Vu Vơ Lớp 10

Giờ ra chơi, năm đứa này đã kịp chạy về từ căng tin. Trên tay mỗi thằng là điếu thuốc lá. Năm bộ mặt non choẹt búng ra sữa với năm điếu thuốc nghi ngút khói. Nó thực sự bất ngờ. Nếu không muốn nói là sự sửng sốt.
Lũ này có vẻ là dân ăn chơi thật sự. Hút thuốc. Năm thằng trẻ con mới mười mấy tuổi đã tập học hút thuốc. Trong bụng nó thầm cười nhạo lũ này. Những đứa trẻ con mà muốn tập làm người lớn thì sẽ chẳng bao giờ lớn được. Càng muốn thể hiện ta đây là người lớn thì lại càng giống trẻ con hơn. Nhất là đến thể hiện làm người lớn bọn này cũng còn lúng túng. Điếu thuốc trên môi chúng ngậm không chặt, cứ phải giơ tay giữ như giữ kẹo vậy. Rồi hút cũng không biết hút, thằng để mái sát mắt cứ rít một hơi dài là nước mắt nước mũi lại sặc sụa. Nó không nhịn được ôm bụng cười, gục cả mặt xuống bàn mà cười.
Khi nó ngẩng mặt lên thì lũ này đã đi đâu mất hút. Chỉ còn lại khói thuốc chưa tan, lất phất trên trần lớp. Nó hả hê thay cho cái thằng hút thuốc bị sặc khói thuốc ấy. Kể ra có tiền ăn chơi cũng không phải dễ! Nó mà có tiền, và giả sử nó có ăn chơi nó cũng không ngu mà đi đâm đầu theo kiểu ấy đâu.
Nó khoái chí vì được nhìn thấy một trong những thằng cá biệt bị sặc vì ăn chơi. Nhưng nó không ngờ rằng một khi đã bị sặc thì dân ăn chơi quyết tập cho bằng được hút tiếp. Vì vậy, chúng hút cả trong giờ học.

Tiếng trống vào lớp được nửa phút nó đã thấy bộ dạng khó chịu của năm thằng này. Ba thằng vào trước và hai thằng theo sau, phì phèo điếu thuốc.
Nhưng đã ba phút mà chưa thấy cô giáo vào. Năm đứa kia lúc này không chỉ hút. Cả năm đứa cùng a dua vừa hút, vừa xả khói vào mặt những đứa xung quanh. Khói thuốc um cả lớp. Cả lớp đặc một màu trắng nhạt của những chất độc hại. Bắt đầu có tiếng phản đối và la ó của những đứa con gái. Lũ con gái vốn rất ghét thứ này. Năm đứa kia lại càng được thể xả khói ra nhiều hơn. Đến lũ con trai cũng phản ứng. Tiếng yêu cầu lúc đầu rì rầm, sau thành tiếng chửi rì rầm. Và rồi thành tiếng chửi bới huyên náo.
Lớp nó bây giờ đang thực sự bất bình với năm đứa kia và bây giờ nó – một lớp trưởng thay mặt lớp đến yêu cầu lũ kia tắt thuốc thì chắc chắn sẽ được ủng hộ. Nó không chần chừ gì nữa.
Đứng phắt dậy, nó lên ngay bàn đầu, giật phăng điếu thuốc trên môi của thằng đầu đinh. Thằng này lúc đầu giật mình. Sau sừng sổ lên với nó. Nhưng bọn lớp nó quá ủng hộ và đồng tình nên thằng kia không dám làm gì. Nó lên tới tiếp được bàn ba dãy thứ hai. Thằng xỏ khuyên tai đã vội đứng lùi vào trong, khỏi tầm với của nó. Nó cũng không thèm với. Nó yêu cầu dõng dạc và lịch sự:
- Đề nghị bạn tắt thuốc lá ngay – Nó lấy thêm “đồng minh” – Theo yêu cầu của cả lớp!
Thằng kia không nói không rằng gì, lại đưa thuốc lên ngậm. Hắn rít một hơi phải tàn đến nửa phân đầu điếu thuốc. Sau đó hắn phồng mồm, ép ngực phun tất cả khói thuốc ra. Phun thẳng vào mặt nó. Nó giận điếng người. Thằng kia và cả bốn đứa còn lại cười lố bịch. Lớp nó rộ lên phản đối. Nó cảm thấy mát lòng mát dạ, vì cuối cùng lớp cũng đứng về phía nó. Dù vẫn còn rất cáu, nhưng nó bây giờ là người đại diện cho lớp, và nó phải giữ được sự bình tĩnh. Nó rất rõ ràng:

- Mời bạn ra ngoài cho!!! – Giọng nó gần như quát - Lớp này không có những người vô ý thức như thế!
Thằng kia lạnh mặt. Lớp nó lác đác có tiếng vỗ tay. Nó càng vững tin hơn. Nhưng rồi thằng kia cũng biết phản lại:
- Tao cứ thích hút đấy! Tao thích hút ở đây đấy! Mày làm gì được?
Nó cáu tiết chỉ muốn giơ nắm đấm lên để giải quyết. Thằng kia thấy nó lúng túng càng được thể lấn tới.

- Ơ hay, sao không làm gì đi? Gan mày chỉ to bằng quả trứng vịt lộn thế thôi à?
Năm đứa phá ra cười. Mặt nó đỏ bừng bừng. Không phải vì tức, mà vì nó sợ. Lớp nó bắt đầu đã có đứa cười theo câu pha trò của thằng xỏ khuyên tai. Tim nó đập mạnh hơn. Nó lại chống chế bằng lý lẽ:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui