Vu Vơ Lớp 10
Cô giáo chắc phải thừa biết thằng xỏ khuyên tai này là một trong những đứa học sinh cá biệt. Đời nào cô lại cho nó làm lớp trưởng. Nhưng giờ đây cô đang cáu giận thực sự với nó, cô làm điều khiến nó cũng phải giật thót mình.
- Anh Tùng hả? – Cô nhìn đứa xỏ khuyên tai – Anh muốn làm lớp trưởng chứ gì? Được thôi. Anh Hải từ chức thì anh Tùng lên thay. Chỉ cần có khả năng thì sẽ được làm lớp trưởng. Tôi bổ nhiệm luôn anh Tùng vào vị trí ấy. Anh Tùng đồng ý hả?
- Dạ vâng ạ! – Thằng này trả lời một câu nửa lễ phép, lại nửa hét toáng lên như muốn pha trò.
Bốn đứa còn lại đã ôm bụng gục xuống cười rã miệng. Những con mắt đổ dồn về nhìn những thằng này. Nhưng cô không quát, thậm chí không nói gì bọn cá biệt ấy. Cô chỉ tập trung vào cái vị trí lớp trưởng.
- Thế được rồi. Từ nay đến tuần sau anh Tùng sẽ là lớp trưởng của lớp 10A30. Còn thì thứ sáu sẽ bầu cử đàng hoàng, chọn lớp trưởng hẳn hoi. Có ai có ý kiến gì không?
Không bàn tay nào giơ lên. Đúng hơn là không dám giơ lên. Lớp đang diễn ra một sự việc quá nghịch lý: lớp trưởng từ chức thành học sinh và học sinh cá biệt lên làm lớp trưởng. Không ai hiểu ý cô muốn làm gì, nên không dám ý kiến.
Riêng nó thì hiểu. Nó – một lớp trưởng thật sự lại từ chức, còn cô để một đứa cá biệt lên làm thay. Chắc chắn cô quá hiểu lớp nó sẽ ra sao dưới tay tên lớp trưởng này. Cô đang đánh vào trách nhiệm của nó. Bao nhiêu lâu nó làm lớp trưởng như vậy, lẽ nào nó lại để lớp nó sa sút? Lẽ nào nó chịu nhìn một thằng học sinh cá biệt điều khiển lớp mình?
Nó chắc chắn không. Cô giáo nghĩ vậy. Nhưng bây giờ, ngay lúc này thì nó nghĩ là có. Nó đã quá mệt mỏi rồi. Nó không muốn đấu tranh với bất cứ cái gì nữa.
Nó vừa về đến nhà thì chuông điện thoại reo. Nó uể oải nhấc máy. Là thằng Dũng.
- Alô, Hải “cối” à? Tao, Dũng đây. Vừa nãy sao tao tìm mãi mày ở cổng trường mà không thấy?
- Lớp tao về muộn – Nó đáp gọn lỏn – Có việc gì?
Câu hỏi thiếu sự nhiệt tình của nó khiến thằng Dũng hơi ngạc nhiên, nhưng rồi thằng này cũng nói.
- Thằng Thịnh có chuyện rồi Hải ạ! – Một giọng nghiêm trọng – Thằng Thịnh từ chức lớp trưởng rồi.
Nó giật mình và áp chặt ống nghe hơn vào tai.
- Mày bảo cái gì cơ?! Mày nhắc lại tao nghe xem nào?
- Hôm nay thằng Thịnh xin từ chức lớp trưởng! - Thằng Dũng nhắc lại lần nữa, rõ ràng từng từ một.
Nó sững sờ. Chẳng lẽ đến thằng Thịnh cũng cảm thấy chán chường như nó. Cả hai thằng cùng từ chức lớp trưởng. Nó im lặng để tiếp nhận cái thông tin ấy trong một phút. Rồi mới hỏi cho rõ sự việc:
- Có phải vì mấy thằng mới vào không?
- Sao mày biết? – Dũng “quềnh” ngạc nhiên – Mày sang lớp tao à?”
- Không – Nó bình tĩnh đáp – Tao đoán thế. Chỉ có mấy thằng mới vào mới khiến thằng Thịnh từ chức thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...