Chỉ thấy Họa Mi một cặp mắt to trang điểm giống như gấu mèo mở ra hết cỡ, trừng mắt với vẻ mặt tức giận nhìn Cơ nhi la hoảng lên “Vũ Tuyết Cơ, ngươi lại có gan dám đá bản tiểu thư!”
“Đá ngươi rồi thì sao! Ngươi một nữ nhân chết tiệt, bản cô nương sớm nhìn ngươi không vừa mắt, mau cút đi nếu không ta cho ngươi răng rơi đầy đất.” Vũ Tuyết Cơ hai tay chống nạnh, nghiêm nghị giống như mẹ của Mẫu Dạ Xoa.
“A. . . Hồng mụ mụ mau tới a, nha đầu chết tiệt kia điên rồi!” Họa Mi nhìn tư thế của nàng mà hoảng sợ vô cùng, ôm lấy bụng mà bỏ chạy, Vũ Tuyết Cơ buông hai tay, nhíu nhíu đôi mày lá liễu.
Nàng sớm xem qua tướng mạo chính mình rồi, bởi vì lúc nhỏ dinh dưỡng đầy đủ, cho nên cũng không giống tiểu nha đầu bình thường gầy thấy xương sườn, hơn nữa so với nữ tử cùng tuổi cao gầy hơn, vóc người thon thả, ngực cũng đã bắt đầu phát triển, lồi lõm nhìn có hứng thú, trách không được Hồng mụ mụ muốn nàng sớm chút tiếp khách.
Vũ Tuyết Cơ co duỗi hai tay cùng hai chân của nàng, cảm giác sự mềm dẻo cũng không tệ lắm, cũng có khiếu nhảy múa nhưng so với thân thể Lâm Tiểu Tuyết còn kém xa, bất quá nàng trong lòng đã có tính toán.
Vũ Tuyết Cơ đi ra khỏi phòng, bình tĩnh đứng ở trước cửa phòng chờ Hồng mụ mụ tới.
Một đôi mắt to linh hoạt nhìn quanh đại kỹ viện xa hoa này, nghĩ thầm hoàn cảnh ở đây cũng thật là tốt, tại hiện đại hẳn là ngang với một khu nhà siêu cao cấp.
Phía trước là hai tầng lầu lớn với nhiều phòng, rường cột chạm trổ trang nhã tinh xảo, sân sau là các loại hình dạng phòng nhỏ độc lập không giống nhau,ở giữa là sân lớn có núi giả nước chảy, cây xanh hoa hồng, cùng với tưởng tượng về kỹ viện cổ đại của Lâm Tiểu Tuyết không giống lắm, điểm giống duy nhất hẳn là khi trời tối thì khắp nơi đều có lồng đèn đỏ chiếu sáng.
“Cơ nhi, ngươi thế nào lại đắc tội Họa Mi cô nương rồi?” Một tiểu nha đầu xấp xỉ tuổi Vũ Tuyết Cơ mặt lộ vẻ lo lắng mà chạy tới.
“Xảo Nhi, không có việc gì đâu, nữ nhân chết tiệt kia luôn khi dễ ta, ta chịu đủ rồi, nếu nàng nói ta điên rồi thì ta điên cho nàng xem,” Vũ Tuyết Cơ biết Xảo Nhi là tiểu nha đầu rất hòa hợp với nàng sau khi tới nơi này, nàng hầu hạ chính là ‘ Yến nhi cô nương ’ một người rất đơn giản, mỹ lệ tĩnh lặng nữ tử, cùng Họa Mi vô cùng trái ngược, cho nên Xảo Nhi so với Cơ nhi phải nói là may mắn nhiều lắm.
“Cơ nhi, ngươi sao lại kích động như vậy, nàng sẽ khiến Hồng mụ mụ bức ngươi tiếp khách” Xảo Nhi thấy kỳ quái là Cơ nhi thế nào đột nhiên không sợ, nghĩ thầm nàng chắc là là bị cái chết của tỷ tỷ kích thích.
“Tiếp thì tiếp chứ, sớm chết sớm siêu sinh” Vũ Tuyết Cơ nhìn Họa Mi hùng hổ dẫn dắt Hồng mụ mụ trang điểm xinh đẹp bước nhanh đến, phía sau dẫn theo hai người hộ viện* cường tráng, khóe miệng không khỏi hiện ra một nụ cười nhạt.
*hộ viện: bảo vệ
“A.” Xảo Nhi sợ đến mở lớn cái miệng nhỏ nhắn, lui sang một bên.
“Ha ha, Hồng mụ mụ, người thực sự là càng ngày càng đẹp” Cơ nhi không đợi Họa Mi mở miệng, biểu cảm trên mặt biến đổi, tươi cười bước lên trước.
Hồng mụ mụ cùng Họa Mi đều bị sự khác thường của nàng dọa sợ.
“Mụ mụ, người, người xem nàng có phải là điên rồi?” Họa Mi kinh hoàng mà Cơ nhi đang mỉm cười dịu dàng.
Hồng mụ mụ một thân váy màu hồng hoa sen nhìn qua tuổi còn khá trẻ, phong độ vẫn tốt, hẳn là không tới ba mươi tuổi, nếu ở hiện đại vẫn là thời kì hoàng kim nhưng ở đây cũng chỉ là hoa cúc hôm qua. Khuôn mặt khôn khéo làm cho Cơ nhi biết vì sao nàng lại trở thành lão bản một đại kỹ viện, nhìn khuôn mặt này Cơ nhi bỗng nhiên nghĩ rất bội phục nàng.
“Cơ nhi, chuyện gì xảy ra?” Hồng mụ mụ thanh âm lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén, nàng sẽ quyết không để người đang trong địa bàn của nàng giở trò ngang ngược.
“Hì hì, Hồng mụ mụ, Cơ nhi không muốn làm nha hoàn của Họa Mi tiểu thư nữa”Cơ nhi không quan tâm cười cười.
“Vậy ngươi là muốn tiếp khách sao?” Hồng mụ mụ đem nàng từ đầu đến chân quan sát một lượt, khóe miệng lộ ra mỉm cười, tiểu nha đầu này chinh xác là một mỹ nhân, nếu có thể giống tỷ tỷ nàng thành công như vậy thì Phiêu Vũ Viện không sợ đấu không lại Xuân Hương Viện.
“Tiếp khách sao? còn hơi sớm nha Hồng mụ mụ, Cơ nhi trước khi tiếp khách cũng phải tập luyện cho tốt chứ, như vậy mới có thể được giá cao không phải sao? Chỉ cần Hồng mụ mụ đồng ý bỏ vốn bồi dưỡng Cơ nhi, Cơ nhi nhất định có thể làm cho Phiêu Vũ Viện còn nổi tiếng hơn Xuân Hương Viện” Vũ Tuyết Cơ nói thì chăm chú không gì sánh được, một đôi mắt to không chút nào sợ hãi theo sát biểu cảm trên mặt Hồng mụ mụ.
“Tiểu nha đầu, có đúng hay không tỷ ngươi bị hại chết nên ngươi muốn vì nàng báo thù a?” Hồng mụ mụ cười càng lúc càng lớn.
“Không dối gạt Hồng mụ mụ, Cơ nhi xác thực muốn vì tỷ tỷ báo thù, không phải có câu là thà rằng đắc tội tiểu nhân, không thể đắc tội nữ nhân sao, thù này ta nhất định nhất định phải trả, mong rằng Hồng mụ mụ giúp đỡ Cơ nhi và cũng là giúp Phiêu Vũ Viện của ngươi” Vũ Tuyết Cơ mạnh mẽ nói xong thì khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt.
“Tiểu nha đầu, ngươi có phải là tự tin quá rồi sao, Từ mụ mụ cũng không phải là nhân vật dễ trêu chọc đâu, còn nữa ngươi ngoài khuôn mặt xinh đẹp thì còn sở trường đặc biệt gì? Ngươi xác định ngươi có thể câu dẫn nam nhân dừng lại? Mụ mụ ta cũng không nuôi phế vật.”
“Ha hả ha hả, mụ mụ nói rất đúng, không bằng Cơ nhi trước biểu diễn một đoạn ca vũ ụ mụ xem thử, nhìn xem Cơ nhi có tiềm chất hấp dẫn ánh mắt nam nhân hay không”Cơ nhi trên mặt tràn đầy tự tin, chậm rãi đảo qua đông đảo cô nương, hộ viện cùng bọn nha đầu đang tụ tập.
“Hảo!” Hồng mụ mụ rất sảng khoái vỗ vỗ tay, lập tức có người đi mời mấy nhạc sĩ qua đây.
“Chính ngươi chọn một ca khúc đi” Hồng mụ mụ cho nàng một cơ hội, Hồng mụ mụ đối với loại chuyện này chưa bao giờ nghĩ dài dòng.
Lâm Tiểu Tuyết trong đầu lọc qua một số bài hát Vũ Tuyết Cơ quen thuộc, sau đó khẽ cười nói “Vậy 《 loạn thế cuồng ca 》 đi. Mụ mụ chờ ta một hồi, Cơ nhi đi vào chuẩn bị một chút, sẽ không làm ụ mụ thất vọng” Nói xong ưu nhã mà xoay người đi vào phòng nhỏ của mình.
“Mụ mụ, nàng điên rồi, ngươi đừng để ý nàng!” Họa Mi không thể tin được nữ tử vừa rồi là nha đầu chết tiệt nàng khi dễ mỗi ngày, nó nhất định là điên rồi.
“Câm miệng! Điên hay không thì nhìn sẽ biết.” Hồng mụ mụ trái lại không khách khí mà quát lớn Họa Mi.
“Mụ mụ. . .” Họa Mi cảm thấy tủi thân mà mếu máo.
“Không nên coi thường bất cứ ai hết, tiểu nha đầu hôm nay có dũng khí đứng lên thì mụ mụ cũng muốn cho nàng một cơ hội.” Hồng mụ mụ vừa nói vừa dùng ánh mắt lợi hại đảo qua mỗi người.
“Đúng vậy, mụ mụ, chỉ là nàng thế nào thay đổi nhiều như vậy?” Họa Mi thực sự không giải thích được.
“Có đôi khi đau buồn có thể hóa thành sức mạnh, thù hận có thể khiến người ta càng mạnh mẽ, Cơ nhi chính là loại người như vậy, mụ mụ thật cao hứng thấy được kiên cường của nàng, mong rằng tiểu nha đầu đừng làm cho ta thất vọng.”
Hồng mụ mụ vừa nói, cửa phòng Cơ nhi liền mở ra, ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Cơ nhi, sau đó tiếng kêu sợ hãi, tiếng hít vào trong nháy mắt vang vọng sân lớn, nhưng nhiều nhất chính là chết lặng người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...