Dịch giả: trongkimtrn
Thời điểm bốn người Somme, Meteorite Li, Billily Leona, Grimm trở lại bí cảnh, ba vị Tuyệt Vọng giả khác đều đang đợi bọn hắn đến phát chán, trong đó hai người càng là bay tới đây, trực tiếp nhìn vào Grimm.
Grimm cảm thấy hơi kỳ quái, tại sao mấy người này lại không tự tiến nhập vào bí cảnh đi?
"Ây da, theo lời Victor thì vị này chính là Mặt Nạ Trắng Xám đi, có thể gắng gượng chống đỡ được Sí Diễm Viêm Giới của Mina, thật là khiến người ta thán phục không ngớt nha...!"
Nghe giọng điệu buồn chán ấy truyền đến, Grimm nhìn sang.
Đây là một cô gái mặc váy dài có hai màu xanh hồng phối hợp, trên váy thêu rất nhiều hoa văn bọ cạp đỏ, làn váy xẻ cao khoe đôi chân thon dài trắng nõn. Thứ càng hấp dẫn chính là, điểm điểm kim quang (Ánh vàng) thần bí đang phát sáng trên cái khe sâu giữa hai đỉnh núi no đủ cao chót vót^^, khiến người ta sinh ra vô hạn suy nghĩ mập mờ(hehe); nhưng khuôn mặt lại luôn giữ vẻ thánh khiết không thể xâm phạm, kèm theo đó là đôi mắt câu hồn đoạt phách, dường như đang biểu lộ một loại ám chỉ mơ hồ nào đó.
Khuynh đảo chúng sinh.
Đúng, đây là một vị mỹ nữ tuyệt thế vô song. Thậm chí nếu từ góc độ của đàn ông mà xét, thì sự hấp dẫn từ cô gái này còn hơn xa Độc Thiệt nữ vương Rafi lạnh lùng. Đều là mỹ nữ tuyệt sắc, người này là yêu tinh có thể dụ hoặc đàn ông đến mức tận cùng; người kia lại uổng phí điều kiện tuyệt hảo của mình, tự lấy mình làm trung tâm, một lòng truy cầu sức mạnh, luôn muốn khống chế tất cả trong tay. Bởi vậy sự cao thấp lập tức rõ ràng.
Yêu tinh...
Đây là đánh giá của của Grimm về vị Tuyệt Vọng giả Mị Hoặc này, là một yêu tinh câu hồn đoạt phách ăn thịt người.
Thông qua mấy người Somme, hắn biết tên cô gái này là Claire Tia, là một vu sư học đồ am hiểu về sử dụng vu thuật Tinh Thần, Linh hồn, Nguyền Rủa; đồng thời Phối Hợp trùng của cô ta cũng là loại chiến đấu rất hiếm có. Mà việc cô ta thích nhất là, khi người khác biểu hiện ra ý đồ mờ ám với mình, thì cô ta sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn đến cực điểm để dằn vặt, giết chết đối phương.
Nói tóm lại, đây là một nữ vu sư học đồ tuyệt đối không thể trêu chọc.
"Cô có thể gọi tôi là Grimm."
Một câu nói nhàn nhạt phát ra dưới lớp mặt nạ, biểu hiện cảm xúc không có bất cứ rung động nào.
Thấy vậy, Claire Tia bày ra vẻ phong tình vạn chủng, khẽ cắn đầu ngón tay. Lại thấy hắn căn bản không có phản ứng, thì cô ta cũng không hứng thú nữa mà bĩu môi, chán ghét nói:
"Thực sự là đầu gỗ...!"
Cơ Giới Tâm hừ lạnh một tiếng, nói:
"Ngươi quả nhiên tới bí cảnh này. Chỉ có điều kết quả lại khiến ta chẳng thấy hứng thú gì!"
Grimm không đáp lại, mà nhìn về phía Quỷ Đạo đang lười biếng nằm dưới một cây cột có khắc đồ đằng. Gã đang cọt kẹt cắn một trái cây màu hồng, lộ vẻ không sao cả nói:
"Ê ê, đừng có nhìn ta! Trước đó ta chỉ dựa theo ý của mọi người mới làm như vậy, bản thân ta không có một chút hứng thú nào với ngươi đâu. Ta chỉ muốn lấy được phần thưởng mà lão sư lưu lại trong bí cảnh thôi!"
Hắn ngẩn ra, phần thưởng mà lão sư để lại?
"Được rồi. Mọi người mau chuẩn bị một chút, nhanh mở ra bí cảnh để kết thúc lần thí luyện này đi!"
Somme hối thúc, sau đó nhìn hắn rồi giải thích:
"Muốn mở bí cảnh cần có hai điều kiện. Thứ nhất là cần bảy vu sư học đồ có giá trị ấn ký từ ba mươi trở lên; thứ hai là cần bảy người này đồng thời cùng nhau liên tục truyền Ma lực vào bảy cây cột trong thời gian ba Sa Lậu, không thể gián đoạn. Làm như vậy bí cảnh mới mở ra được."
Quỷ Đạo bổ sung thêm:
"Giết những tên vu sư học đồ đến đây tra xét là vì điều kiện thứ hai. Bằng không ngươi cho rằng ta thích giết nhiều người như vậy à? Cao tầng Học viện đã ban xuống quy định, sau khi Tuyệt Vọng giả có giá trị vượt qua một trăm thì phải đi lấy phần thưởng."
Dưới Mặt Nạ, sắc mặt Grimm biến thành màu đen.
Quả nhiên, việc thí luyện chủ yếu là chuẩn bị cho mấy vị Tuyệt Vọng giả này. Những người này biết nhiều tin tức mà vu sư học đồ bình thường không biết. Hơn nữa, bảo vật ở trong bí cảnh lần ba, lại là thứ khen thưởng do những lão sư của mấy người này chuyên môn "Lưu" cho bọn họ. Điều này thậm chí khiến hắn cảm thấy hơi ghen ghét.
Chỉ là, hiện tại bởi vì một ít biến cố, phần thưởng mà lão sư của Thái Dương Chi Tử để lại cho cô ta khả năng sắp đổi chủ. Còn chủ nhân của nó thì...
Đứng trước cây cột khắc đồ đằng vốn thuộc về Mina, một tay Grimm cầm Ma thạch, một tay khác thì vận chuyển Ma lực không ngừng truyền vào.
Trải qua việc “Thanh lý” trước đó, lúc này không còn vu sư học đồ “Không có mắt” nào dám to gan đến tìm chết. Về phần Mina, trong các cuộc chiến trước đó đã nhiều lần bị thương, tuy chịu nhục nhã vô cùng như vậy, nhưng cũng không thấy cô ta đến "Quấy rối". Nói như thế, sau thời gian ba Sa Lậu, cây cột bộc phát ra một trận năng lượng không gian mạnh mẽ, Grimm cảm thấy hoa mắt, sau đó hắn đã ở trong một không gian xa lạ.
"Đây là đâu?!"
Nhìn lên bầu trời mờ mịt, cùng với việc gần như không cảm giác được năng lượng nguyên tố trong không khí, hắn liền giật mình tự nhiên hỏi.
"Đây là một mảnh vỡ không gian do học viện Ám Cảnh phát hiện, đã được vu sư đại nhân gia cố triệt để, trở thành một địa phương giống bảo khố của học viện."
Đứng gần đó, Somme đầy mặt hưng phấn, lật qua lật lại quyển sách cổ màu xám lấy từ trên cái đài (Cái bàn) phía trước, y cũng không quay đầu lại mà giải đáp cho Grimm.
Có lẽ, quyển sách này chính là phần thưởng do vu sư Mạt Nạ Vô Tướng để lại.
"Không nên rời đi kết giới này, cũng đừng tùy ý đi lại, bằng không hậu quả rất nghiêm trọng đấy!"
Một bên khác Billily Leona nhắc nhở Grimm một câu. Phần thưởng trên tay cô ả là một cái ống nghiệm, bên trong chứa một loại "Huyết dịch"(Máu) màu xanh lam. Lúc này trên mặt cô ả còn hiện vẻ đầy kích động.
Xem xét bốn phía, quả nhiên lấy cái bàn trước mắt bảy người làm trung tâm, có một kết giới phát ra ánh sáng màu lam bao phủ trong phạm vi trăm mét. Khung cảnh bên ngoài kết giới hoàn toàn mơ hồ, không rõ ràng lắm. Còn mấy vị Tuyệt Vọng giả khác, cũng tỏ vẻ cực kỳ hưng phấn khi lấy được phần thưởng của mình.
Nhìn cảnh này, trong lòng Grimm cũng trở nên kích động, sau đó hắn đồng dạng nhìn về đồ vật trước mặt. Thái Dương Chi Tử mạnh như vậy, phần thưởng mà lão sư của cô ta lưu lại là cái gì đây?
Đó là một quả Thủy Tinh cầu, nhìn qua rất bình thường không có gì lạ cả. Grimm nhíu nhíu mày.
Chỉ là một cái Thủy Tinh cầu?
Nhưng mà, nháy mắt khi cầm lấy nó, đột nhiên, hắn cảm thấy một loại ba động kỳ dị ở trong đó. Sau khi ngẩn ra, hai mắt trợn trừng, hắn không dám tin lẩm bẩm nói:
"Không thể nào...!"
Nếu nghe kỹ, có thể nhận ra giọng của hắn đang run rẩy.
Nếu chỉ nói riêng về chất liệu tạo thành, quả Thủy Tinh cầu có phẩm chất thượng đẳng (hàng đầu), nhưng giá cao nhất cũng chỉ mấy trăm Ma thạch thôi, căn bản không xứng làm thứ khen thưởng đặt ở đây. Điều khiến Grimm coi trọng chính là, bên trong nó phong ấn một thứ phát ra ba động quen thuộc, vậy mà là ba động từ Linh hồn!
Một đoàn Linh hồn phân liệt?
Vu sư quả thật có thể phân liệt (Phân chia) Linh hồn, cũng là cơ sở để thu thập Linh hồn nô lệ. Nhưng, một vu sư từ cấp bốn trở xuống, dù y là vu sư am hiểu vu thật Linh Hồn nhất, thì việc phân liệt Linh hồn cũng rất hạn chế. Tuy không biết số lượng cụ thể, nhưng hắn chắc chắn nó sẽ không vượt quá mười.
Hiện tại Grimm thu được một đoàn Linh hồn phân liệt, suy nghĩ vừa ra chính là, nó là một phương diện truyền thừa nào đó từ vu sư. Phần thưởng quý giá như vậy, xác thực mới xứng với Thái Dương Chi Tử chứ!
Không do dự chút nào, hắn liền xóa đi ấn ký trên Thủy Tinh cầu. Khi đã đắc thủ, lập tức theo việc Linh hồn giao hòa, từng tia tin tức một liên tục xuất hiện trong Linh hồn của hắn, dường như là đang tiến hành một loại truyền thừa cổ xưa nào đó.
Đây là truyền thừa từ Linh hồn.
Trọn vẹn một phút sau, khi đã hấp thụ chừng một phần mười tin tức trong đó, cảm thấy Linh hồn trở nên phong phú kèm theo uể oải, thì Grimm tạm thời dừng lại truyền thừa, hưng phấn lẩm bẩm:
"Thế mà là truyền thừa một cái phù văn Hỏa nguyên tố hi hữu, có kèm theo đặc tính bất diệt?!"
Trong khi đang ở trong không gian bí cảnh này, bảy người hầu như không hề rời đi cái bàn trước mặt.
Một mặt là vì bảy người còn đang nghiên cứu phần thưởng của mình, đều là những thứ quý giá mà vu sư học đồ không cách nào hình dung, tự nhiên là cần nghiêm túc cẩn thận nghiên cứu. Mặt khác, lúc này chỉ cần có một người thoáng có hành động gì khác thường, lập tức sẽ tạo ra một trận đại chiến; điều này cũng là một trong những khảo nghiệm cuối cùng của lần thí luyện này đối với Tuyệt Vọng giả bọn họ.
Chỉ cần một Tuyệt Vọng giả nào đó có thể áp chế sáu người khác, liền có thể thu được hết thảy bảo vật truyền thừa trong này!
Chỉ là, vị Tuyệt Vọng giả đó hiển nhiên không tồn tại vào lúc này. Mấy người bọn hắn đều đang đàng hoàng nghiên cứu ngay tại chỗ.
Tự nhiên Grimm nguyện ý như thế. Nếu thật sự muốn bạo phát đại chiến, chắc chắn hắn là kẻ yếu nhất trong bọn, chỉ có thể bị động chịu đòn. Trong bầu không khí bình tĩnh như vậy, hắn lại mở đầu một ngày mới bằng việc tiếp tục hấp thu truyền thừa.
Mười ngày sau.
Bên ngoài sân thí luyện, sau khi một cơn chấn động không gian sinh ra, thân ảnh của Grimm xuất hiện giữa một mảnh rừng cây khô. Lắc lắc cái đầu có hơi mơ hồ, kinh ngạc nhìn xung quanh, hắn tự hỏi:
"Đây lại là nơi nào? Mười ngày rồi, thí luyện chắc là đã kết thúc đi!"
Đúng như thế, lúc này hắn có thể cảm nhận được, bản thân mình đang ở trong một mảnh rừng cây gai không có dấu chân người.
Nhưng vào lúc này, Grimm chợt biến sắc.
Trong cảm ứng đung đưa không ổn định, có tới sáu luồng sóng tinh thần gắt gao tập trung vào hắn; kéo theo năng lượng tự nhiên xung quanh điên cuồng đè ép, cầm cố về phía hắn. Như là chỉ cần hắn hơi có dị động, sẽ dẫn tới hậu quả rất không tốt; đồng thời những luồng sóng tinh thần mang tới một tin tức đơn giản, là một loại cảng cáo nào đó.
Thậm chí Grimm có chút không rõ, họ nhìn chằm chằm tập trung vào mình làm cái gì? Sắc mặt khó coi, hắn chậm rãi phun ra vài chữ: "Vu sư sáu đại học viện?!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...