- Sở Hoằng, có chuyện gì?
Đúng lúc này một âm thanh vô cùng nhỏ bé vang lên, yếu ớt, phiêu miễu bất đinh.
- Hồi bẩm trưởng lão, có một đệ tử Hoàng cực tên Mộ Hàn, muốn tấn chức Địa cực đệ tử.
Vị tráng hán Sở Hoằng kia vẫn cung kính như thường, cũng không có nửa phần thất lễ.
- Hử?
Trong âm thanh kinh ngạc, thì đạo thân ảnh hư nhạt kia chợt trở nên rõ rang, giống như từ trong hư không đột nhiên xuất hiện vậy, thoáng một cái khiến cho Mộ Hàn thấy được rõ, đó là một vị lão giả thân hình cao lớn, khuôn mặt hông hào, hai mắt tinh quang rực rỡ tựa như là tinh cầu vậy.
Nhẹ nhàng phất tay một cái, vị tráng hán kia liền im lặng rời khỏi cung điện, con mắt Khấu Thiên Nguyên rời xuống Mộ Hàn, đánh giá hắn từ trên xuống dưới. Tuy thần sắc vẫn luôn nhu hòa nhưng ánh mắt lại tựa như lợi kiê,s không ngừng khiến cho Mộ Hàn có cảm giác toàn thân đều bị xuyên thủng vậy.
- Đệ tử Mộ Hàn bái kiến trưởng lão.
Khẽ hít một hơi, rồi Mộ Hàn nói.
- Lão phu thực sự là rất lâu rồi mới gặp được một tên Hoàng cực đệ tử muốn tấn chức lên Địa cực đệ tử…
Một lát sau Khấu Thiên Nguyên mới gật đầu, híp đôi mắt lại, sau đó nói:
- Mộ Hàn ngươi cũng đã hiểu quy củ tấn chức của Vô Cực thiên tông ta rồi chứ?
- Đã hiểu,
Mộ Hàn gật đầu nói, Hoàng cực đệ tử muốn nhảy lên Địa cực đệ tử thì phải thắng được hai người có võ đạo cảnh giới vượt qua bản thân lưỡng trọng.
- Không tệ, với Huyền Thai tam trọng thiên hiện giờ của ngươi thì phải chiến thắng hại vị Huyền Thai ngũ trọng thiên mới được. Nếu như không nắm chắc thì chờ sang năm tấn thăng làm Huyền cực đệ tử sau đó tới chỗ lão phu khảo hạch để tấn thắng Địa Cực đệ tử cũng được.
- Đệ tử cũng không muốn phải chờ lâu đến như vậy.
- Xem ra ngươi cũng có lòng tin.
Thấy Mộ Hàn không hề do dự mà quyết định, Khấu Thiên Nguyên cũng hiện lên một chút vui mừng, gật đầu nói:
- Đã như vây thì ngươi tới đây, lão phu sẽ thành toàn cho ngươi.
Nói xong, Khấu Thiên Nguyên đảo mắt ra ngoài điện:
- Hình Tiến, Tề Quân, moi tới Địa Cực điện
Thanh âm tựa như ngưng tụ lại thành một sợi tơ, sau đó phóng thẳng ra ngoài điện.
Chỉ vài giây, đã có hai đạo thân ảnh một lam một hắc tiến vào trong điện. Người mặc hắc bào là một trung niên tầm bốn mươi, thân người cao, hai gò má gầy gò. Còn vị lam bào kia thì cũng không khác biệt gì lắm về tuổi tác, thân hình cũng gầy gò tựa như người trước.
Khấu Thiên Nguyên lạnh lùng nói:
- Hình Tiến, Tề Quân, đây là sư đệ Mộ Hàn, hắn muốn từ hoàng cực đệ tử tiến lên Địa Cực đệ tử, các ngươi ai tới luận bàn cùng với hắn đây?
Nghe vậy hai vị trung niên nam tử đều kinh ngạc nhìn về phía Mộ Hàn.
Dựa theo quy củ của Vô Cực Thiên tông thì Hoàng cực đệ tử tiến lên Địa Cực sẽ phải chiến thắng hai người có tu vi vượt qua mình hai trọng thiên, mà hai người bọn họ đã là Huyền Thai ngũ trọng rồi, cho nên tên tiểu gia hỏa gọi là Mộ Hàn kia đã là tu sĩ Huyền Thai tam trọng thiên rôi.
Nhìn tên Mộ Hàn này sợ rằng mới chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, còn nhỏ như vậy mà đã tu luyện tới Huyền Thai tam trọng thiên, thiên tư quả nhiên là kinh người, chỉ tiếc là Huyền Thai ngũ trọng thiên so với tam trọng thiên không phải chỉ thiên tư là có thể bù lại được.
Trong chớp mắt, vị nam tử áo đen kia liền lên tiếng;
- Ta là Hình Tiến, Mộ Hàn sư đệ trận đầu để ta tới luận bàn với ngươi.
- Không cần phải phiền phức như thế đâu.
Ánh mặt lạnh lùng của Mộ Hàn đảo qua người Hình Tiến và Tề Quân, sau đó mỉm cời nói:
- Hai vị sư huynh, cả hai người cùng lên là nhanh nhất.
- Cái gì?
Hình Tiến và Tề Quân nhìn nhau, trong mắt dồi phương đều thấy một tia kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới Mộ Hàn lại có thể nói ra được một câu như vậy. Hai ngươi lập tức hồi phục tinh thần, sự kinh ngạc trong mắt đều biến thành tức giận, đầy vẻ âm trầm.
Mộ Hàn chỉ có tu vi Huyền Thai tam trọng, àm muốn cùng chiến đấu với hai vị Huyền Thai ngũ trọng thiên thì quả thực là quá liều lĩnh rồi, Tề Quân tức giận cười, trầm giọng nói:
- Nếu như sư đệ đã có sự tin tưởng với bản thân thì chúng ta cũng không có khách khí nữa làm gì.
- Mộ Hàn sư đệ, quyền cước không có mắt, cho nên không thu tay kịp làm ngươi bị thương thì cũng đừng trách sư huynh tu luyện không tới nơi tới chốn.
Hình Tiến trợn hai mắt lên, đầy vẻ dữ tợn nói.
Lúc này, hắn cảm thấy lửa giận bộc phát không ngừng trong lòng, Ở trong một tông phái khổng lồ như là Vô Cực thiên tông thì với thực lực Huyền Thai ngũ trọng thiên cũng không tính là cái gì, nhưng hắn tu luyện nhiều năm như thế, còn chưa bị ai coi rẻ bao giờ, huống hồ hiện giờ là một tên sư đệ thấp hơn hắn hẳn hai trọng.
Mộ Hàn thấy hai người tức giận nhưng cũng không để tâm, chỉ lạnh nhạt cười:
- Sư huynh cứ việc yên tâm, nếu bị thương thì cũng là do ta trách ta mà thôi.
- Được lắm, ngươi ra tay đi.
Hình Tiến cười dữ tợn, chân nguyên trong cơ thể kịch liệt rung trào, khí tưc điên cuồng bắt đầu bộc phát, Tề Quân bên cạnh cũng không nói gì nữa, chỉ là cánh tay cũng bắt đầu nâng lên, song quyền nắm chặt, phía dưới cũng bốc lên một tầng hỏa hồng quang thạch lưu động không ngừng.
Khấu Thiên Nguyên từ đầu tới cuối đều không có lên tiếng, chỉ đứng ở bên ngoài lăng lặng quan sát, trong mắt lại hiện ra một vẻ kinh ngạc khó có thể phát giác được.
- Hay là hai vị sư huynh cứ ra tay trước đi, bởi ta sợ ta mà ra tay thì hai vị sư huynh không còn có cơ hội đê hoàn thủ đâu.
Mộ Hàn chăm chú nhìn hai người, sau đó từ từ nói ra.
- Càn rỡ! Đã như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Hình Tiến cuối cùng không nhịn được nữa, lửa giận sôi sục, nổi giận gầml ên một tiếng, hai tay nắm chặt đánh thẳng về phía trước, một hổ một báo, hai đạo hư ảnh to lớn từ tay của hắn phóng ra, giương nhanh múa vuốt bổ về phía Mộ Hàn.
Rống! Rống!
Tiếng gầm gừ chấn động hư không, tựa như muốn lật tung cả Đăng Thiên tháp này, sát khí điên cuồng khát máu cùng với kình khí đồng thời tràn tới, khiến cho phương viên mấy chục thước trong không gian, không khí cũng muốn đông cứng lại.
Tề Quân cũng hừ lạnh một tiếng, bước lên một bước, hai nắm đấm cũng dần buông lỏng ra.
Hô!
Mười ngón tay khẽ xòe ra, liền tựa như một lồng giam bao nhiêu năm phong trần mở ra, một cỗ hỏa hồng khí tức vô cùng bạo ngược dị thường, tựa như là sóng triều bắt đầu tuôn ra, nhiệt ý hừng hực bao phủ lấy Mộ Hàn ở bên trong, thậm chí còn khiến cho không khí xung quanh đây phải nóng nở ra, phát ra âm thanh đùng đùng tựa như là pháo nổ vậy.
Hổ Báo Huyễn Sát! Thước Viêm quyết!
Cơ hồ là phản xạ có điều kiện, trong đầu Mộ Hàn dột nhiên hiện lên mấy chữ này.
Hổ Báo Huyễn Sát cùng với Thước Viêm quyết này đều là cao phẩm công pháp. Vũ bi bí cảnh đều có thể thu được. Mộ Hàn lần trước tiến vào trong bí cảnh cũng đã từng nhìn thấy qua.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...