Vũ Vương

Mai Tâm Hạc là Đan Thiên Điện Chủ của Vô Cực Thiên Tông, bình thường cực ít khi luyện dược, mặc dù là Thiên Cực đệ tử muốn hắn tự mình động thủ luyện chế một khỏa đan dược cũng cực kỳ khó khăn, nhưng hiện giờ Hư Hồn Thiên Đan mà Mai Tâm Hạc luyện chế lại đang lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay mình sao không khiến bọn hắn kích động được.

Mộ Hàn thấy thế cười cười, nói:

- Đều thu lại đi, chờ sau khi tu vị các ngươi vững chắc lại phục dụng ‘ Hư Hồn Thiên Đan. . . Nó đủ để khiến thực lực của các ngươi lại tăng thêm một bậc.

Bốn người Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị liên tục gật đầu, đều cảm kích không hiểu, phần lễ mà Mộ Hàn đưa cho bọn hắn sau khi trở về từ Đan Thiên Điện thật sự quá trân quý.

- Mộ Hàn sư huynh, đại ân không lời nào cảm tạ hết được. Tuy rằng ta tu vị không cao, nhưng nếu ngày sau sư huynh có chỗ nào cần đến ta xin cứ việc phân phó, ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực.

Lăng Nghị cất kỹ đan dược, thở sâu, trùng trùng điệp điệp nói. Kỷ Vũ Lộ, Hạng Thần và Ôn Siêu mặc dù không nói chuyện, nhưng thần sắc lại lại không khác gì Lăng Nghị.

- Tốt, nếu là thật có chuyện cần giúp đỡ, ta tuyệt sẽ không khách sáo với bốn vị sư đệ sư muội đâu.

Mộ Hàn cũng không giả mù sa mưa mà từ chối, thản nhiên cười nói. Nghe được hắn nói như vậy, bốn người Kỷ Vũ Lộ và Lăng Nghị lại càng cao hứng, lại qua thật lâu, mới lần lượt rời đi.


Khoanh chân ngồi xuống trên giường, trên mặt Mộ Hàn hiên lên một tia vui vẻ. Dùng tầm thần cường đại của hắn, có thể rõ ràng bắt được chấn động từ linh hồn khí tức của bốn người Kỷ Vũ Lộ, chỉ thông qua biến hóa khí tức chấn động, Mộ Hàn liền biết rõ sau ngày hôm nay, bốn người Kỷ Vũ Lộ đối với mình tuyệt đối không hai lòng

Hai lần tao ngộ ở Vực Giới Sát Tràng và Long Dực Sâm Lâm khiến Mộ Hàn ý thức được mình ở Vô Cực Thiên Tông quá mức thế đơn lực bạc, tứ cố vô thân.

Những Thiên Cực đệ tử của Vô Cực Thiên Tông cơ hồ đều thu đại lượng cực đồ, dùng những cực đồ này làm cơ sở, bọn hắn ở trong Vô Cực Thành bện ra từng mạng lưới thế lực. Tựa như Cung Hạo, dựa vào phần đông cực đồ, trong Vô Cực Thành có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào hắn đều có thể biết được rõ ràng.

Mộ Hàn hiện giờ chỉ là Địa Cực đệ tử, vẫn không thể thu cực đồ, nhưng hắn trước tiến có thể tìm cho mình một ít giúp đỡ, nói không chừng lúc nào liền có thể mang đến cho mình trợ giúp cực lớn.

Tựa như bốn người Kỷ Vũ Lộ và Lăng Nghị, Mộ Hàn lúc đầu cũng không định thâm giao với bọn họ, nhưng theo thời gian ở chung tăng trưởng, phát hiện bọn hắn phẩm tính đều rất không tồi, quan hệ mới dần thêm sâu sắc, lúc có dư thừa Thiên Hồn Quả Mộ Hàn cũng nghĩ đến bọn hắn.

Nếu như Mộ Hàn không lấy ra Thiên Hồn Quả, liền không có khả năng trong thời gian ngắn đã tề tựu được các loại dược vật như Đa La Diệp thảo; không có dược vật thì không thể phục dụng Thiên Hồn Quả; không phục dùng Thiên Hồn Quả thì không có khả năng đưa tới Đan Thiên Điện Chủ Mai Tâm Hạc, tự nhiên càng không khả năng có một loạt phản ứng dây chuyền đằng sau.

Có bỏ, mới có được.

Mộ Hàn tâm tình khoan khoái dễ chịu, rất nhanh liền nhắm mắt lại, từ từ vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết.

Lúc trước những lời hắn nói với bọn người Kỷ Vũ Lộ cũng áp dụng cho hắn. Hắn mới vừa đột phá đến Huyền Thai lục trọng thiên, tu vị còn chưa vững chắc lắm, cho nên chuẩn bị trì hoãn vài ngày mới phục dụng Hư Hồn Thiên Đan, dù sao đan dược cũng nằm trong Tâm Cung của mình, cũng không cần lo lắng bị người trộm đi.

Rạng sáng hôm sau, Mộ Hàn liền rời khỏi chỗ ở, đi tới bên ngoài Cực Chân Các.

. . . Trèo lên Cực Chân Các, nhập Cực Chân Giới Vực. . . Lão phu cho ngươi một hồi đại cơ duyên.

Những lời mà Phong Lưu Vân khắc trong Xích Huyền Đan Lô Mộ Hàn cũng không quên.

Lúc trong đầu vang lên thanh âm này, Mộ Hàn liền từ trong tối tăm có một loại cảm giác Cực Chân Giới Vực tựa hồ có liên quan lớn lao với mình.


Trước kia, Mộ Hàn cũng không quá để ở trong lòng, nhưng giờ phút này đứng ở bên ngoài Cực Chân Các hắn liền phát hiện loại cảm giác này lại đột nhiên mãnh liệt thêm mấy lần, tựa hồ trong Cực Chân Giới Vực kia có đồ vật gì đó đang kêu gọi mình vậy, cái này khiến Mộ Hàn đối với đại cơ duyên kia vạn phần chờ mong.

Đạo vân sư có được mộc, hỏa song thuộc tính pháp lực, ngàn năm khó gặp, có lẽ Phong Lưu Vân kia cũng có khả năng có được Ngũ Hành Chân Linh pháp thể. . .

Ý niệm này chỉ hơi lóe lên, Mộ Hàn liền trầm tĩnh tâm thần, bước nhanh vào Cực Chân Các.

Theo Mai Tâm Hạc nói, trên đỉnh Cực Chân Các có thông đạo đi thông với không gian thần bí kia, chỉ có dựa vào bản lãnh của mình mới có thể đi vào, nếu tâm thần bản thân không đủ cường đại, mặc dù có cường giả Vạn Lưu cảnh hộ tống, cũng sẽ bị vết nứt không gian xé nát. Bất kể như thế nào, hắn đều phải thử xem có tiến tiến vào Cực Chân Giới Vực được hay không.

Huống hồ, Mộ Hàn tới Cực Chân Các này cũng là nhất cử lưỡng tiện. Thiên Địa linh khí nồng đậm ở đây vừa vặn thích hợp để hắn củng cố tu vị bản thân.

Linh khí thật đậm đặc!

Vừa đi qua cánh cửa lầu các, Mộ Hàn liền có cảm ứng, vô ý thức làm ra phán đoán như vậy, trong các và ngoài các như hai thế giới vậy, nồng độ linh khí trong Cực Chân Các không sai biệt lắm gấp hai lần bên ngoài. Nếu có thể thường xuyên ở chỗ này tu luyện, tốc độ thực lực tăng lên tuyệt đối sẽ tăng mạnh.

Công huân ngọc bài.

Bất quá Mộ Hàn còn chưa kịp nhìn kỹ tình huống trong Cực Chân Các liền có một thanh âm đạm mạc vang lên. Nói chuyện là một trung niên nam tử, dung mạo bình thường, khuôn mặt lạnh lùng như nham thạch, nhưng thực lực của hắn lại không tệ lắm, có lẽ đã đạt đến tình trạng Huyền Thai ngũ trọng thiên.


Mộ Hàn sớm đã nghe Kỷ Vũ Lộ nói qua quy củ của Cực Chân Các liền đưa ngọc bài lên,

Trung niên nam tử kia dung nhập một vòng Chân Nguyên, ngọc bài lập tức tách ra ánh sáng hoa mắt, đạo vân bên trong cũng lập tức ngưng tụ ra tính danh và con số năm vạn của Mộ Hàn.

Ở Cực Chân Các tu luyện một ngày, khấu trừ năm điểm công huân.

Nói xong một câu như cơ giới, trung niên nam tử liền nhẹ nhàng ném ngọc bài của Mộ Hàn vào căn ngọc trụ màu trắng dựng đứng ở bên ngoài mấy mét. Nhưng ngay nháy mắt khi cả hai đụng chạm thì ngọc bài lại quỷ dị dung nhập vào trong ngọc trụ, hoàn toàn như nhất thể, phảng phất trước giờ chưa từng xuất hiện qua vậy.

Loại hiện tượng quỷ dị này khiến Mộ Hàn trong lòng khẽ động.

Ngọc bài và ngọc trụ đều là đạo khí, hai kiện đạo khí có thể dung hợp. Căn cứ theo thời gian ngọc bài dung nhập dài hay ngắn, số lượng công huân bên trong sẽ tự động khấu trừ dần, dường như tràn đầy linh tính. Mộ Hàn mặc dù ở phương diện đạo vân có ưu thế hơn người, nhưng đạo khí như vậy vẫn là lần đầu nhìn thấy.

Đợi khi ra ngoài, nhất định phải hảo hảo quan sát, xem thử đạo khí này vận hành thế nào mới được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui