Vũ Toái Hư Không

Trầm Côn liếc Thích Già Bồ Đề mặt vàng vọt, thương thế trầm trọng một cái, lại nghĩ tới tôn hiệu của hắn, bỗng trong lòng khẽ động.
Hắn đột nhiên tỉnh ngộ, Thích Già Bồ Đề là muốn nhờ mình làm việc đó.
Mẹ!
Chuyện này không phải một tên Hồng Nguyên vũ tông như mình có thể dây vào, phải chuồn gấp thôi.
- Lão huynh lợi hại quá. Nghe tôn hiệu của ngài, nhất định là cao tăng của Phật môn mật tông rồi... Ối, xin lỗi nhé, lão huynh đợi lát mới nói tìm ta có việc gì được không? Ta đang mắc tiểu, đi giải quyết phát đã.
Qua loa vài câu, Trầm Côn bỗng nhiên ôm bụng, xoay người bỏ chạy.
Người có ba cái mắc, các hòa thượng tự nhiên sẽ không ngăn cản Trầm Côn đi tiểu. Thế nhưng dưới sự chú thị của họ, Trầm Côn càng chạy càng nhanh, mấy bước đã đi năm sáu mươi mét. Hơn nữa hắn còn dán lên đùi mình hai đạo Thần Hành phù, trên đùi bốc lên một màn vân vụ, bắt đầu chạy tóe khói như cưỡi mây bạt gió.
- Trầm Côn, ngươi chạy làm gì?
Vương Kiêu ở trong U Minh Hồn Phủ khó hiểu hỏi:
- Thích Già Bồ Đề có việc nhờ ngươi, chính là cơ hội tốt để ngươi kết giao Phật môn, cho cho Đại Bồ Đề tự một cái nhân tình.
- Lão huynh, ngươi không biết Thích Già Bồ Đề yêu cầu ta làm gì à?
Trầm Côn ai oán nói:
- Thật là đáng sợ, hắn không ngờ yêu cầu ta làm việc đó...Ài, coi như ta đã hiểu rồi, chúng vì sao muốn tìm kiếm Độc Phật Huyền Si. Đó là bởi vì, Độc Phật Huyền Si tuy rằng đã chết, nhưng vẫn là một trong những cao tăng lợi hại nhất Đại Bồ Đề tự. Ngoại trừ hắn, không ai có thể giúp Thích Già Bồ Đề bãi độ (đưa qua sông)...
- Bãi độ?
Nghe thấy hai chữ này, Vương Kiêu bừng tỉnh đại ngộ, cũng hiểu ra Thích Già Bồ Đề muốn Trầm Côn làm cái gì, vội vàng nói:
- Đi mau, đi mau... Ta nói Thích Già Bồ Đề vì sao đột nhiên nhờ ngươi làm việc. Trầm Côn, ngươi không nên ở trước mặt hắn lộ rõ Phật pháp, rước lấy đại phiền phức hôm nay mà.
Từ cổ chí kim, việc không nên dính vào nhất chính là loại tình huống giống Thích Già Bồ Đề bây giờ. Bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu vũ hoàng, thậm chí là vũ thần, đều vì chuyện này mà chết không có chỗ chôn đó!
- Ai bảo không phải chứ!
Trầm Côn càng chạy càng nhanh.

Lúc này, Cổ Nguyệt Hà nghe được cuộc đối thoại của hai người, mắt híp chớp chớp, kinh hô:
- Trầm Côn, lẽ nào Thích Già Bồ Đề là muốn ngươi giúp hắn…
- Ô kìa, Cổ lão huynh cũng đoán được rồi à?
Trầm Côn cay đắng nói:
- Đoán được cũng đừng nói ra, việc này là một việc cấm kỵ. Không thể nói, không thể nói.
-...Việc này việc liên quan tới số mệnh thiên đạo Cửu Châu, đúng là không thể nói ra...
Cổ Nguyệt Hà chép lưỡi, bỗng nhiên gật đầu nói:
- Trầm Côn, chạy mau, ngươi nếu như bị cuốn vào chuyện này, ba vũ hồn chúng ta đều sẽ gặp phiền toái lớn. Bạn đang đọc truyện được tại
- Thích Già Bồ Đề đến tột cùng muốn làm gì?
Trong U Minh Hồn Phủ, chỉ có Lý Mục không có đoán ra ý đồ của Thích Già Bồ Đề, nhịn không được lớn tiếng hỏi.
Đáng tiếc Trầm Côn còn chưa kịp trả lời, các hòa thượng bỗng nhiên nhận ra Trầm Côn muốn viện cớ đi tiểu mà trốn chạy, tung người đuổi theo, nhất loạt quỳ trước mặt Trầm Côn, vừa có vẻ trịnh trọng, lại âm thầm ngăn cản đường chạy của Trầm Côn.
- Tăng hữu, số mệnh của Cửu Châu Phật môn mệnh đều ở trong tay của ngươi. Ngươi thực sự nhẫn tâm bỏ đi sao?
Các hòa thượng cả giận nói:
- Tăng hữu không vì thầy ta Huyền Chân, cũng phải vì ngã Phật chứ!
- Thiện tai thiện tai, tăng hữu nếu đào tẩu, chắc là đã hiểu bần tăng muốn ngươi làm gì rồi...
Thích Già Bồ Đề cũng bước chậm tới. Mặt hắn vàng vọt, khóe miệng rỉ máu, tới trước mặt Trầm Côn liền vén cà sà, lám ra dáng sắp sửa ngồi xuống.
- Bần tăng cũng không muốn kéo tăng hữu vào trong nhân quả giết chóc vô biên vô tận này. Chỉ là tăng hữu Phật pháp thông thiên, thực sự là thích hợp để giúp bần tăng baaix độ hơn. Huyền Chân không còn cách nào khác, chỉ có thể mặt dày mày dạn, ngồi xuống trước mặt ngươi thôi.
- Lão huynh, đừng ngồi, đừng ngồi, một tên Hồng Nguyên vũ tông như ta gánh vác không nổi chuyện này đâu.
Chỉ một chữ 'ngồi' đơn giản này đã dọa cho Trầm Côn hồn phi phách tán, vội vàng ngăn Thích Già Bồ Đề.

- Nếu không thì ta sẽ giúp ngươi mau chóng tìm ra Độc Phật Huyền Si, không được sao?
- A di đà phật, bần tăng chờ không kịp nữa rồi.
Thích Già Bồ Đề đè nặng hai tay Trầm Côn, từ từ ngồi xuống.
Trầm Côn sốt ruột cả người toát mồ hôi lạnh, bất chấp thực lực chênh lệch, song chưởng gồng lên, lực lượng Hồng Nguyên toàn bộ xuất ra, liều mạng ngăn không cho Thích Già Bồ Đề ngồi xuống.
Nhìn thấy cảnh này, những hòa thượng khác hô to một tiếng.
- Tăng hữu, bọn ta xin lỗi ngài vậy. Xin ngài để sư phụ ngồi xuống đi.
Nói xong, hai mươi mấy hòa thượng vây lại, kẻ ấn vai Trầm Côn, người kéo eo hắn, rồi có tên đá vào chân hắn, một lúc liền ép Trầm Côn ngồi xuống đất.
Thừa cơ hội này, Thích Già Bồ Đề ngưng thần suy tư một lúc, xoay người về bên trái, rồi lại xoay về bên phải...Trải qua vài lần điều chỉnh, hắn cuối cùng như trút được gánh nặng, ngồi xuống ngay ngắn trước mặt Trầm Côn.
- Phù, cuối cùng cũng buông được gánh nặng này rồi...
Thích Già Bồ Đề nhẹ nhàng thở ra một hơi cho Trầm Côn một nụ cười tràn ngập Phật tính, hắn chậm rãi chắp tay, nhắm hai mắt lại.
***!
Trầm Côn ai oán quát to một tiếng:
- Ta nói không cho ngươi ngồi, ngươi lại vẫn còn ngồi. Giờ thì xong rồi, bần tăng sắp chết rồi, chính là ngươi hại chết.
- Các ngươi rốt cục là đang nói gì vậy?
Thời gian dài không rõ Trầm Côn đang làm cái gì, Lý Mục có điểm tức giận.
- Nói rõ ràng cho ta, Thích Già Bồ Đề bất quá là ngồi xuống. Ngồi một cái thôi, có cần phải dọa ngươi khiếp sợ như vậy không?
- Ngồi?
Trầm Côn tuyệt vọng ngửa đầu thở dài.
- Lý lão huynh, ngươi nhìn kỹ lại đi, đây là 'ngồi' sao? Nhìn rõ ràng, cái này gọi là... Tọa hóa.

Tựa hồ đang xác minh lời của Trầm Côn, các hòa thượng nhìn Thích Già Bồ Đề điều chỉnh tư thế, cuối cùng chọn một hướng ngồi xuống, cùng nhau đi tới. Một hòa thượng lấy tay đưa lên mũi Thích Già Bồ Đề, đã tắt thở. Một hòa thượng khác chạm vào cổ tay hắn, mạch đã ngừng đập. Một hòa thượng khác lại sờ chân tay hắn, chân tay lạnh toát...
Không sai, Thích Già Bồ Đề đã chết
Hắn không ngờ lại tọa hóa trước mặt Trầm Côn.
...
- Thích Già Bồ Đề vì sao lại đột nhiên tọa hóa vậy?
Lý Mục càng khó hiểu.
- Cổ lão huynh, ngươi tới giải thích cho Lý lão huynh đi.
Đem nhiệm vụ phổ cập tri thức Phật giáo cơ sở ném cho Cổ Nguyệt Hà, Trầm Côn lại lườm các hòa thượng đang cười trộm, hét lớn nói:
- Giờ thì các ngươi thỏa mãn chưa? Đáng chết, bình vàng, gương vàng, hộp lưu ly, các pháp khí phải dùng đến, các ngươi khẳng định đều mang theo, đưa cho ta đi.
- Đa tạ tăng hữu ra tay tương trợ, là phúc của Đại Bồ Đề tự, phúc của Cửu Châu Phật môn.
Các hòa thượng quả nhiên đã sớm chuẩn bị đầy đủ, liền lục lọi dưới cái cáng mà Thích Già Bồ Đề nằm khi còn sống, lấy ra toàn bộ các pháp khí Trầm Côn cần.
Nhận lấy pháp khí, Trầm Côn đem áo cà sa của mình phủ lên thi thể của Thích Già Bồ Đề, lại đem pháp khí bố trí xung quanh Thích Già Bồ Đề. Cùng lúc đó, các hòa thượng đã đem bản đồ xung quanh nơi Thích Già Bồ Đề tọa hóa vẽ lại, Trầm Côn bố trí một pháp khí, họ lại ghi một tọa độ lên địa đồ, cuối cùng Trầm Côn mở mắt Thích Già Bồ Đề ra nhìn, xác định hai mắt hắn trước khi chết không bị lé, sau đó gật đầu.
- Ghi lại này, hướng chính Đông, hướng chính Đông không chút sai lệch.
Nói xong, Trầm Côn cắt cổ tay, nhỏ vài giọt máu lên bản đồ, vẽ thành Vạn Pháp phù của Phật môn.
Rồi các hòa thượng lập tức đem địa đồ xé làm chín mảnh, cất cao giọng nói:
- Bí đồ tọa hóa của sư phụ đã vẽ hoàn tất. Lập tức truyền lệnh tất cả Phật tử, bí đồ đã được Trầm Côn cho phép, chỉ khi huyết tích trên bí đồ hợp lại làm một, mới chứng minh bí đồ là thật.
Lập tức có hòa thượng mang theo chín phần bí đồ rời đi.
Trong linh hồn nhìn tất cả những việc này, sắc mặt Lý Mục đột nhiên trở nên ngưng trọng hắn ý thức được đây là một trình tự Phật môn, chỉ là không rõ, làm như vậy có ý nghĩa gì mà thôi.
- Lý đại cà, đừng nhìn nữa, để ta giải thích cho ngươi.
Cổ Nguyệt Hà ở bên cười khổ một tiếng.
Lý Mục đi tới, ngồi ở trước mặt Cổ Nguyệt Hà.

Suy nghĩ một chút, Cổ Nguyệt Hà hỏi ngược lại:
- Lão ca đã nghe qua thuyết 'chuyển thế linh đồng' của Phật môn mật tông chưa?
- Cái này thì đã từng nghe qua...
Lý Mục trầm ngâm chốc lát.
- Mật tông có một loại thuyết pháp, sau khi cao tăng viên tịch, sẽ đầu thai thành một linh đồng. Chỉ cần trải qua giảng dạy, linh đồng này liền có thể kế thừa toàn bộ thần trí của kiếp trước, tiếp tục duy trì sinh mệnh của cao tăng này.
- Ừ, đại khái là thế.
Cổ Nguyệt Hà gật đầu.
- Thích Già Bồ Đề chính là mật tông cao tăng, sau khi hắn tọa hóa, cũng sẽ đầu thai thành một chuyển thế linh đồng... Nhưng mà, một loạt vấn đề liền xuất hiện, Cửu Châu rộng lớn vậy, chuyển thế linh đồng sẽ xuất sinh ở đâu? Rồi làm sao mà tìm được chuyển thế linh đồng? Còn nữa, nếu như không có người điểm hóa, chuyển thế linh đồng sẽ không hồi phục ký ức kiếp trước, vậy ai sẽ điểm hóa nó? Rồi làm sao mà điểm hóa?
Sau một loạt câu hỏi, Cổ Nguyệt Hà cười khổ nói:
- Vì giải quyết những nan đề này, Thích Già Bồ Đề liền cần sự giúp đỡ của một vị cao tăng khác...Hắn tọa hóa, trước mặt Trầm Côn chính là xin Trầm Côn giúp hắn hoàn thành quá trình chuyển thế này, làm người bãi độ giúp hắn vượt qua khổ hải.
- Thì ra là thế.
Lý Mục chợt gật đầu, hiểu Thích Già Bồ Đề là muốn cầu Trầm Côn giúp hắn chuyển thế, lại chỉ vào Trầm Côn nói:
- Vậy Trầm Côn cần làm những gì?
- Trợ giúp mật tông cao tăng chuyển thế, đại khái có vài bước thế này...
Cổ Nguyệt Hà kỹ càng tỉ mỉ nói:
- Bước đầu tiên, lúc Thích Già Bồ Đề viên tịch, sẽ lưu lại ám hiệu chỉ linh đồng sẽ xuất hiện ở đâu... Ví dụ như, hắn quay sang hướng chính Đông tọa hóa, chính là ám chỉ chuyển thế linh đồng sẽ xuất hiện ở hướng chính Đông, mà Trầm Côn nhất định phải đem phương hướng này chuyển thành địa đồ, tiện để tìm kiếm sau này...Cái này gọi là định vị.
- Mà bước thứ hai để xác nhận chuyển thế linh đồng gọi là Thánh địa quán tưởng. (Quán tưởng nôm na là đưa suy nghĩ của người khác về thành suy nghĩ của mình)
Cổ Nguyệt Hà tiếp tục nói:
- Nói trắng ra, chính là Thích Già Bồ Đề sẽ lưu lại cho Trầm Côn một vài pháp khí tùy thân, mà Trầm Côn nhất định phải đem những pháp khí này tới một nơi Phật môn thánh địa. Rồi ở trong thánh địa mà quán tưởng với sự trợ giúp của pháp khí...Sau khi quán tưởng, Trầm Côn sẽ biết được càng nhiều manh mối về chuyển thế linh đồng. Sau đó, hắn nhất định phải mang pháp khí, theo manh mối đó mà tới phía Đông tìm chuyển thế linh đồng.
Trong quá trình tìm kiếm này, nếu có đứa bé trai nào đó thời gian sinh gần sát với thời gian Thích Già Bồ Đề tử vong, hơn nữa lại phù hợp với manh mối Trầm Côn có được sau khi quán tưởng, thì nó sẽ được Trầm Côn xác nhận là một trong những người có thể là linh đồng.
Dưới tình huống bình thường, Trầm Côn có thể tìm được vài đứa có thể là linh đồng, nhưng cũng không sao. Vẫn còn bước thứ ba, tên là Kim bình xế thiêm! (Chương sau có giải thích của tác giả)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui