Vũ Tôn

Trung tâm Ma Thú Sâm Lâm.
Bọn chúng không hề có ý định che dấu hành tung cho nên tám vầng sáng mạnh mẽ lao trong đêm tối hiện rõ mồn một trong mắt Vũ Tôn. Hắn nhíu mày. Theo hướng của bọn chúng là Ma thú sâm lâm. Nơi đó chẳng phải hắn đã sạch sẽ xóa dấu vết rồi sao ???
Hắn không biết bản thân đã có chút sai sót nên khí tức của Xích Huyết Hoàng nơi đó vẫn còn tồn tại. Đó cũng là sai sót trí mạng của hắn. Nếu như toàn bộ khí tức của Xích Huyết Hoàng biến mất thì gần như bọn Tinh Không Hoàng sẽ ngay lập tức trở về Thượng giới báo cáo cho Thánh Tôn, nhưng vì sai lầm của hắn mà khiến hắn sắp phải có một thời gian đặt chân giữa sinh - tử.

- Đúng là hắn từng tới nơi này. Cách đây gần sáu tháng.
Tinh Không Hoàng chắc chắn khẳng định. Phía trước mặt hắn là ngôi nhà màu bạc của Thú Đế A Đạt Nhĩ.
- Chỉ cần xác định hắn còn sống và vẫn ở Hạ vị diện này là được rồi. Mười ngày, chúng ta thừa sức tìm ra hắn. Làm ta sợ hãi muốn chết.
Kỉ Lam xoa xoa ngực tỏ vẻ sợ hãi. Bầu ngực nàng rất lớn, cho nên khi nàng xoa xoa hai bên lắc lư rất gợi dục. Nếu là trước đây chắc chắn sẽ có kẻ trong số bọn chúng nhìn chằm chằm chảy rãi nhưng mà hiện tại không ai để tâm đến chuyện đó.
Nhìn thấy không ai để ý đến mình, nàng có chút tức giận hậm hực.
- Bây giờ chúng ta nên làm thế nào?

Huyền Thiên Hậu nhìn Tinh Không Hoàng. Sáu người kia cũng chú ý đến quyết định của hắn. Đơn giản, vì Tinh Không Hoàng là người của Tiềm Long Đại Lục, lại rất am hiểu Xích Huyết Hoàng.
Tinh Không Hoàng im lặng giây lát sau đó quyết định:
- Ta muốn biết tên Võ Hoàng thứ hai kia chính xác là từ đâu tới. Hắn khiến ta cảm thấy kế hoạch xuất hiện dị số. Liệu có thể nào có tên thứ ba, thứ tư … hay không?
- Như vậy chẳng phải chỉ cần tới Cấm Hoàng Trận sẽ rõ.
- Đúng thế. Nhanh đi thôi. Cấm Hoàng Trận bốn ngàn năm nay hấp thu chắc chắn không ít nguyên khí của Tiềm Long Đại Lục, chúng ta có thể tới đó khôi phục đôi chút.
Tám người lại nối đuôi nhau phi hành ra Hải vực. Chỉ tiếc là Hắc Hồn hoàn cùng với Tiểu Thiên Sứ ngày hôm qua đã đem Cấm Hoàng Trận biến thành mây khói, không để cho bọn chúng là chỉ là một chút canh cặn.
Trông thấy tám người từ Trung tâm Ma thú sâm lâm rời đi Vũ Tôn nhíu mày. Hắn biết, đối phương đã phát hiện ra tung tích Xích Huyết Hoàng từng tới đó. Như vậy kế hoạch đánh lừa của Quang minh chí tôn đã trong phút chốc tan thành mây khói vì sơ xuất của hắn.
- Trận chiến với bọn chúng là không thể tránh khỏi rồi.
Vũ Tôn thở dài.

- Khốn kiếp. Phi hành cả ngày trời ngươi lại nói chuyện hoang đường gì vậy?
Kỉ Lam giận dữ hét lớn.
- Ngươi nghĩ chúng ta là trẻ con? Cấm Hoàng trận do Thánh Tôn bố trí làm thế nào có thể dễ dàng bị người khác phá hủy như vậy?
Một tên khác cũng bất thiện nhìn Tinh Không Hoàng.
Vũ Tôn mất nửa ngày, là nhờ có Không gian pháp tắc mới nhanh chóng như vậy. Đám người Tinh Không Hoàng không ai nắm giữ được pháp tắc cao thâm như vậy dĩ nhiên mát tới hơn một ngày. Bọn chúng đã có chút tiêu hao nguyên khí.
Do phải áp chế thực lực, thiên địa nguyên khí nơi này lại thua xa Thượng giới nên lượng hấp thu vào được không bù với mất đi. Vốn tưởng tiến vào Cấm Hoàng trận sẽ hồi phục được đôi chút ai ngờ Cấm Hoàng trận không thấy đâu.
Tinh Không Hoàng ban đầu có chút giật mình, bay xung quanh phạm vi mấy vạn dặm một hồi cuối cùng lại kéo bọn chúng trở lại nơi này khẳng định đây chính là nơi đặt Cấm Hoàng trận.
Ngay cả Huyền Thiên Hậu cũng khẳng định như thế, nhưng mà không ai tin.

Đừng đùa, cho dù bọn họ thời toàn thịnh còn không thể phá nổi Cấm Hoàng trận do Thánh Tôn bố trí, nói gì nơi này bị áp chế tới Võ Hoàng cảnh càng không thể làm được.
- Ta có thể đem sinh mạng ra thề, nơi này chính là nơi bốn ngàn năm trước Thánh Tôn đặt Cấm Hoàng trận.
Tinh Không Hoàng nghiêm túc nói.
- Vậy ngươi nói đi, Cấm Hoàng trận nơi đâu? Đừng bảo rằng mấy con kiến hôi nơi này có thể phá được nó.
- Đó là nguyên nhân giải thích rất xác thực cho việc có thêm một tên Võ Hoàng trên Đại Lục này. Các ngươi thử nghĩ xem, nếu Cấm Hoàng trận bị phá từ trước thì tên Võ Hoàng kia khả năng rất lớn là mới tấn thăng trong gần ngàn năm trở lại đây. Còn nếu như mới bị phá hủy thì quá rõ ràng hắn là từ Thượng vị diện hạ giới như chúng ta. Không phải sao?
- Ngươi nói rất có lí. Nhưng giải thích sao cho việc Cấm Hoàng trận của Thánh Tôn bị hủy? Ta không tin có người đủ thực lực làm việc đó tại nơi này.
Kỉ Lam lắc đầu.
- Ngươi tin hay không tùy ngươi. Ta mặc kệ. Nhưng đã tới nơi này tất cả các ngươi phải nghe lệnh ta. Đừng quên lời của Thánh Tôn.
Tinh Không Hoàng có chút mất kiên nhẫn với Kỉ Lam. Trên tay hắn xuất hiện một thanh chủy thủ nhỏ đen như mực nhưng mà phát ra khí thế bức người.
Đó là một thanh Thánh Vương khí.
Ban đầu Tinh Không Hoàng còn muốn nhẹ nhàng với bọn chúng nhưng Kỉ Lam liên tục chống đối khiến hắn bắt buộc phải mạnh tay.
Sáu người, trừ Huyền Thiên Hậu nhìn vào thanh chủy thủ trên tay của Tinh Không Hoàng, lại nhớ tới lời của Thánh Tôn khuôn mặt liền trầm xuống.

Đều là Đế Vương cảnh, không ai muốn phải răm rắp nghe lệnh của Tinh Không Hoàng cả. Nhưng mà không có Thánh cấp pháp bảo, lại có Thánh Tôn lệnh còn đó không kẻ nào dám tỏ ra ý kiến gì.
Kỉ Lam dĩ nhiên cũng vậy. Nàng ta không hé răng thêm câu nào, chỉ căm tức nhìn Tinh Không Hoàng.
- Toàn bộ sinh linh trên Tiềm Long Đại Lục nghe đây: Chúng ta là cường giả từ Thượng vị diện hạ xuống Tiềm Long Đại Lục truy tìm một tên Đại Ác Nhân không bằng cầm thú Xích Huyết Hoàng. Hắn không tha cho cả người già, trẻ em. Chỉ cần muốn là đem họ cưỡng bức sau đó giết chết hoặc bán vào Thanh Lâu. Hắn là kẻ giết người không ghê tay, chỉ cần ai nói một câu khiến hắn không vừa lòng là sẽ giết cả gia tộc. Trên Thượng vị diện hắn là kẻ bị toàn bộ mọi người căm ghét, xem như súc sinh. Cách đây hơn tám tháng hắn đã trốn xuống Tiềm Long Đại Lục này. Ai có thông tin gì của hắn hãy tới Trung Châu báo cho chúng ta, nhất định sẽ có trọng thưởng rất lớn, đó là được mang lên Thượng giới tu luyện, đột phá Võ Hoàng dễ như trở bàn tay. Hơn nữa, còn được tất cả mọi người kính phục.
Tinh Không Hoàng giọng nói lại lần nữa vang lên khắp Tiềm Long Đại Lục. Hắn chưa nghĩ ra cách khả thi, lập tức đem lợi ích ra dụ dỗ. Đó là cách đơn giản mà hiệu quả nhất.
Tiềm Long Đại Lục chính thức sôi trào.
Dù không ai biết Thượng giới, hạ giới là quái gì nhưng mà việc có thể nói cho toàn bộ mọi người ở Tiềm Long Đại Lục nghe thì là việc Võ Đế tuyệt đối làm không nổi. Như vậy rõ ràng là người có cảnh giới cao hơn Võ Đế rồi.
Võ Hoàng. Một truyền thuyết dần dần được đào bới lên.
Vốn dĩ gần như chín mươi chín phần trăm tu luyện giả trên Tiềm Long Đại Lục nghĩ rằng Võ Đế là đỉnh cao của thiên hạ, nhưng giờ phút này bắt đầu lan truyền ra tin tức phía sau Võ Đế còn có cảnh giới cao hơn, mạnh hơn nữa. Đó là Võ Hoàng.
---
Ngoài Lề: Ta có nên dành thời gian vài ngày edit lại toàn bộ số chương đã đăng cho hợp lí, logic chút không mọi người nhỉ :))) . Đọc mấy chương đầu thấy chuối và ngáo bỏ cmn ra -_-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận