Vũ Tôn
- Vốn ta nghĩ ban đầu thì phá hủy Cấm Hoàng trận không khó, nhưng mà theo tình trạng hiện tại thì ngươi vô lực hủy hoại nó được. Mười triệu Võ Đế tuy thực lực không mạnh nhưng một Đế Quân nho nhỏ như ngươi thì đủ để chết cả trăm ngàn lần rồi. Hơn nữa ta có thể chắc chắn ở trung tâm của Cấm trụ sẽ có oán hồn của mười triệu người bị giết. Chỉ cần ngươi phá được Cấm trụ lập tức chúng sẽ được giải thoát ra ngoài. Toàn bộ đại lục này lúc đó sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.
Quang minh chí tôn lắc đầu.
- Chẳng lẽ không có cách gì để hủy hoại được nó sao Quang minh thúc? Như vậy tu luyện giả của Tiềm Long Đại Lục sẽ vĩnh viễn không bao giờ đột phá được Võ Đế cảnh.
- Kẻ nào gây nghiệt vậy hãy để hắn lãnh đi. Hoán đổi trận pháp, biến Cấm Hoàng trận thành Hủy diệt trận. Chuẩn bị làm theo ta nói, không được sai sót.
- Được.
Vũ Tôn gật đầu.
- Hạ xuống đất. Ngươi nhìn thấy năm viên đá ngũ sắc kia chứ. Đó là phong trận. Tác dụng của nó là đem Nguyên khí trên Tiềm Long Đại Lục hút về trận pháp nhằm gia trì cho nó tồn tại. Mấu chốt bây giờ là ở năm viên đá đó. Nhưng chỉ cần chạm vào, Cấm hoàng trận sẽ tự động bảo vệ bằng cách đem ngươi oanh giết. Cho nên phải cực kì cẩn thận. Nhặt lấy năm cục nguyên khí kết tinh thật lớn đặt lên trên năm viên đá ngũ hành đó.
Vũ Tôn ngay lập tức làm theo. Trận pháp hắn cực kì ngu ngơ nên Quang minh chí tôn nói gì hắn cũng không hiểu.
Hắn nhặt năm viên nguyên khí kết tinh, mỗi viên to bằng một cái đầu người cực kì cẩn thận đặt lên năm viên đá ngũ hành của phong trận mà không để cơ thể chạm vào chúng.
Vừa đặt nguyên khí kết tinh lên ngay lập tức nó như bị một sức hút khổng lồ dán chặt vào một viên đá ngũ hành.
Cả năm viên đều như vậy.
Cho tới viên cuối cùng vừa chạm xuống, năm viên đá ngũ hành vốn đang nằm yên suốt bốn ngàn năm bỗng nhiên lóe lên ánh sáng rực rỡ rồi nhẹ nhàng lơ lửng lên trên.
Năm sợi xích giữa năm hành cũng lơ lửng lên theo, phát ra tiếng kêu leng keng. Có thể thấy năm viên nguyên khí kết tinh lấy một tốc độ sấm sét ngày một thu nhỏ lại.
- Mau bổ sung.
Quang minh chí tôn thúc giục Vũ Tôn đang ngẩn người nhìn.
Hắn giật mình, vội vàng đem năm viên Nguyên khí kết tinh khác thay thế cho năm viên chuẩn bị tan biến.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy tới hai mươi lần thì năm viên Ngũ hành đá mới dừng lại việc hút khô Nguyên khí kết tinh. Vũ Tôn nhìn không cũng thấy xót xa. Một trăm viên nguyên khí kết tinh lớn như vậy đậm đặc nguyên khí tới mức nào? Theo hắn suy đoán đủ để phân thân hồn sĩ của hắn từ ba mươi cấp đột phá đến bảy mươi cấp, tức là ngang với một Võ Vương.
Nhưng mà hắn nhanh chóng quên đi. Mất một trăm viên lớn nhất tuy làm “ ngọn núi ” nguyên khí kết tinh thu nhỏ đi một chút nhưng vẫn đang còn chất đống ở đây, ít nhất cũng gấp mấy chục lần con số vừa mất đi. Hơn nữa chưa tính số rải rác trong phạm vi của Cấm Hoàng trận nữa.
Người ta có câu : Đại Gia tiếc gì con Lợn còi cũng đúng thật.
Số nguyên khí kết tinh kia cộng với lượng nguyên khí đậm đặc trôi nổi trong phạm vi ngàn dặm này đủ cho hắn mười lần đột phá Võ Hoàng rồi. Như vậy nếu được dùng toàn bộ thì hai phân thân của hắn sẽ cực kì nhanh chóng đột phá đến Đế Quân, ngang bản tôn. Chính xác có lẽ chỉ cần một năm.
- Đừng ngẩn người nữa, nghe ta nói mà làm đây.
Quang minh chí tôn thấy Vũ Tôn đang hí hửng cười quát lên. Vũ Tôn giật mình có chút xấu hổ.
- Đem nhỏ vào mỗi viên đá ngũ hành một giọt máu của ngươi. Đúng một giọt mà thôi.
Vũ Tôn tuy trong lòng hết sức thắc mắc không hiểu Quang minh chí tôn định làm trò gì nhưng mà vẫn làm theo. Từ đầu ngón tay trỏ, hắn bức ra một giọt máu nhỏ vào viên đá màu xanh, tượng trưng cho Mộc hệ.
Ánh sáng xanh lục lóe lên, giọt máu của hắn ngay lập tức bị nuốt chửng.
Viên đá mộc hệ bỗng nhiên ầm ầm rung động, sau đó chuyển sang màu đỏ có chút pha vàng nhàn nhạt.
Nhưng mà mọi chuyện diễn ra không quá lâu. Chỉ chừng một phút nó lại trở về màu xanh lục vốn có.
- Tiếp đi.
Quang minh chí tôn thúc giục.
Lại đến màu Vàng – Kim hệ, sau đó là Đỏ - Hỏa hệ rồi Xanh lam – Thủy hệ và cuối cùng là Nâu xám – tức Thổ hệ.
Tình cảnh của chúng không khác một chút gì so với Mộc hệ. Cũng hấp thu giọt máu của Vũ Tôn rồi biến sang màu đỏ pha vàng nhạt sau đó lại chuyển về màu sắc ban đầu.
Khi cả năm viên đá ngũ hành đã được nhỏ máu hết, chúng không còn lơ lửng nữa mà dần hạ xuống đất. Ánh sáng cũng không còn tỏa ra mà chỉ còn lại năm màu sắc nhợt nhạt suốt bốn ngàn năm nay.
Chỉ còn năm sợi xích nối năm viên đá vẫn lơ lửng không chịu hạ xuống. Hai đầu mỗi sợi vẫn bám chặt vào trong một viên đá ngũ hành.
- Xem như xong một bước đầu rất thành công. Năm viên ngũ hành chi lực kia tinh khiết cực cao, tuy bốn ngàn năm liên tục nhưng không hề bị hủy hoại hay hao mòn. Tên Thánh Tôn nào mà chịu chơi như vậy chỉ vì một thanh kiếm ???
Quang minh chí tôn khẽ trầm ngâm.
- Ta phải làm gì nữa Quang minh thúc?
Vũ Tôn phá vỡ suy nghĩ của hắn.
- Còn năm sợi xích kia khi nào hạ xuống như cũ và tách ra khỏi Ngũ hành thạch là tạm thời hoàn thành năm mươi phần trăm. Bọn chúng đều là Thánh Vương cấp pháp bảo, mạnh mẽ hơn ngươi nhiều lắm. Thiên Địa qui tắc của năm ngũ hành bị chúng bẻ cong và xích lại nên Võ Đế không thể cảm ngộ mà tấn thăng Võ Hoàng được chính vì thế. Ngươi không thể lấy cứng chọi cứng được, thử đem máu của ngươi nhỏ vào xem có làm được gì không.
Vũ Tôn lần nữa lại lấy ra một giọt máu nhỏ lên một sợi xích. Nhưng mà trông chúng có vẻ hoan rỉ thế lại hoàn toàn không như năm viên ngũ hành thạch. Máu của hắn nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Vô tác dụng.
- Lấy nguyên khí kết tinh.
Quang minh chí tôn lại thử thứ khác.
Một viên nguyên khí kết tinh đặt lên, cũng không hề bị níu giữ, rơi xuống đất.
- Để ta có thời gian suy nghĩ. Chắc chắn phải có cách khiến chúng tách ra khỏi ngũ hành chi thạch.
Quang minh chí tôn có chút khó chịu nói. Hắn đường đường là một Chí Tôn, há lại chịu thua mấy sợi xích.
Vũ Tôn cũng không làm phiền hắn, khẽ ngồi xuống tranh thủ hấp thu Nguyên khí nhằm nâng cao tu vi.
Hắn đem cả phân thân thứ nhất rời khỏi Trấn Thiên tháp tôi luyện để hấp thu. Chắc ăn hơn hắn còn kịp ném vào Trấn Thiên tháp mười mấy viên Nguyên khí kết tinh đề phòng bất trắc cái núi Nguyên khí này có việc cần sử dụng hết.
Phân thân vừa xuất hiện liền điên cuồng đem nguyên khí hấp thu. Khí tức của hắn tăng trưởng rất nhanh chóng. Chỉ trong hai tiếng đồng hồ, từ Trúc cơ trung kì đã đột phá hai đại cảnh giới đạt tới Ngự Không sơ kì.
Từ giờ phân thân này của hắn đã có tư cách bay lượn, tất nhiên là dựa vào pháp bảo để cưỡi lên giống như phi kiếm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...