Dịch giả: trongkimtrn
Lúc này đang là hoàng hôn, con tàu lớn của trụ sở học viện vu sư Lilith lướt qua những cơn sóng do gió thổi trên mặt biển. Trên boong tàu lúc này, đã có đủ hai hay ba trăm người đang đứng đó, hưng phấn hò hét, chỉ chỉ trỏ trỏ về phía một con thuyền lớn cách nơi này 300 mét.
"Mau nhìn, đúng là hải tặc, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy hải tặc đấy!"
"Đối phương làm hải tặc mà lá gan cũng nhỏ quá đi, sao còn không nhanh nhanh đến đây?"
Các vu sư học đồ nghị luận sôi nổi, không để ý chút nào đến hình tượng của mình, còn những tên thủy thủ kia lại có bộ dáng thong dong. Cũng khó trách bọn họ không có nửa điểm sợ hãi với những tên hải tặc trong truyền thuyết kia, đây là con tàu đưa đón vu sư học đồ của trụ sở học viện vu sư Lilith, chỉ nói riêng chuyện năm mươi tên thủy thủ ở đây đều là kỵ sĩ tiêu chuẩn, hơn nữa trên tàu còn có một gã thủ lĩnh thủy thủ Barron có thực lực kỵ sĩ truyền kỳ và chủ nhân của hắn là Duras. Ở trên con tàu biển của vu sư học viện này thì đúng là không cần lo lắng gì về thuyền hải tặc bình thường.
Còn nếu có một số thuyền hải tặc cỡ lớn thuyền đến đây cướp đoạt, nhưng chỉ cần vu sư Duras tự mình ra tay, cho những gã hải tặc kia mười ngàn lá gan thì chúng cũng không dám lên tàu ấy chứ.
Grimm nhìn về chiếc thuyền hải tặc ở phương xa, chiếc thuyền kia hơi nhỏ hơn con tàu này một chút, có vẻ dài khoảng bảy mươi, tám mươi mét. Nhưng trên trên hàng rào trên mạn thuyền, cột buồm, trên lan can có đầy người túm tụm leo trèo, mới chỉ nhìn sơ qua vậy mà có không ít hơn ngàn người trên thuyền.
Những tên hải tặc này toàn bộ đều là nam nhân, quần áo lam lũ, thậm chí trong đó cũng không thiếu kẻ bị cụt tay thiếu chân hoặc độc nhãn (chột một mắt). Từng tên từng tên cầm đoản đao (thanh đao ngắn), cung tên, có tên thì vừa thả neo dây thừng vừa kêu lớn, xem ra tất cả bọn chúng đều đang hưng phấn quay đầu nhìn qua, có vẻ như rất dư thừa tinh lực. Còn tại sao trên thuyền hải tặc lại không có nữ nhân? Bởi vì bọn hải tặc tin rằng, nữ nhân sẽ mang đến vận rủi khi lên thuyền, sẽ đưa tới cự thú mạnh mẽ từ đáy biển phá hủy thuyền, do đó bọn chúng sẽ bị hải yêu (yêu thú trong hải dương) tà ác gặm nhấm máu thịt xương cốt của chúng.
Tất cả hải tặc đều tin chắc vào điều này mà không có một chút nghi ngờ nào.
Bất quá, Grimm phát hiện thuyền hải tặc tựa như cũng không lập tức tới gần con tàu này. Nguyên nhân rất đơn giản, hải tặc trên thuyền thông qua rất nhiều kính viễn vọng đã phát hiện mục tiêu có dị dạng, trên tàu chỉ toàn là một đám hài tử (đám nhóc con) đang hưng phấn hoan hô sao?
Đột nhiên, tên đầu lĩnh hải tặc đã trải qua nhiều năm kinh nghiệm đi biển dường như nghĩ tới điều gì, sắc mặt y bỗng hoàn toàn biến đổi, trong nháy mắt trên trán của y cũng ứa ra một tầng mồ hôi lạnh, một mắt còn lại lộ vẻ sợ hãi sâu đậm, lập tức quay về tên hải tặc đang cầm lái ở bên cạnh gầm hét lên: "Quay đầu, nhanh, lập tức quay đầu!"
Thái độ tên đầu lĩnh hải tặc chuyển biến tựa hồ cũng khiến những kẻ xung quanh và ngay cả con khỉ trên bả vai của y cũng sợ hết hồn. Nó kêu lên một tiếng "Chi" rồi rời đi, nhảy lên lan can, còn tên hải tặc cầm lái kia đã sớm bị dọa sợ, lắp ba lắp bắp hỏi: "Quay đầu!?"
Có thể nhìn ra được, uy tín của tên đầu lĩnh già dặn này vẫn còn rất cao.
Cánh tay gắn móc kim loại trực tiếp đẩy tên hải tặc cầm lái ra, đầu lĩnh hải tặc căn bản không giải thích gì, một cánh tay cụt còn lại điên cuồng xoay tròn đầu bánh lái, con thuyền mang theo hơn ngàn tên hải tặc đang trợn mắt há mồm hải chạy trốn như bay.
Mà bên này, trên tàu biển của trụ sở học viện vu sư Lilith, cửa phòng thuộc về riêng vu sư cao quý Duras đột nhiên mở ra, chỉ thấy hai thanh niên một nam một nữ hiếu kỳ đi ra. Rất nhiều người nhìn hai người vu sư học đồ, có tuổi cùng bọn họ không xê xích bao nhiêu, đi ra từ trong phòng vị vu sư kia, tất cả mọi người có chút không thể tin vào con mắt của mình.
Trên boong tàu, trong lúc nhất thời cả đám vu sư học đồ đều nghị luận sôi nổi.
"Rốt cuộc hai người kia có lai lịch gì? Mẹ kiếp bọn họ vậy mà lại không cần ở khoang thuyền, những ngày qua chúng ta phải ngửi mùi nấm mốc, ăn uống những món canh nấm kia, vừa nghĩ đến thì quả thực ta chỉ muốn thổ huyết* a!"
"Trời mới biết! Lẽ nào là hậu bối của vu sư đại nhân?"
"Không biết thì đừng nói mò, lúc còn ở trên boong vu sư đại nhân đã nói hai người kia là thiên tài tuyệt thế mà trăm năm ở thế giới vu sư cũng khó gặp, khi đó chúng ta đến sớm nên đã nghe được..."
Mọi người nghị luận sôi nổi, chỉ chỉ trỏ trỏ về hai người vừa đột nhiên xuất hiện kia. Thế nhưng dáng vẻ hai người kia căn bản không để ý đến. Biểu hiện ngạo mạn đó quả thực y như biểu hiện của York Rees ở thành Bi Seer lúc trước, khiến người ta thật là khó chịu.
Nữ hài (đứa bé gái) mặc váy màu trắng, mái tóc dài vàng rực rỡ, một đôi mắt màu xanh lam hổ phách nhìn có vẻ ngây thơ thuần khiết, khóe miệng mang theo nụ cười mỉm mê người, như là một cô công chúa bé bỏng đáng yêu. Chẳng qua là từ ánh mắt coi thường của nàng ta khi nhìn lướt mọi người ở xa xa trên boong mà xem, nàng ta cũng không phải là người thiên chân vô tà (ngây thơ lương thiện) như vẻ bề ngoài.
Còn về phần nam hài (đứa bé trai), khuôn mặt chỉ chăm chú đùa bỡn một chú chuột bạch đang ở trong tay y, thậm chí căn bản không nhìn những người trên boong, dường như chú chuột trên tay hắn còn quan trọng hơn nhiều so với tất cả mọi người ở đây. Nếu như nhất định phải dùng một từ để hình dung thái độ này, vậy đó chính là “Miệt thị”.
"Meteorite Li ca ca, ca mau nhìn, những tên hải tặc kia đã chạy mất, thật là vô vị mà!" Nữ hài làm nũng nói, đồng thời quơ quơ mái tóc dài màu vàng óng, tự nhiên nó bị gió biển thổi xõa ra.
Nam hài đang đùa bỡn chú chuột bạch trên tay căn bản không có ngẩng đầu lên, chỉ bĩu môi đáp: "Đã nói trước với muội rồi, trên biển rộng này không có cái gì gọi là hải tặc không có mắt dám động đến tàu thuyền của học viện vu sư nha. Muội không nghe ta, nhất định phải ra xem một chút, ở trên boong tàu này quả thực xú chết ta rồi, chúng ta vào trong đi!"
"Được rồi, chỉ là quá vô vị thôi...!"
Nữ hài và nam hài không nhìn vẻ mặt của những người khác, giống như không có chuyện gì xảy ra lại tiến vào gian phòng chỉ có vu sư đại nhân mới có tư cách ở.
Lúc này ở trên boong, ngoại trừ đông đảo thủy thủ không cảm thấy kinh ngạc gì, những vu sư đó học đồ còn lại đã sớm tức muốn nổ phổi, liên tục phẫn nộ chửi bới, khó chịu đến cực hạn.
Bởi dẫu sao thì, bọn họ là người nào chứ? Ở trong mắt những vu sư học đồ này, bọn họ chính là những vu sư học đồ được tuyển lựa ra từ bên trong mười triệu người, là tinh anh. Bản thân bọn họ chính là người tương lai sẽ trở thành vu sư vĩ đại, tự nhiên có kiêu ngạo thuộc về mình, hai người kia kiêu ngạo càn rỡ ở trước mặt mọi người làm cái gì? Còn nói ở trên boong thuyền “Xú chết ta rồi”, vậy những thứ mùi khó chịu tràn ngập ở trong khoang thuyền nơi mà bọn họ ở hằng ngày thì còn như thế nào nữa?
Rất nhiều người nhận định, hai người này chắ là có chút bối cảnh ở đại lục vu sư, hoặc là có quan hệ nào đó với vu sư Duras. Vốn là hai kẻ cáo mượn oai hùm mà thôi, kể cả Grimm cũng vậy, hắn cũng rất khó chịu với hai người này.
Khó chịu thì khó chịu*, cho dù có lý do lớn bằng trời thì mọi người cũng không dám đi chất vấn vu sư Duras. Vậy là, trận phong ba từ hải tặc này cứ kết thúc như thế.
(* Dịch: Khó chịu thì đành chịu khó thôi, làm gì được người ta^^)
Ba ngày sau phong ba từ bọn hải tặc kia, chính lúc đang đọc《 Đồ Phổ Mùi Vị 》, Grimm đột nhiên nghe thấy có người gõ cửa, lắc lắc đầu, hắn tưởng rằng cái tên Bin Johnson lại tới nữa. Những ngày qua trong khoang thuyền, cũng là tên đó không có chuyện gì thì lại đến phòng của Grimm dạo một vòng. Nhưng sau khi mở cửa, Grimm phát hiện người đến là hai huynh muội York Rees và York Liana.
Hơi chút kinh ngạc, nhưng Grimm vẫn biểu thị thái độ hoan nghênh như trước, mời hai người vào phòng. Sau khi suy nghĩ một lát, hắn lại lấy ra nước trái cây mà những ngày qua vẫn chưa uống để chiêu đãi hai người.
Nước trái cây dùng phương pháp bảo tồn của quý tộc, đủ bảo đảm hai tháng không biến chất.
Có thể nhận ra, trải qua vụ đánh nhau treong khoang thuyền trước đây, York Rees liền đã không còn ngạo mạn như trước nữa, y trở nên thận trọng, thành thục rất nhiều. Còn York Liana tuy rằng còn có chút câu nệ ngại ngùng, thế nhưng lần này lại chủ động đến nói chuyện.
"Grimm ca ca, cảm tạ ca đã giúp chúng ta lần trước, ta cùng ca ca vô cùng cảm kích!" Âm thanh có hơi nhỏ, đại khái cho dù còn là bé gái nhưng khi nói ra những lời này thì cô vẫn lộ ra vẻ nhu nhược, cực kỳ xấu hổ.
"Ây... Chuyện như vậy, hai người không cần để ý." Grimm ứng phó một thoáng. Nói thật, với tình hình lúc đó, tuy rằng trước đó hắn rất khó chịu với York Rees, nhưng với tư cách cùng một chiến tuyến trên còn tàu này, cho dù như thế nào đi nữa thì hắn cũng phải chú ý giúp đỡ lẫn nhau đấy, chí ít theo Grimm điều này vô cùng tất yếu.
Hơn nữa nói cho cùng, kỳ thực vẫn là nhờ Rafi cả thôi.
"Không, không, chúng ta thật sự rất cảm kích Grimm ca ca, thật sự!" York Liana cuống quít bổ sung, sau đó tựa hồ cô lại cảm thấy không đủ trịnh trọng, cố gắng khiến cho mình biểu hiện nghiêm túc một chút, rồi cẩn thận từng li từng tí lấy ra hai tảng đá từ trong quần áo: "Đây là bảo vật khi còn bé mà ta cùng với ca ca một lần bất ngờ lượm được, sau này chúng tôi mới biết thì ra đây là Ma pháp thạch, là loại tiền tệ lưu thông trong thế giới vu sư. Những năm qua, ta và ca ca lãng phí một chút, bây giờ chỉ còn sót lại mấy khối, cho nên... Hai khối Ma pháp thạch này tặng cho ca, để biểu đạt lòng cảm kích của chúng tôi."
Grimm có chút giật mình nhìn hai huynh muội bọn hắn. Bọn hắn vậy mà lại tiền tệ lưu thông của vu sư? Đâ không phải là kim tệ hay ngân tệ nha, người bình thường muốn thấy cũng không được, thậm chí trước đây Grimm căn bản chưa từng nghe nói đến thứ này.
Không nghĩ tới, đôi huynh muội này lại có loại vật quý giá như thế từ sơm. Khó trách trước đây York Rees lại ngạo mạn như vậy, nguyên lai là vì loại vật cao cấp này bên người.
...
Mười mấy phút sau, hai huynh muội York Rees, York Liana đứng dậy cáo từ. Mười mấy phút này, vẫn là York Liana nói chuyện với Grimm, York Rees từ đầu đến cuối một câu cũng không nói, xem ra chuyện ngày đó vẫn là đả kích không nhỏ với y, khi đối diện với Grimm thì y vẫn còn lúng túng.
Bất quá lúc hai người muốn rời đi, York Rees đột nhiên vỗ vai Grimm một cái, trịnh trọng nói: "Trước đây là ta không đúng, từ nay về sau, ngươi và Bin Johnson là hai huynh đệ của ta. York Rees ta cam kết!" Sau đó y không quay đầu mà lập tức rời đi.
Đối với lời hứa hẹn "Chân thành thông báo" của York Rees, gò má Grimm co rút hai lần. Có thể nhìn ra được Grimm cũng không thích ứng với lời đối thoại tâm tình trực tiếp như thế, bởi vậy hắn chỉ lễ nghi gật gật đầu mà thôi.
Chờ sau khi hai huynh muội đều rời khỏi, Grimm tiếp tục ngồi ở trước bàn, chỉ có điều lúc này trên bàn còn có thêm hai khối đá to bằng ngón cái, chính là cái kia hai khối Ma pháp thạch trong truyền thuyết. Với sự hứng thú dạt dào, Grimm cầm lấy hai khối Ma pháp thạch này rồi cẩn thận nghiên cứu, dù sao thì Grimm biết tên nó mà thôi. Đối với vu sư học đồ mà nói, cho dù chỉ có một quả Ma pháp thạch cũng là của cải tương đối quý giá.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...