả mọi người nghe xong đầy nghi hoặc, cho tới bây giờ chỉ nghe nói qua Thái Tiêu Thần Thạch, thái tiêu thần lực nhưng không biết Thái Tiêu Thần Tinh là cái gì.
- Nói ngắn gọn ‘ Thái Tiêu Thần Tinh ’ chính là thái tiêu thần lực ngưng kết thành kết tinh. Cũng giống như đám hung thú trong Vực Giới Sát Tràng ngưng tụ linh tinh trong cơ thể, nhưng ‘ Thái Tiêu Thần Tinh ’ ẩn chứa lực lượng không phải linh tinh có thể sánh bằng.
Lệ Thu Thủy chậm rãi nói.
Đang lúc mọi người giật mình thì Tiêu Dịch Tiên cũng tươi cười đầy mặt.
- Không sai, ta cũng giống như Lệ trưởng lão. ‘ Thái Tiêu Thần Thạch ’ của Tố Ảnh ẩn chứa thái tiêu thần lực còn không sánh bằng ‘ Thái Tiêu Thần Tinh ’ này, chẳng khác gì dân chơi gặp thứ thiệt, không thể so sánh nổi.
- Nếu chỉ luận hàm lượng ‘ thái tiêu thần lực ’ thì viên thần tinh này gấp hơn trăm lần‘ Thái Tiêu Thần Thạch ’ đấy.
Tiêu Dịch Tiên nói câu cuối cùng chẳng khác gì tiếng chuông gõ thẳng vào lòng người, Trong Thiên Tháp tầng chín lúc này đầy tiếng hít thở.
Ba ngàn năm trước viên "Thái Tiêu Thần Thạch" có thể tạo ra cường giả tuyệt thế như Lâu Tàng Không cũng là vì trong "Thái Tiêu Thần Thạch" ẩn chứa "Thái tiêu thần lực" .
Ngày nay Mộ Hàn đạt được thứ trân quý gấp trăm lần "Thái Tiêu Thần Thạch" "Thái tiêu thần lực", nếu như cho mình dùng thì tu vị sẽ tăng tới mức kinh thế hãi tục gì?
Trong lúc nhất thời mọi người nhìn qua Mộ Hàn, ánh mắt biến hóa vi diệu.
- Xem ra vận khí của ta phi thường không tệ.
Mộ Hàn không nhịn được mặt mày hớn hở, đáy lòng kích động lên, nghe qua Lệ Thu Thủy cùng Tiêu Dịch Tiên phán đoán, mặc dù là kẻ đần cũng biết "Thái Tiêu Thần Tinh" trân quý cỡ nào. Nghĩ tới đây nội tâm của Mộ Hàn rục rịch, nhiều "Thái tiêu thần lực" như thế cũng đủ ngưng kết ra hơn trăm đạo "Anh lôi" rồi, Thiên Anh có thể tiến hành lột xác lần thứ hai, số lượng anh đan cũng đạt tới hai viên.
- Không chỉ phi thường không tệ, mà là tốt không hợp thói thường.
Kiếm Vương Lệ Thu Thủy khẽ mĩm cười nói:
- Tiểu gia hỏa, qua nhiều năm như vậy toàn bộ bảo vật thu được trong Vô Cực Thiên Cung thì ‘ Thái Tiêu Thần Tinh ’ xứng đáng nằm hạng nhất đấy.
- Lệ trưởng lão nói đúng.
Tiêu Dịch Tiên gật gật đầu, ánh mắt đảo qua mọi người.
- Tin tức Mộ Hàn trong Vô Cực Thiên Cung đạt được ‘ Thái Tiêu Thần Tinh ’ không được truyền ra ngoài, để tránh khiến cho người khác thèm muốn.
Ngữ điệu hơi dừng, Tiêu Dịch Tiên đưa tay lên, thần tinh quay về bên người Mộ Hàn.
- Mộ Hàn, cất kỹ.
Nhìn thấy cử động của Tiêu Dịch Tiên thì từng đạo ánh mắt nhìn qua "Thái Tiêu Thần Tinh" trong tay Mộ Hàn.
- Vâng!
Mộ Hàn nhanh chóng thu nó vào trong tâm cung, những ánh mắt kia mới lưu luyến rời đi.
Yến Minh thở phào, vô cùng cảm khái nói:
- Tiểu gia hỏa, lần này đi ‘ Cực Chân Giới Vực ’ đã giúp ngươi phát đạt rồi, chẳng những hấp thu Mặc Tâm Thần Thủy còn có được ‘ Thái Tiêu Thần Tinh ’ vô cùng trân quý. Dùng thái tiêu thần lực nó ẩn chứa là có thể giúp tu sĩ Vạn Lưu Cảnh trong mười năm đạt tới Vạn Lưu thất trọng thiên.
Thư Tình cũng trêu ghẹo nói:
- Mộ Hàn, cũng may mắn ngươi là đệ tử Vô Cực Thiên Tông, bằng không ngay cả ta cũng không nhịn được cướp đoạt rồi.
- Có Thái Tiêu Thần Tinh thì lão phu nói không chừng cũng cũng nhẹ nhõm đạt tới Vạn Lưu thất trọng thiên, giảm bớt mấy chục năm khổ tu.
- Đúng, đúng, tiểu gia hỏa, nếu không ngươi cho ta mượn Thái Tiêu Thần Tinh dùng hai năm đi.
"..."
Thư Tình vui đùa một cau thì hào khí ngưng trệ trong Thiên Tháp tầng chín giảm bớt không ít.
Mộ Hàn cũng không câu nệ bó, cười ha hả ứng đối. Trong lúc lơ đãng hắn phát hiến ắc mặt Cung Hạo đã biến thành màu tím đen, nắm đấm xiệt chặc như vỡ ra.
Cung Hạo tức giận thì Mộ Hàn cũng không quá để ý.
Khiến Mộ Hàn chính là Thiên Cực trưởng lão Uông Tiễn cùng Huyền Cực trưởng lão Đậu Hàm. Thần sắc hai người không quá dị thường, nhưng mà trong ánh mắt thỉnh thoảng hiện ra hào quang nguy hiểm.
Loại cảm giác này cực kỳ yếu ớt, nếu không phải tâm thần Mộ Hàn nhạy cảm không hợp thói thường thì khó phát giác ra được.
Mộ Hàn bất động thanh sắc nhưng trong lòng bắt đầu phán đoán:
- Thiên Cực trưởng lão Uông Tiễn là tổ phụ của Uông Lan, lúc trước Uông Lan bị lăng nhục trong Cực Chân Các thì hắn mang địch ý với mình cũng là chuyện bình thường, nhưng mà Đậu Hàm cũng như Uông Tiễn a, ta nhớ chẳng có đắc tội nàng lần nào mà?
- Tốt rồi, không nên nói gì nữa, nói nhiều chỉ sợ Mộ Hàn sẽ lo lắng đấy.
Tiêu Dịch Tiên lúc này đánh gãy châm chọc của mọi người, bốn phía an tĩnh lại, mới trầm giọng nói:
- Hôm nay chuyện thứ nhất đã nói xong, bắt đầu nói chuyện thứ hai.
- Qua một năm trong Vô Cực Thiên Tông chúng ta mở ‘ ba đạo thiên quan ’. Trước mắt có thể tham gia ‘ thiên quan thi đấu ’ cũng chỉ có hai đệ tử Thiên Cực là Cung Hạo cùng Tiêu Tố Ảnh, nhưng mà ta đề nghị lúc nên gia tăng thêm một vị trí, người đó là...
- Đệ tử Địa Cực Mộ Hàn!
- Mộ Hàn?
Không chỉ có Mộ Hàn, Tiêu Tố Ảnh cùng Cung Hạo ba người trợn mắt há hốc mồm, Mai Tâm Hạc cùng Yến Minh cùng các trưởng lão Vạn Lưu Cảnh hai mắt nhìn nhau, hoàn toàn không nghĩ tới Tiêu Dịch Tiên lại nói như vậy
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...