Vu Vơ Lớp 10

- Két et… et… et… et! Két et et… et et et! – Có tiếng mở cửa.
Tim nó muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Tay chân nó cứng đờ. Mặt nó trắng bệch ra nhưng hai tai thì đỏ gay. Cái thư nó cầm trên tay rơi cả xuống ghế. Chắc chắn người ấy đã nhìn thấy nó. Đầu nó một nửa đã nhô lên khỏi mặt bàn. Tóc gáy nó muốn dựng đứng cả lên. Người ấy cứ đi nhẹ nhàng như thể đang thử dây thần kinh của nó. Cái dây đã sắp đứt…
Nó rất hồi hộp quay đầu sang nhìn – một cái nhìn vừa mang tính phản xạ lại vừa sợ sệt.
Khuôn mặt ấy – khuôn mặt nó rất quen. Người vừa bước vào lớp cũng nhìn nó với ánh mắt ngạc nhiên như vậy. Thằng Thịnh “ộp”. Trên tay thằng này cũng là một lá thư.
8.
Hai đứa nhìn nhau không nói gì. Sự xuất hiện của thằng Thịnh vào giờ này và ở đây đối với nó quả là một sự bất ngờ. Nhưng sự xuất hiện của nó đối với thằng Thịnh có lẽ còn bất ngờ hơn. Nó cứ thế nhìn thằng này. Và thằng này nhìn lá thư của nó vừa rơi xuống. Một cái nhìn chứa đựng sự suy nghĩ sâu sắc.

Hai tay nó vẫn chưa hết run và mồ hôi nó vẫn còn ươn ướt. Nó thở hắt ra một hơi dài để lấy lại sự bình tĩnh. Nó cầm cả lá thư và quyển sổ đoàn đứng dậy. Nó thở dài thêm một lần nữa để xóa tan không khí im lặng. Thằng Thịnh vẫn đứng yên. Thằng này nhìn lá thư, nhìn nó và rồi lên tiếng:
- Mày vào đây làm gì?
- Tao… tao vào… - Nó ấp úng không trả lời được. Kế hoạch của nó nếu trình bày sẽ quá dài dòng, không thể khiến Thịnh “ộp” hiểu ngay được.
- Tao… - Nó đang cố tìm từ diễn tả cho thật chuẩn xác những gì nó định làm – Tao…
- Gửi thư làm quen lớp trưởng 10A23 hả? – Thịnh “ộp” hỏi thăm nhưng không lấy vẻ gì đùa cợt. Mặt hắn lạnh tanh. Câu hỏi rất nghiêm túc.
- Không phải thế! – Đúng là không phải thế, nhưng nó trả lời như một đứa trẻ vừa ăn vụng bị bắt gặp – Tao có gửi thư làm quen nó đâu!

Thịnh “ộp” nhìn nó với con mắt rất khó hiểu sau câu trả lời. Đôi mắt Thịnh nheo lại và lông mày hơi nhăn. Nó lại bị hỏi tiếp:
- Thế cái thư mày cầm là thư gì?
Nó giật thót mình. Cái thư trong tay nó bỗng run run, vung vẩy. Nó không biết làm sao để thanh minh. Chỉ còn mấy phút nữa là lũ A23 sẽ đến.
- Hay ra ngoài đi, tao giải thích cho. – Nó quyết định nói thật – Bọn 10A23 sắp đến rồi. Bọn nó bắt gặp anh em mình ở đây thì không hay đâu.
Thịnh “ộp” không phản ứng gì sau câu nói của nó. Thịnh đứng yên, như đang ngẫm nghĩ rất nhiều, mắt dán vào bức thư của nó. Thằng này thở dài một cái, rồi cười một cái thật nhanh.
- Thôi khỏi cần, - Giọng Thịnh “ộp” đều đều. – Mày cứ đút cái thư của mày vào ngăn bàn của nó đi. Tao thôi.
Thịnh “ộp” đút cái thư của nó vào túi quần và quay ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận