- Tô An Chi, lão tiểu tử nhà ngươi còn dám trở về?
Thiết hòa thượng dừng ngựa trước cửa thành, so với lần gặp mặt trước kia, hắn cố tu luyện Kim Cương Bất Diệt Thể do A La lưu lại, hiện tại khí thế càng có vẻ uy mãnh bá đạo, giống như một tòa núi nhỏ.
- Đều dừng lại cho ta!
Thấy người Tô gia không có ý định dừng lại, Thiết hòa thượng liền quát lên:
- Các ngươi đã bị trục xuất khỏi thành Tân Nguyệt vĩnh viễn, mau dừng lại, ta không muốn đại khai sát giới!
- Thiết đại nhân, xin đừng động thủ, Tô An Chi ta xin được thỉnh tội với ngài!
Đã lâu không gặp, Tô An Chi cũng không còn vẻ hăng hái ngày xưa, hắn từ trong đội ngũ đi tới, hướng Thiết hòa thượng bái thật sâu, nhìn qua một đám lão nhân gần đất xa trời, hắn thành khẩn nói:
- Ngày đó được Trầm gia khai ân, tha cho một con đường sống, An Chi cảm kích vô cùng…Hôm nay trở về, Tô gia cũng không phải cố ý mạo phạm Trầm gia, chính là muốn đến dự lễ tế tổ của Trầm gia, mặt khác…Aizz, lá rụng về cội a, ta đã là một lão nhân tàn phế mất hết võ công, xin Trầm gia hãy cho ta được chết tại quê nhà a!
Khi bị trục xuất, Tô An Chi bị Trầm Côn hạ độc thủ phế bỏ một thân võ công, cho nên hiện tại hắn thực đúng là một lão nhân sắp chết, lúc nói chuyện thân hình ốm yếu run rẩy càng là tuyệt đối không thể giả tạo!
- Ngươi muốn tham gia đại lễ tế tổ của Trầm gia?
Thấy rõ bộ dáng đáng thương của Tô An Chi, Thiết hòa thượng có chút không đành lòng, phất tay nói:
- Bỏ đi, ta cũng phải người không nói đạo lý, Tô gia các ngươi người già cùng trẻ nhỏ có thể vào thành, tuy nhiên thanh niên trai tráng nhất định phải lưu lại, bằng không cũng đừng trách ta không khách khí!
- Ngươi nói vậy là đạo lý gì?
Tô Nhất Minh ở đằng sau vọt lên hét lớn:
- Chỉ để người già đi vào, lấy ai chiếu cố bọn họ? Ngươi nhìn cha ta bộ dạng như vậy, không có ai chăm sóc, bọn họ sẽ chết đói đầu đường!
- Cái này…
Thiết hòa thượng do dự.
- Còn cái gì nữa, lập tức để chúng ta đi vào!
Tô Nhất Minh cười lạnh nói:
- Ta đã nói với ngươi rõ ràng rồi, lần này trở về, cha ta ở cửa thành cầu ngươi là đã nể mặt Trầm gia các ngươi, cho dù chúng ta liều lĩnh xông vào, đập linh vị tế tổ của Trầm gia các ngươi, các ngươi cũng tuyệt đối không có gan ngăn trở!
Thiết hòa thượng lập tức dựng ngược lông mi:
- Ta không dám ngăn cản ngươi? Hắc hắc, tiểu tử này khẩu khí thật lớn!
Thiết hòa thượng từ từ nhảy xuống khỏi chiến mã, bước về phía Tô Nhất Minh, định tát hắn một cái, nào ngờ, bàn tay hắn vừa giơ lên, Tô Nhất Minh liền cười lạnh móc ra một vật.
- Thấy rõ đây là cái gì chứ, Tô gia chúng ta là phụng chỉ mà đến.
Cánh tay Thiết hòa thượng tức khắc dừng ở giữa không trung. Bạn đang đọc truyện được tại
Đây là một kim bài nho nhỏ hình tròn, ở trên mặt khắc một tòa đại môn được bao phủ trong mây khói, phía sau là một chữ "Huyền"!
Ngơ ngác nhìn chằm chằm vào lệnh bài một lúc lâu, Thiết hòa thượng mở miệng gian nan hộc ra mấy từ:
- Thiên Môn lệnh? Hoàng kim thánh chỉ?
- Không sai, Tô gia chúng ta đúng là phụng hoàng kim thánh chỉ trở về!
Tô Nhất Minh vênh váo đắc ý hất cằm lên, bước vào trong thành:
- Mọi người Tô gia vào thành đi, xem ai dám ngăn trở các ngươi!
Thiết hòa thượng quả nhiên sững sờ đúng ở đại môn, không dám nói lời nào, lại càng không dám ngăn trở, giống như là người giữ cửa cung tiễn Tô gia về thành Tân Nguyệt.
…
- Mỹ nữ, lệnh bài kia là cái gì vậy?
Chứng kiến chuyện này, Trầm Côn khẽ đụng A La bên cạnh, lại phát hiện sắc mặt A La khó coi, ánh mắt liên tục lóe lên, giống như đang khiếp sợ cái gì đó.
- Phiền toái lớn rồi…
A La cũng lấy một kiện hắc bào, đem những điểm đặc trưng của dung mạo của mình đều che đi, thấp giọng lẩm bẩm:
- Tô gia vậy mà lại có thể thể có được Huyền tộc Thiên Môn lệnh, nhà bọn họ rốt cuộc là gặp được kỳ ngộ gì, Huyền tộc lại muốn làm gì đây?
Huyền tộc! A La từng đề cập tới, Dạ gia là thành viên của Hoàng Kim Huyết Tộc, mà tên chính thống của Hoàng Kim Huyết Tộc, chính là Huyền tộc!
- Thật là Hoàng Kim Huyết Tộc để cho Tô gia trở về sao?
Trầm Côn cười lạnh nói:
- Móng vuốt của bọn chúng cũng thật dài, thế nhưng lại vươn tới Đại Triệu vương triều rồi…Nhưng mà cũng lạ, nghĩa phụ cùng Hoàng Kim Huyết Tộc không có liên quan gì, hắn sao lại phải cung kính với khối lệnh bài đó chứ?
- Tại sao lại không cần!
A La cười khổ nói:
- Ngươi luôn luôn ở hoang dã luyện công, đi tới thành phố lớn nhất cũng chỉ là Đại Hoang lục châu, aizz, nếu ngươi đi qua đại đô chân chính, tiếp xúc với người thống trị quyền quý chân chính, ngươi liên sẽ biết, Hoàng Kim Huyết Tộc mới là người thống trị chân chính của Cửu Châu đại lục, lệnh bài của bọn họ là thánh chỉ, hơn tất cả thánh chỉ của vua các quốc gia.
Trầm Côn càng nghe càng mơ hồ, A La cau mày nói:
- Ngươi chưa từng nghe qua câu nói này sao? Thiên hạ cùng chủ, hoàng thất Đại Chu, đứng đầu Đại Chu, chính là Huyền tộc!
- Ách…Đúng là chưa từng nghe qua!
A La vẻ mặt bị ngươi đánh bại, nói:
- Đồ đệ ngốc của ta, đây chính là thường thức cơ bản nhất về lịch sử, ngươi sao lại chưa từng nghe qua chứ?
Nói đến lịch sử của Cửu Châu đại lục, Trầm Côn mặt dày cười cười, hiểu biết của hắn về lịch sử của Cửu Châu chính là: thế giới này cùng Hoa Hạ cổ đại có rất nhiều chỗ tương đồng, đều có Thương Chu, đều có Xuân Thu Chiến Quốc, cùng có Tần Hoàng thống nhất lưỡng Hán tam quốc…
Sau đó thì sao, sau khi tam quốc loạn thế thì sao?
Trâm Côn trong đầu trống rỗng, hắn mơ hồ biết rằng lịch sử Cửu Châu đại lục từ lúc này bắt đầu trở nên không giống trước kia, nhưng mà đúng như A La nói, hắn chưa từng đi qua đại đô chân chính, cũng chưa từng tiếp xúc qua văn hóa bản chất chân chính, cho nên đối với đoạn lịch sử kể lại này đúng là không thể nói rõ được.
- Aizz, ta làm sư phụ, lại còn phải phổ cập tri thức lịch sử cho ngươi!
A La mắt liếc Trầm Côn:
- Ta nói đơn giản cho ngươi biết, nhớ kỹ này, tam quốc loạn thế, được xưng là Vũ Thần kia sau khi chết đi, tức là từ sau khi Thiết kích Ôn Hầu chiến tử! Cửu Châu liền chưa hề xuất hiện qua người nào có năng lực Phá Toái Hư Không đệ thất cảnh Hư Không Vũ Thần, hơn nữa loạn thế chinh phạt, cường giả chết vô số kể, võ học Cửu Châu cũng vì thế mà suy giảm một bước lớn…
Thế cho nên, sau tam quốc, tứ phương Hồ tộc và Yêu tộc gây loạn Cửu Châu, nhân loại Cửu Châu trong mấy trăm năm này bị Hồ nhân cùng Yêu nhân dẫm nát dưới chân!
Dừng lại một chút, A La nói tiếp:
- Loạn thế Hồ tộc kéo dài mấy trăm năm, các nước Cửu Châu cơ hồ bị phá hủy hầu như không còn, chỉ có phàm là các nước giống như Triệu quốc có đài Thú Tôn phù hộ mới có thể miễn cưỡng duy trì được…Mà ở lúc Cửu Châu nguy cấp nhất, một người tên là "Cơ Tâm" xuất hiện, người này tự xưng là đời sau của Chu Văn Thánh Vương, nghe nói hắn mang theo huyết mạch của thần là Hoàng Kim Huyết Tộc, hoặc là nói hắn được Hoàng Kim Huyết Tộc bồi dưỡng! Đại chiến mấy chục năm, cuối cùng đóng đô ở Càn Khôn, khôi phục lại Cửu Châu đại lục chính thống!
Đoạn lịch sử hoàn toàn mới này làm Trầm Côn trợn mắt há mồm, liếm liếm môi nói:
- Sau đó thì sao?
- Sau đó Cơ Tâm tự xưng mình là thiên hạ cùng chủ, sáng lập ra hoàng thất Đại Chu, cũng tôn Hoàng Kim Huyết Tộc làm thiên hạ đệ nhất quý tộc… Đại khái ở trăm năm sau Cơ Tâm chết đi, sau khi hắn chết, hoàng thất Đại Chu từ từ xuống dốc, Cửu Châu đại lục cũng mới có thể xuất hiện cục diện chư hầu cắt cứ, cho tới bây giờ, mấy đại đế quốc đều muốn bỏ qua hoàng thất Đại Chu mà tự lập môn hộ, không thèm coi thánh chỉ của Đại Chu ra gì.
A La tiếp tục nói:
- Nhưng mà Hoàng Kim Huyết Tộc lại từ từ cường thịnh, nhất là sau khi Cơ Tâm chết, bọn họ dùng hài cốt Cơ Tâm làm bia, ở Tây Cứu Thế Sơn xây dựng Hoàng Kim Thánh Tâm…Nếu ngươi đi qua Tây Phương đại lục liền phát hiện, cả Tây Cửu Châu vốn đã là lãnh địa của Hoàng Kim Huyết Tộc, mà Hoàng Kim Huyết Tộc lại phân hóa thành mười hai quốc gia, lấy Ba gia, Đông gia, cùng với Công Tôn gia làm ba nhà đứng đầu, ba nhà liên mình này hạ thánh chỉ, liền gọi là hoàng kim thánh chỉ!
A La cười khổ nói:
- Còn nhớ rõ ta từng nói cho ngươi Thập cường nhân không? Hoàng kim thánh chỉ không giống như thánh chỉ của Đại Chu hoàng tộc chỉ là một tờ giấy lộn, nó đại biểu Thập cường nhân của Cửu Châu là Đông Ca và Ba Sơn Vũ! Dưới bóng ma của hai tuyệt đại cường giả này, không có mấy người dám làm trái ý hoàng kim thánh chỉ.
Trầm mặc một lát, A La tổng kết nói:
- Nếu như nói bây giờ là Chiến quốc loạn thế, Tây Phương Hoàng Kim Huyết Tộc kia, chính đã nắm giữ lực ảnh hưởng đối với hoàng thất Đại Chu, lại có hai đại cường nhân cực mạnh tọa trấn…Rất nhiều người đều nói, cho Hoàng Kim Huyết Tộc một hai trăm năm, bọn họ có lẽ có thể thống nhất Cửu Châu!
Nói tới đây, A La chợt phát hiện Trầm Côn không nói gì.
- Này, sao lại không nói gì thế?
- Ta còn có thể nói gì?
Trầm Côn trêu chọc nói:
- Ngươi hình dung Hoàng Kim Huyết Tộc cường đại như vậy, ta liền không có lòng tin đối phó Dạ gia rồi này!
Đây là một câu nói đùa, A La tự nhiên hiểu được, cười nói:
- Đừng đùa nữa, Hoàng Kim Huyết Tộc tuy rằng cường đại, nhưng cũng không phải bền chắc như thép, bọn họ mấy năm trước không phải đã trục xuất Công Tôn gia sao? Lần này đối phó Dạ gia, chỉ cần ngươi đừng giết sạch, để lại cho bọn họ một chút mặt mũi, cao tầng Hoàng Kim Huyết Tộc sẽ không vì Dạ gia mà làm khó dễ ngươi đâu!
- Như vậy thì tốt!
Trầm Côn lộ ra nụ cười thoải mái, sau đó, ánh mắt của hắn hướng về phía đội ngũ Tô gia:
- Như vậy, Hoàng Kim Huyết Tộc vì sao lại mệnh lệnh cho Tô gia quay về thành Tân Nguyệt đây?
A La cũng không giải đáp được vấn đề này.
Hai người đang nói chuyện, ngoài cửa thành bỗng nhiên lại tới một đội nhân mã nữa, thấy rõ bộ dạng người vừa tới, Trầm Côn không nhịn được cười lên.
Thì ra là tiểu quận chúa Triệu Lạc Trần, nàng mang theo một đội Tuyết Điêu kỵ sĩ từ giữa không trung bay tới, mà trong đàn Tuyết Điêu đó có một cỗ nhuyễn kiệu lăng không phi hành, phía trên phủ Bắc Địa Vương tuyết sắc đại kỳ.
- Thiết thúc thúc!
Đi tới trước cửa thành, Triệu Lạc Trần hướng về phía Thiết hòa thượng còn đang ấm ức mỉm cười nói:
- Thúc đừng sửng sốt, phụ thân ta phụng mệnh mà tới, muốn xem đại lễ tế tổ của Trầm gia đó!
- A? Bắc Địa Vương tự mình tới?
Thiết hòa thượng quá đỗi kinh hỉ, trong khoảng thời gian này Thẩm gia cùng Bắc Địa Vương phủ vô cùng gần gũi, cho nên vội vàng chạy tới nghênh đón:
- Tân Nguyệt Thẩm gia trưởng lão, Thiết Nguyên Hồng cung nghênh Bắc Địa…A?
Hắn bỗng nhiên sợ hãi kêu một tiếng:
- Ta vừa mới kịp nhận ra, Tô gia là phụng mệnh mà đến, Vương gia cũng là phụng mệnh mà đến? Các ngươi cũng là phụng Hoàng Kim Huyết Tộc Thiên Môn lệnh sao?
- Không, bản hầu cùng Bắc Địa Vương là phụng mệnh lệnh Triệu vương mà đến!
Bắc Địa Vương còn chưa trả lời, xa xa bỗng nhiên truyền tới một tiếng cười sang sảng:
- Thiết đại sư, đại lễ tế tổ Trầm gia, Đại Triệu vương hướng cả nước cùng mừng, tiểu hầu bất tài, cũng phụng mệnh vua mà tới, quấy rầy một chén rượu mừng a!
Người tới là một thanh niên cỡ ba mươi tuổi tuấn lãng, áo khoác màu trắng, tóc đen tùy ý buộc sau ót, đi trên đường lộ vẻ tiêu sái, nếu không phải đã nhìn qua khí chất Độc Phật Huyền Si, Trầm Côn hẳn phải thầm khen một tiếng: Cửu Châu đệ nhất mỹ nam tử.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...