Vu Vơ Lớp 10
với một đối thủ tầm cỡ, chứ chả vì cô bé ấy xinh gì cả. Thịnh “ộp” lại cứ lấy cái lý do thứ hai để che đi cái lý do thứ nhất, để tỏ ra mình đã lớn, đã là một thằng “đàn ông”. Thế cũng nên.
Nó vừa nghĩ thế, nhưng lại chợt nghĩ đến Dũng “quềnh” và Hải “tí”. Dũng “quềnh” và Hải “tí” cũng muốn làm quen với cô bé ấy, chẳng lẽ hai đứa này cũng muốn thể hiện “mình đã lớn”? Không. Nếu thế thì mồm hai đứa này cũng phải “bô bô” giống Thịnh “ộp”, chứ không kín tiếng theo cái kiểu âm thầm như hai đứa đã thể hiện. Dũng “quềnh” còn là người đề xuất ý kiến làm quen; và chính thằng này thuyết phục cả ba đứa còn lại nghe theo. Còn Hải “tí”, nếu thực sự không quan tâm thì làm sao nó biết rõ cô bé kia hay đến quán điện tử “Game World” vào chiều thứ tư và đến tên cô bé là gì nó cũng biết nốt. Nó cảm thấy như cả ba đứa: Hải “tí”, Dũng “quềnh”, và Thịnh “ộp” nữa, mỗi đứa đều có sự âm thầm, khó hiểu, nhưng thật sự mạnh mẽ. Sự thay đổi khiến ba đứa vốn nhát gái, lại nhất quyết đòi làm quen bằng được một cô bé lớp trưởng. Sự thay đổi đó khiến nó không hiểu nổi đến ba thằng bạn thân của mình.
Ba thằng trong bốn đứa nó đã thể hiện rõ thái độ của mình.
Còn nó? Nó, có lẽ ngay từ đầu đã xác định được tình cảm của mình. Nó chỉ nể phục, thế thôi. Sự nể phục đối với một bạn gái tài giỏi. Đó là chuyện bình thường, chẳng liên quan gì đến việc nó là con trai còn cô bé là con gái cả. Nó nghĩ có lẽ nó là đứa còn “tỉnh táo” nhất trong số bốn thằng.
Ít ra cho đến trước “cuộc hẹn” ngày thứ tư.
Sự chờ đợi làm cho thời gian trôi chậm hơn nhiều lần.
Chủ nhật. Nó ở nhà. Không đứa nào đến chơi hoặc gọi điện cho nó. Nó thoáng nghĩ về ngày thứ tư sắp tới.
Thứ hai. Đầu tuần. Nó dậy sớm hơn năm phút so với mọi ngày. Đầu tiên, trong đầu nó, đã hiện lên hình ảnh bốn đứa đi bắn Halflife với nhau, và với cô bé lớp trưởng A23. Nó nghĩ nhiều về chuyện này, gần như là mọi lúc nếu nó có thời gian rỗi. Thứ ba. Trời mưa tầm tã. Một cơn mưa cuối hạ, đầu thu. Nó ghét trời mưa, bởi mọi vật ướt nhèm nhẹp. Nhưng nó không thể ngờ được trận mưa đúng ngày hôm nay có ảnh hưởng tới nó như thế nào. Theo lịch thì thứ ba lớp nó có buổi trực nhật dọn vệ sinh lớp. Nhưng trời mưa. Và buổi lao động sẽ phải dời sang thứ tư. Vậy là cuộc hẹn của nó với cô bé A23 sẽ bị hủy bỏ.
Nó không đi được hôm thứ tư. Thằng Thịnh cũng không đi được. Chỉ có Hải “tí” và Dũng “quềnh”. Mà phải! Nó sực nhớ Hải “tí” và Dũng “quềnh” học cùng lớp với Thịnh “ộp”. Thịnh “ộp” không đi được, thì chắc chắn hai đứa kia cũng không thể đi được!
Vậy có nghĩa là cả bốn đứa nó đều hỏng cuộc phục kích chiều thứ tư.
Kế hoạch táo bạo làm quen với lớp trưởng 10A23 có nguy cơ tan vỡ. Nó không thể khoanh tay đứng nhìn.
Thứ tư, nó đến trường. Vào lớp. Cất cặp. Và sang lớp thằng Thịnh “ộp”.
Việc đầu tiên nó phải xin lỗi Thịnh “ộp”. Sau đó cả bốn đứa nó sẽ bàn về “chuyện kia”. Nó gặp Thịnh “ộp” ở cửa. Thằng này cũng định sang lớp nó. Nó vội tuôn ra những lời lẽ đã sắp sẵn:
- Thịnh “ộp” à, cho tao xin lỗi chuyện hôm bữa tao trêu mày…
- Khỏi đi mày! – Thịnh “ộp” cắt ngang bằng một câu khẳng khái – Chuyện từ thuở nào rồi. Cái quan trọng là bây giờ tính chuyện chiều nay làm thế nào đây này!
Hải “tí” và Dũng “quềnh” cũng lập tức xuất hiện ở cửa lớp nó. Một hội nghị cấp cao được thiết lập ngay tại chỗ.
- Chuyện trực nhật của lớp mày hôm qua chuyển sang hôm nay tụi tao biết rồi, khỏi kể! – Thịnh “ộp” mào đầu trước – Như thế có nghĩa là cả lớp tao và lớp mày đều phải trực nhật chiều nay. Cả bốn đứa đều không đi được!
Bốn đứa thần mặt ra. Đột nhiên Dũng ‘quềnh” lên tiếng:
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...