Vu Vơ Lớp 10

Nó đếm đi đếm lại, lớp có tiếng xì xào. Rất nhiều đứa quay lại nhắc cho nó về những đứa vắng mặt. Có vẻ đây không phải là việc đột xuất, mà là có chủ định trước.
Lớp nó vắng năm đứa mới chuyển vào. Nó nghiến răng. Lại năm thằng cá biệt ấy! Nó đã đoán trước được năm thằng này vào lớp nó sẽ gây ra nhiều chuyện nghịch phá. Nhưng nó không thể ngờ được cả năm lại dám làm chuyện này. Bỏ học tập thể trong ngày thứ hai mới vào lớp! Thật là quá vô kỷ luật!
- Mới vào lớp mà đã dám bỏ tiết thế này, ảnh hưởng hết cả thi đua của lớp còn gì. – Cô giáo chép miệng.
Nó mát dạ, cô cũng thông cảm cho nó đấy chứ. Vì vậy có lẽ cô cũng góp tiếng nói giúp nó trong việc đẩy năm thằng kia ra khỏi lớp mình.
Cô thở dài một cái, và vào bài học.
Tiết học trôi qua bình yên.
Nó ngồi chờ tiết sinh hoạt. Còn ba tiết nữa.

Ba tiết nữa, năm đứa dám vào lớp nó nghịch phá, và nhất là xúi giục lớp chống lại nó sẽ phải “bán xới”. Nó không thể để năm thằng sâu làm rầu một nồi canh. Một lớp tốt như lớp nó không thể tiếp nhận năm học sinh cá biệt, để rồi mang tiếng một lớp cá biệt. Như vậy là tốt cho lớp nó. Và cũng tốt cho nó, nghĩa là nó trả được cái “thù riêng” lẫn”thù chung”. Mà “thù riêng” cũng từ “thù chung” mà ra chứ đâu.
Nó đứng ngoài hành lang, vừa mới nghĩ đến đoạn không biết bức thư kia của thằng Thịnh viết gì, thì Dũng “quềnh” và Hải “tí”tới. Hai thằng định vào lớp nó, nhưng gặp nó ở hành lang. Có lẽ hai đứa đã biết chuyện. Nó không vội giải thích cho hai thằng này. Mặc dù hai đứa bây giờ là những người “ngoài cuộc”, có lẽ là sáng suốt nhất để nhìn nhận sự việc. Nó để hai thằng tự nói.
- Hải “cối”! – Hải “tí” đập vai nó.
- Mày có biết hôm nay thằng Thịnh bị làm sao không? – Dũng “quềnh” gợi chuyện.
- Làm sao là làm sao? – Nó biết những vẫn giả vờ – Hai bọn mày học cùng nó còn không biết thì sao tao biết?
- Tao cũng không biết được – Dũng “quềnh” chép miệng – Tính tình nó hôm nay khác hẳn.
- Khác thế nào? – Nó ngạc nhiên, có vẻ hai thằng vẫn chưa biết gì.
- Khác! – Hải “tí” lắc đầu – Tự nhiên hôm nay nó nghiêm túc hẳn. Mọi hôm lớp ồn thì không sao, hôm nay nó quát như tát nước vào mặt.
- Lại cả ba đứa mới vào nữa – Dũng “quềnh” cũng tỏ ra rất ngạc nhiên – Hôm qua mới vào thì chỉ nhắc nhẹ, nhưng hôm nay ba đứa mới nghịch một tý mà đã suýt đánh nhau. Thằng Thịnh suýt nữa đánh bọn nó, may mà tao can.
- Bọn tao cứ thấy nó thế nào ấy – Hải “tí” nhìn nó như để chờ câu trả lời - Nó suýt đánh luôn cả bọn tao nữa!
- Thế nó chưa nói với bọn mày chuyện gì à?
- Chuyện gì?

- Nó ngập ngừng không muốn nói. Hóa ra hai đứa vẫn chưa biết chuyện sáng nay. Nó quyết định cũng không nói.
- À không! – Nó vội đổi chủ đề – À thế sáng nay bọn mới vào làm gì mà để thằng Thịnh phải đánh?
Hải “tí” Dũng “quềnh” đưa mắt nhìn nhau về sự thay đổi thái độ đột ngột của nó.
- Có làm gì đâu? – Dũng “quềnh” lắc đầu – Ba đứa chỉ nhai kẹo cao su nhổ ra sàn lớp thôi. Nó nhắc không được thế là tự nhiên nó sửng cồ lên.
- Thế còn không đáng đánh à?! – Nó bám ngay vào chi tiết ấy để lái câu chuyện sang hướng khác – Hành động như thế quá là vô ý thức còn gì! – Nó làm như thái độ của Thịnh “ộp” là rất bình thường – Đánh cho là còn nhẹ!
Dũng “quềnh” và Hải “tí” lại đưa mắt nhìn nhau. Hai đứa lại thấy nó cũng khó hiểu nốt. Nó vội tiếp lời.
- Những đứa mới vào tuy có đứa nghịch có đứa không nghịch, nhưng cái thái độ nhơn nhơn, khinh người mới đáng ngứa mắt.
Nó giải thích. Chắc lúc ấy thằng Thịnh thấy ngứa mắt nên định dọa bọn nó một trận thôi.

- Chắc thế! – Hải “tí” nhún vai. Dũng “quềnh” làm như đó là một “hiện tượng lạ” của thằng bạn.
Nó lái sang chuyện của lớp nó.
- Cứ như lớp tao đây này, vào tận năm thằng mà có phải ngoan hiền gì đâu. Cái mặt nhơn nhơn của bọn này mới đáng cáu chứ! Tao định hôm nay xin cô cho chuyển cả năm thằng đi đây này!
- Chuyển làm sao? – Hải “tí” ngạc nhiên.
- Thì chuyển sang lớp khác chứ sao? – Nó cũng ngạc nhiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui