Vũ Vương

Trong tâm niệm, từng loại võ đạo công pháp như đèn kéo quân hiện lên trong đầu Mộ Hàn: Thái Hư Động Thần Quyết, Lôi Ngục Kình, Tử Ngọc Sinh Yên Quyết, Bạo Viêm Liên Châu Tiễn, Lôi Võng Chính Pháp...

Những công pháp này đều nhắm vào Chân Nguyên, đối với gia tăng quá trình dung hợp dược lực với thân thể cũng không có tác dụng quá lớn.

- Hổ Bạo Kình?

Phút chốc, trong đầu Mộ Hàn liền hiện lên ba chữ kia

"Hổ Bạo Kình" chỉ là một loại đê phẩm võ đạo công pháp của Mộ gia, lúc trước Mộ Hàn sở dĩ có thể nhanh chóng đột phá đến Võ Cảnh nhị trọng Nội Dưỡng cảnh, chính là nhờ "Hổ Bạo Kình" phối hợp với "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết". Ngày sau, võ đạo công pháp mà Mộ Hàn có được càng ngày càng tốt, đã rất ít dùng đến nó nữa.

- Lúc thế này thử ‘ Hổ Bạo Kình ’ có lẽ sẽ có hiệu quả không tệ.

Cân nhắc một lát, Mộ Hàn liền quyết định chủ ý, tiếp theo thân ảnh lóe lên, người liền ra khỏi phòng ngủ, đến trong sân.

- Hô!

Nhẹ hít một hơi, Mộ Hàn tâm thần trầm tĩnh, lưng hơi cong, ngay sau đó liền cầm ra một trảo, tiếng kêu gào thê lương xé rách hư không. Trong nháy mắt này, khí thế Mộ Hàn trong tích tắc đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, cả người liền như là một đầu mãnh hổ khiếu ngạo núi rừng.

Một chiêu đánh ra, chiêu thứ hai lại nối gót tới.


Mộ Hàn động tác vô cùng tấn mãnh, ở trong sân xê dịch thiểm dược, phát huy "Hổ Bạo Kình" một cách vô cùng tinh tế. Cơ hồ mỗi một chiêu thi triển ra, cơ bắp toàn thân và cốt cách Mộ Hàn đều đang vận động, Chân Nguyên càng kịch liệt kích động trong người, kình đạo vô hình mạnh mẽ như một luồng sóng phật qua tạng phủ.

Không bao lâu, Mộ Hàn liền thi triển xong tất cả chiêu thức của "Hổ Bạo Kình", nhưng thân hình lại không có một tia dừng lại, lần nữa diễn luyện Hổ Bạo Kình từ đầu tới cuối.

Hai lần, ba lần... Năm lần... Mười lần...

Đến cuối cùng, ngay cả Mộ Hàn cũng không nhớ mình đã diễn luyện bộ công pháp đơn giản này bao nhiêu lần, toàn bộ thân thể tựa như một cổ máy móc hình người, mà "Hổ Bạo Kình" chính là chương trình duy nhất của cỗ máy đó, trong lúc nhất thời, Mộ Hàn rống lên một tiếng, thủ trảo tiếng xé gió liên tiếp.

Suốt hai ngày, Mộ Hàn cái gì cũng không làm, chỉ lần lượt thi triển ra "Hổ Bạo Kình" .

- Cuối cùng cũng không sai biệt lắm.

Sắp tới chạng vạng tối, Mộ Hàn bỗng nhiên dừng bước chân, tàn ảnh tràn ngập phạm vi mấy mét không gian toàn bộ hợp lại làm một, tiếng rít gào kích động trong sân cũng két một tiếng dừng lại.

Chỉ hơi chút cảm ứng, trên mặt Mộ Hàn đã nổi lên một tia vui mừng

Hai ngày này gần như không ngừng tu luyện, khiến từng bộ vị thân hình Mộ Hàn đều ở trạng thái vận động cao độ, tốc độ dược lực dung hợp với thân thể cũng tăng mạnh, quá trình dung hợp bảy ngày giảm xuống còn hai ngày ngắn ngủi, điểm này, chỉ sợ ngay cả Mai Tâm Hạc cũng không nghĩ tới.

Dù sao siêu cấp cường giả Vạn Lưu cảnh như Mai Tâm Hạc, giơ tay liền khiến ngọn núi điên đảo, giang hà chảy ngược, như thế nào cũng không nghĩ ra Mộ Hàn lại dùng loại võ đạo công pháp đê phẩm này để hoạt động thân thể. Bằng không, hắn cũng sẽ không nhắc nhở Mộ Hàn phục dụng đan dược phải cách bảy ngày.

Một lát qua đi, Mộ Hàn liền dùng hạt "Hư Hồn Thiên Đan" thứ hai.

Bất quá, hạt đan dược này cũng không tiến vào miệng Mộ Hàn, mà bay vào "Tử Hư Thần Cung" bị Mộ Hàn bỏ vào trong miệng Thiên Anh.

Lúc hấp thu dược lực hạt "Hư Hồn Thiên Đan" thứ nhất Mộ Hàn đã nghĩ đến loại phương pháp này.

Đan dược tiến vào trong bụng, dược lực tán hóa ra trước hết hấp thu vào trong Tâm Cung mới có thể dung nhập Chân Nguyên, tăng lên cường độ Chân Nguyên. Thay vì thế chẳng bằng để dược lực trực tiếp tản ra trong bụng Thiên Anh, chẳng những có thể đẩy nhanh tốc độ hấp thu, còn có thể khiến dược lực không đến mức thẩm thấu vào thân thể nữa.

Oanh!

Vừa lọt vào bụng Thiên Anh, dược lực "Hư Hồn Thiên Đan" liền bạo tán ra, tốc độ so với hạt đầu tiên càng thêm nhanh chóng. Cơ hồ ngay khi Thiên Anh nuốt xuống, Mộ Hàn đã toàn lực vận chuyển công pháp, dược lực tản ra liền bị Chân Nguyên hấp thu, rất nhanh tương dung.

Theo thời gian trôi qua, tốc độ dược lực tan ra càng lúc càng nhanh, mà tốc độ Chân Nguyên dung hợp với dược lực cũng theo đó tăng lên. Không đến hai giờ, dược lực cả hạt "Hư Hồn Thiên Đan" liền bị hấp thu sạch sẽ, không có chút nào thẩm thấu ra từ trong Thiên Anh cả.


- Phương pháp này quả nhiên không tệ.

Cảm thụ được cường độ Chân Nguyên tăng vọt trong cơ thể, Mộ Hàn lộ vẻ vui mừng. So sánh với lần dùng dược đầu tiên, dược hiệu lần thứ hai tuy rằng cắt giảm không ít, nhưng không có nửa điểm lãng phí, hơn nữa tốc độ dược lực bị hấp thu lại tăng nhiều, đương nhiên, cũng không còn thời gian chờ đợi trước kia nữa

Không có nửa điểm chần chờ, Mộ Hàn ý niệm khẽ động, liền bỏ hạt "Hư Hồn Thiên Đan" thứ ba vào miệng Thiên Anh.

Dược lực ầm ầm nổ bung, cùng Chân Nguyên tương dung, vốn Chân Nguyên như nước cuồn cuộn không ngớt lại như sôi lên. Không đến một phút đồng hồ, Mộ Hàn cảm ứng được một tầng vô hình bích chướng trong cơ thể Thiên Anh, theo Chân Nguyên kịch liệt chấn động, tầng bích chướng vô hình này run rẩy được thêm lợi hại.

Mộ Hàn ý niệm nhanh chóng quay ngược lại, lập tức bắt đầu luyện hóa Tâm Cung của Sở Ngọc.

Sau khi hấp phệ Tâm Cung kia ra, Mộ Hàn vẫn một mực bảo lưu lấy, hiện giờ vừa vặn có đất dụng võ. Tâm Cung của tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh hóa thành Chân Nguyên bàng bạc, nhanh chóng dung nhập vào Chân Nguyên trong cơ thể Mộ Hàn. Chỉ một thoáng, Chân Nguyên cuồn cuộn tăng vọt.

Phanh!

Cũng không biết qua bao lâu, tầng bích chướng vô hình trong Thiên Anh liền nổ tung, tiêu tán.

Huyền Thai thất trọng thiên!

Giờ khắc này, tu vị Mộ Hàn rốt cục đạt đến Huyền Thai cảnh đỉnh phong nhất.

Cách ba ngàu, Mộ Hàn lại lần nữa bước lên tầng sáu Cực Chân Các


Thiên Cực đệ tử tu luyện ở tầng này vẫn rất thưa thớt, chỉ vẹn vẹn có sáu người.

Bất quá, khiến Mộ Hàn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, trong sáu đạo nhân ảnh này, chẳng những có Lưu Phàm và Lận Hồng Nhan vừa mới nhận thức lần trước, thậm chí ngay cả Uông Lan từng có ma sát với hắn cũng trong đó

Thật sự là oan gia ngõ hẹp!

Mộ Hàn không làm kinh động bọn hắn, thu liễm khí tức, phóng nhẹ bước chân, đang muốn lén lút đi qua người bọn hắn thì Lưu Phàm và Lận Hồng Nhan liền cơ hồ đồng thời mở mắt.

- Mộ sư đệ, ngươi...

Lưu Phàm cười mỉm bắn người lên, câu nói kế tiếp vừa ra khỏi yết hầu, còn chưa kịp nói ra miệng liền phát giác được dị trạng từ khí tức của Mộ Hàn, nhất thời bật thốt lên hoảng sợ nói:

- Huyền Thai Thất Trọng Thiên? Mộ Hàn sư đệ, mới hai ba ngày không gặp, ngươi đã đột phá đã đến Huyền Thai Thất Trọng Thiên?

- Tốc độ thật nhanh.

Trên mặt Lận Hồng Nhan cũng đầy ngạc nhiên:

- Nếu như ta không nhớ nhầm, lúc Mộ sư đệ tại gia nhập đội ngũ lịch lãm rèn luyện do Tang Thiên Công và Sở Ngọc dẫn đầu mới chỉ là Huyền Thai tam trọng thiên. Từ lúc đó đến giờ cũng mới chừng nửa tháng thôi, Mộ sư đệ lại liên tiếp đột phá bốn lần!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui