Vu Vơ Lớp 10
- Chúng mình đúng là ngu. Chẳng qua cũng chỉ là một nữ lớp trưởng biết bắn Halflife, tuần này không gặp thì thứ tư tuần sau. Có mất gì nào? – Dũng “quềnh” hắng giọng tiếp – Thứ hai: cứ gì cứ phải làm quen với nó qua Halflife nhỉ? Anh em mình người đàng hoàng, nếu thích thì cứ viết thư bay đến thẳng lớp nó mà làm quen. Cớ sao lại “phục kích”, rồi “tấn công” làm gì để gây hiểu nhầm ra?
Ba thằng cùng im lặng. Dũng “quềnh” nói cũng có phần đúng. “Phục kích” rồi “tấn công” đồng loạt một đứa con gái có lẽ không hay ho gì. Đó là cách làm của những đứa nông nổi – Thịnh “ộp” gật gù nhiều nhất. Nó cũng có vẻ như tỉnh ra. Nhưng ba đứa vẫn không nói gì.
Dũng “quềnh” lại thêm:
- Tao nghĩ nên từng đứa làm quen. Tốt nhất đứa nào thích thì cứ làm quen một mình, can gì mà lôi cả bọn vào? Con trai đường đường cơ mà, tiện cách nào thì cứ làm cách ấy, có gì mà phải sợ?
Lần này thì Thịnh “ộp” có ý kiến:
- Tao thấy có lẽ đúng. Thằng nào thích thì cứ làm theo cách riêng của mình. Can gì mà cả bọn cùng xô vào.
Hải “tí” cũng cho là phải:
- Ờ, nếu nghĩ thoáng như thế thì cũng chẳng có gì phải bàn. Không nhất thiết cứ phải chiều nay mới làm quen được với nó.
Nó cũng đành thuận theo:
- Nếu thế, ai dám làm quen trực tiếp với lớp trưởng A23 thì giơ tay lên xem?
Nó giơ tay đầu tiên. Thịnh “ộp” giơ. Hải “tí” giơ. Dũng “quềnh” cũng giơ. Cả bốn đứa chợt nhìn nhau. Thịnh “ộp” giơ cao nhất. Bất chợt Dũng “quềnh” hạ tay xuống sau khi nhìn mặt Thịnh “ộp”. Hải “tí” cũng vậy. Khuôn mặt Thịnh “ộp” thể hiện rất rõ sự nghiêm túc. Nó nghĩ có lẽ nó cũng không cần thiết phải làm quen với cô bé kia, và thu tay lại. Chỉ còn mình Thịnh “ộp”. Dũng “quềnh” lên tiếng:
- Tao “nhường” cho Thịnh “ộp” đấy – Rồi cười thoải mái.
Hải “tí” cũng cười:
- Ừ, bọn tao “nhường” hết ày đấy. Cố mà quen cho bằng được nghe chưa!
- Bốn người vì một người! – Nó phát biểu – Anh em mình giúp Thịnh “ộp” đi!
Cả bọn rào rào hưởng ứng. Thịnh “ộp” đỏ mặt vội rụt tay lại. Không khí căng thẳng của “cuộc họp” bỗng chốc được thay thế bằng tiếng cười đùa thoải mái. Chỉ có Thịnh “ộp” là không được thoải mái cho lắm.
Ba đứa nó cố lôi cho bằng được thằng này xuống 10A23, nhưng được nửa chừng cầu thang thì trống vào lớp.
Buổi lao động buổi chiều, lớp nó tập trung hai giờ rưỡi. Nó không phải “lăn tăn” vì một cuộc hẹn nữa, mà chỉ lo “giúp” Thịnh “ộp” thôi. Giúp cách nào bọn nó chưa biết, nhưng cứ biết là giúp. Mà giúp lúc nào đi nữa thì cũng không phải là chiều nay. Chiều nay nó phải dồn hết “trí lực” để điều khiển lớp nó trực nhật. Một cái lớp mà nó cho là “trước nay chưa từng có”.
Buổi lao động tiếp diễn với hàng trăm vấn đề thuộc về “bản chất” của nó. Cho đến khi lớp nó có thể gọi là sạch được – theo tiếng lóng thì đã mất gần hai tiếng đồng hồ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...