Hôm nay ta sẽ cố làm bốn chương, mọi người rảnh thì vào cập nhật nhé :) . Thân. Chúc các đọa hữu vui vẻ.
------------
Thượng vị diện .
- Tinh Không ca, chỉ còn ít ngày nữa là tới kì hạn mà Thánh Tôn đại nhân giao cho chúng ta, huynh sắp xếp sao rồi?
Huyền Thiên Hồn Hậu thân thể không một mảnh vải dán sát vào người Tinh Không Hoàng đờ đẫn hỏi.
Tinh Không Hoàng nghe Huyền Thiên Hậu nhắc tới chuyện đó thì nét mặt khẽ trầm xuống. Hắn đưa tay xoa bờ mông cong vút đầy khêu gợi của Huyền Thiên Hậu khiến nàng ta rên lên từng tiếng khe khẽ rồi nói:
- Muội yên tâm. Sáu tháng nay ta đã chuẩn bị rất kĩ, từ pháp bảo cho tới nhân lực. Vì thế vết xe đổ bốn ngàn năm trước sẽ không lặp lại nữa đâu.
Ánh mắt hắn đột nhiên lạnh lẽo, sát cơ tràn ngập.
Trong đầu hắn hiện ra thân ảnh của một người trung niên nam tử vô cùng tuấn lãng, hào hoa. Người đó dĩ nhiên là Xích Huyết Hoàng.
Có thể nói Xích Huyết Hoàng là ân nhân của hắn nhưng là kẻ thù của hắn cũng không sai. Chính Xích Huyết Hoàng đã từng cứu mạng hắn cùng Huyền Thiên Hậu khỏi một Võ Thánh đuổi giết, sau đó dốc sức bồi dưỡng bọn chúng trở thành cường giả Hoàng cấp.
Còn kẻ thù thì vì không giết được Xích Huyết Hoàng cũng như không đem dâng cho Thánh Tôn đại nhân Xích Huyết kiếm nên hắn từng chịu qua Thánh Tôn trừng phạt. Lần ấy suýt nữa hắn đã thân vẫn đạo tiêu.
Chỉ cần mạnh mẽ hơn, hắn không quan tâm ai là ân nhân, ai là bằng hữu.
Cản trở tiền đồ của hắn, tất cả đều là kẻ thù.
- Xích Huyết Hoàng a Xích Huyết Hoàng. Ngươi hãy chờ đấy. Chỉ mười ngày nữa thôi, ta sẽ đem nắm tàn hồn của ngươi nắm trong tay như một con chuột chết. Ha ha ha …
Tinh Không Hoàng đột nhiên ngẩng đầu cười như điên dại khiến Huyền Thiên Hậu sợ hãi không thôi. Không hiểu tại sao mặc dù rất yêu Tinh Không Hoàng nhưng nếu có chuyện gì liên quan đến Xích Huyết Hoàng thì hắn lại làm nàng có cảm giác cực độ sợ hãi.
Cố gắng lấy lại bình tĩnh, hít sâu một hơi thì trong đầu của Huyền Thiên Hậu lại hiện lên bóng dáng của Xích Huyết Hoàng.
Mỗi khi nghĩ tới thân ảnh đó, lòng nàng lại có chút gì đau đớn, không đành lòng. Những gì mà Xích Huyết Hoàng làm cho nàng nàng chưa bao giờ nhận được từ Tinh Không Hoàng. Đã rất lâu, nàng chưa được cảm giác có một bờ vai rộng lớn, mạnh mẽ chắn trước mặt mình và nói:
- Có ta ở đây, không ai dám đụng đến một cọng tóc trên người nàng.
“Nếu thời gian quay ngược về, liệu mình có lựa chọn lại hay không?”
Đó là câu hỏi Huyền Thiên Hậu tự đặt ra, nhưng chưa bao giờ có đáp án.
…
Về phần Vũ Tôn, sau lần đầu tiên va chạm với Lôi kiếp khiến tự tin hắn tăng mạnh.
- Dường như Lôi kiếp chỉ có cái dọa người là giỏi, chứ thực ra chẳng có gì đáng sợ?
- Tới đây đi, để ta xem cực hạn của ta tới đâu.
Vũ Tôn ngần đầu nhìn lên Kiếp Vân hét lớn.
- Thằng này còn dám thách thức Thiên địa chi kiếp, đúng là chán sống rồi.
Kim Ô nhìn Vũ Tôn mỉa mai nói.
Quả nhiên, dường như bị Vũ Tôn khiêu khích chọc giận, chín đạo Lôi điện lớn gấp đôi đạo lôi điện lúc nãy lại hướng Vũ Tôn ầm ầm bổ xuống.
- Lôi kiếp thì sao? Tất cả cũng không cản được ta. Phá .
Vũ Tôn thét lớn, bỏ Xích Huyết kiếm ra. Hai tay của hắn mạnh mẽ nắm lại tiếp tục cứng chọi cứng với Lôi kiếp.
- Ầm … Ầm … Ầm…
Từng tiếng nổ rung trời chuyển đất vang lên kinh thiên. Vũ Tôn như một mũi tên bắn gặp Thần sát thần, gặp Ma trừ ma. Mười đạo Lôi kiếp bị hắn phá tan hoàn toàn, dư âm đánh lên người hắn nhưng không gây cho hắn bất kì thương tổn nào.
Mỗi tia Lôi kiếp đủ để ngay lập tức một Võ Hoàng sơ kì, vậy mà hắn đơn giản đánh tan tác.
Có một bộ phận Lôi kiếp bị hắn hấp thu trực tiếp vào cơ thể, đem huyết nhục của hắn cường hành tôi luyện càng thêm mạnh mẽ hơn. Nhận ra dị trạng này, Vũ Tôn càng hưng phấn chỉ chờ mong giáng xuống vài trăm tia nữa cũng được rồi.
- Tiếp nào.
Vũ Tôn không kiêng sợ, nhìn Lôi vân vẫn đang khủng bố tăng thêm hét lên.
- Đoàng …
Một tia sét đen kịt từ trong kiếp vân không mảy may hiển lộ ra điều gì giáng xuống.
Vũ Tôn không dùng lực phá Lôi nữa, trực tiếp đưa thân thể ra ngạnh kháng.
Tia Lôi điện đánh thẳng vào cơ thể Vũ Tôn nhưng không hề làm hắn bị thương chút nào. Có chẳng chỉ cảm thấy tê tê một chút.
Người khác chứng kiến sẽ kinh ngạc há mồm mà chết. Bởi vì đó dù sao cũng là Hắc Lôi, có thể đem một vị Võ Hoàng sơ kì vừa mới thăng cấp biến thành tro bụi ngay lập tức vậy mà bị người ta đem ra để rèn luyện cơ thể.
Hắn còn là người nữa không ???
Hắc Lôi đánh vào cơ thể Vũ Tôn, ngay lập tức thẩm thấu vào trong người, bị một luồng sức mạnh kì bí dẫn dắt tràn ra rèn luyện từng thớ thịt, mảnh xương của hắn.
Nhìn từ bên ngoài, sẽ thấy da dẻ của hắn biến thành màu đỏ. Nhưng mà không phải đỏ của Máu, mà là màu đỏ của Huyết nhục đang được rèn luyện.
- Quả nhiên tia Lôi điện sau sẽ mạnh hơn tia trước. Nhưng mà nếu chỉ có vậy thì vẫn chưa có gì để ta e sợ.
Vũ Tôn thầm nhủ trong lòng.
- Ầm – Đoàng – Đoàng …
Hiểu ý Vũ Tôn chê uy lực của mình, lần này Lôi kiếp bắn ra chín tia Lôi đình mang các hình thù của Yêu Thú khác nhau.
Xà tộc, Hổ tộc, Phi tộc, Thử tộc, Thủy tộc … mỗi tia Lôi đình mang hình dáng một tộc lao xuống.
- Cửu Yêu Thần Lôi sao? Rút cục Thiên Kiếp đang làm cái trò gì mà vẫn chưa bày ra uy lực thật sự của nó? Hết Cửu linh chi lôi, tới Hắc lôi, giờ lại Cửu Yêu thần lôi. Đó chỉ là Lôi kiếp của những kẻ mạnh mẽ gấp bốn lần người thường mà thôi.
Bây giờ Vũ Tôn mới cảm nhận được Uy áp của Lôi Kiếp. Hắn biết không thể trực tiếp đón đỡ nữa mà phải ngăn chặn những tia Lôi kiếp kia lại. Bốn, năm đạo Lôi đình thì không sao, nhưng mà nếu thừa nhận cả chín đạo thì không biết thế nào. Hít một hơi thật sâu, toàn bộ sức mạnh của hắn dồn vào tay phải.
Lần nữa, hắn lại muốn Cứng chọi Cứng với Lôi đình.
Tia Lôi đình đầu là hình ảnh của một con Xà yêu. Hai miệng nó mở rộng ra, đủ sức chứa tới cả chục người thanh niên nhắm Vũ Tôn bổ tới.
- Một con tạp xà mà thôi, không phải Yêu xà chân chính lại muốn dọa ta. Nổ.
Một quyền nện thẳng vào đầu Yêu xà, nó ngay lập tức vỡ vụn như thủy tinh sau đó bị cơ thể Vũ Tôn mạnh mẽ hấp thu.
Kế đó tới lượt Bạch Hổ, Liệp Ưng, Lôi Thử … luân phiên tấn công Vũ Tôn. Tia sau mạnh hơn tia trước nhưng vẫn chung một kết cục là bị Vũ Tôn phá nát sau đó hấp thu rèn luyện huyết nhục.
Cho tới tia cuối cùng là Lôi đình hình dạng Hắc Thủy Yêu Ngạc đủ để miểu sát Võ Hoàng Hậu kì cũng bị hắn đem thu vào cơ thể thì Lôi Vân trên bầu trời cũng đình chỉ khuyếch tán.
- Xem ra Lôi Kiếp đã tới cực hạn, chuẩn bị xuất ra uy lực thực sự rồi.
Kim Ô miệng lẩm bẩm, ánh mắt không rời bầu trời một giây nào.
...
Vừa viết vừa buồn ngủ. Ta đi ngủ đã, chiều viết tiếp nhé các đạo hữu :))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...