Bạch Tố Tố bị A Khờ nhìn đến tâm liền muốn hỏng:
- Ngươi... ngươi mau thả tỷ tỷ ta ra! Ta... ta có thể thay tỷ ấy làm nô lệ cho ngươi!
A Khờ nhìn nàng, ánh mắt hiếu kỳ gõ gõ lên lớp dịch kén bên ngoài.
- Thanh Y, ngươi vừa rồi là dùng cái gì mà tạo thành cái kén này?
Lục Thanh Y nghe hắn gọi đến ánh mắt không chút giấu giếm nói ra:
- Thưa chủ nhân, đây là pháp bảo thiên chu giới do nô tì giết một con nhện thiên chu cấp bảy mà thu được. Nếu như chủ nhân ưa thích như vậy thuộc hạ có thể đem nó giao lại cho người!
A Khờ nghĩ đến cái thứ dịch thể đó được nuôi dưỡng bên trong bụng của nàng rồi sau lại đem giao ra cho hắn. Tuy nói nó là đồ tốt nhưng hắn vừa nghĩ đến một cảnh như vậy thì bất giác đánh cái rùng mình mà xua tay nói:
- Thôi thôi, sau này dù sao ngươi cũng đi theo ta, ta dùng hay ngươi dùng thì có gì khác nhau. Ngươi cứ để đó mà tự dùng lấy đi!
Hắn hơi ngưng lại nhìn ánh mắt đầy lo lắng và phức tạp của bạch xà, miệng hắn cố gắng nở ra một nụ cười mà hắn tự cho là thân thiện nhất. Nhưng bạch xà càng nhìn tâm thần càng thêm hoảng sợ: "Ta nghe nói nhân loại rất thích ăn thịt rắn, không phải là hắn muốn ăn ta đấy chứ? Thù của cha mẹ ta còn chưa có trả xong, không thể cứ chết như vậy được". Nàng cắn răng khẽ kêu lên:
- Công tử, ngươi có thể đừng ăn ta được hay không? Ta có mối thù cha mẹ còn chưa báo được, chỉ cần ngươi không ăn ta, sau này ngươi muốn ta làm gì ta đều đáp ứng ngươi làm hết!
A Khờ quái lạ nhìn nàng, lại nhìn hình dáng thướt tha của Lục Thanh Y đứng ở gần đó. Trong đầu hắn không khỏi liên tưởng đến những hình ảnh không hợp với trẻ con.
- Phi phi phi, ngươi lại nghĩ cái gì đâu? Một nữ xà thiện lương như vậy đã bị ngươi dọa đến như thế nào rồi đây? Ài, ta cũng là ngươi thiện lương a, không thể lại xấu xa như vậy được đâu!
Hắn liên tục lắc đầu, lại chậm rãi nhìn bạch xà đang còn bị nhốt trong thiên chu giới:
- Bạch xà, những gì ngươi nói thì ngươi nhớ giữ lời đó! Ngươi cũng yên tâm, thù của ngươi ta nhất định sẽ thay ngươi báo. Sau này ngươi đi theo ta cũng tuyệt không nhận bất kỳ thiệt thòi gì đâu. Chỉ vì hiện tại thực lực của ta không đủ, ta không thể không gieo cấm chế trên người các ngươi được. Tuy ngươi rất thiện lương, nhưng ta cũng không thể quá tin tưởng ngươi! Ngươi hiểu ý ta rồi chứ?
- Ta hiểu!
Cái đầu rắn của nàng khẽ gật xuống. A Khờ rất hài lòng lệnh cho Lục Thanh Y đem thiên chu giới thu lại. Bạch Tố Tố thân rắn cũng hóa thành nhân hình, một thân bạch y tinh xảo hiện ra trước mắt. A Khờ nhìn qua không ít mỹ nhân, từ trong mơ so với bên ngoài, có lẽ là lần đầu tiên hắn thấy có một nữ nhân xinh đẹp đến được như vậy. Những đường nét uốn lượn đặc trưng của xà yêu càng toát thêm vẻ mị hoạt kích thích dục vọng muốn được chiếm đoạt của hắn. Hắn phải nuốt xuống một ngụm nước bọt mà kiềm chế bản năng thú tính trong người. Bạch Tố Tố vừa rồi có chút sợ hãi nhìn hắn. Nàng vừa nghĩ đến là hắn muốn ăn nàng, nên mới nuốt nước miếng mà thèm thuồng như vậy. Nàng càng lo sợ vẻ kiều diễm trên người càng thêm không thể nào cưỡng chế nổi. Hắn sợ mình lại làm cái gì đó sai lầm, nên vội nhắc nhở nàng:
- Tố Tố, ngươi hãy thả lỏng tinh thần ra ngoài, ta cần phải gieo cấm chế lên người của ngươi. Ngươi nhớ là không được phép kháng cự!
Nàng khẽ um một tiếng mà gật đầu. A Khờ cũng không chậm trễ nữa, hắn đem bàn tay của mình ấn lên thiên linh cái của nàng. Cảm nhận da thịt mịn màng của nàng, tim hắn bất giác có chút đập mạnh. Hắn rốt cuộc cũng đem tinh thần lực rót vào bên trong thần thức của nàng. Trong đầu nàng nhiều thêm một loại khế ước vô hình, mà như có sợi dây liên kết đem tinh thần và cả linh hồn hai người nối thành một đoàn. Khi ấn ký vừa lưu xuống xong, A Khờ cũng vội thu tay trở về. Miệng hắn có chút đắng khô, rồi lại ngó quanh tìm kiếm cái gì đó. Không đợi cho Bạch Tố Tố mở miệng nói chuyện, hắn liền lên tiếng nhắc nhở:
- Tố Tố, vừa rồi ta có làm ra một chút sai lầm! Nàng có thể hay không là để cho ta thay thế một cái khế ước khác!
- Đổi, tại sao lại đổi? Chẳng lẽ ngươi không có thích ta sao?
Nàng sóng mắt vũ mị lưu chuyển, làm cho A Khờ suýt chút nữa nhịn không được mà đem nàng ôm vào trong lòng. Hắn giật mình, đem tâm tình của mình nhanh chóng thu lưu lại:
- Tố Tố, chuyện này chúng ta có thể thương lượng được hay không?
- Không, ta sẽ không đổi đâu!
Nàng mím môi, ánh mắt đầy ủy khuất nhìn hắn. Hắn bị nàng dọa cho sợ mà tâm càng loạn: "Mỹ nhân ơi mỹ nhân, ngươi làm sao lại muốn câu dẫn ta? Ách, ta đang nghĩ lung tung cái gì đây? Nhược Lan mà biết ta làm ra chuyện này, nàng ắt hẳn sẽ rất đau lòng. Không được, phải nghĩ cách để đổi lại mới được!"
- Tố Tố, ngươi phải nghe lời, nếu không sau này ta sẽ không để ý đến ngươi nữa đấy!
- Ta...
Nàng đột nhiên hai mắt rưng rưng, miệng cũng mím chặt lại. Hắn nhìn đến mà tâm càng thêm loạn:
- Đây là cái gì ý chứ? Nàng như vậy thật sự ta lại không nỡ a! Không được, chuyện này ta không thể để nó tiếp tục được!
Hắn muốn đưa tay đặt lên trên thiên linh cái của nàng, đột nhiên nghe tiếng Nhược Lan do dự gọi lên:
- Phu quân!
Hắn hoảng, vội đem tay rút trở về. Một con thỏ trắng từ đâu nhảy ra, ánh mắt hiếu kỳ nhìn hắn và Bạch Tố Tố đang đứng gần nhau. Nhìn con thỏ trắng, A Khờ bất giác có chút liên hệ không rõ ràng. "Không lẽ con thỏ này có liên quan gì đến Tiêu Lăng hay sao?" Hắn nghĩ rồi cũng không nghĩ nữa, vì Nhược Lan đã kéo tay hắn. Ánh mắt của nàng lo lắng nhìn ba nữ nhân đứng ở xung quanh:
- Phu quân, bọn họ là...
Không đợi nàng hỏi, A Khờ liền nhanh miệng giới thiệu từng người một, rồi lắp liếm đi sự khó giải của hắn. Thấy được một tia lo lắng bên trong nét mặt của nàng giảm xuống, hắn mới yên tâm kéo nàng vào trong lòng ngực:
- Nhược Lan, ta thật có lỗi với nàng!
Hắn nói ra một câu này trong tâm liền rất mâu thuẫn. Mà Nhược Lan không biết chuyện hắn dùng khế ước phu thê trói buộc Bách Tố Tố để nói chuyện, nên nàng nghĩ hắn lo lắng cho nàng mới càng ôn nhu dịu dàng:
- Phu quân, tất cả không phải đã tốt rồi sao? Sau này chàng có nhiều thuộc hạ thực lực cao siêu như vậy, chúng ta và đứa nhỏ này cũng không còn lo lắng nữa!
Hắn thật tình một lời ẩn chứa hai ý, thấy nàng không có trách mình cũng tự ném bớt phiền muộn ra bên ngoài. Bạch Tố Tố vừa mới ủy khuất đi qua, nay thấy hắn ở bên cạnh ôm ấp một nữ nhân khác, tim nàng đột nhiên nhói lên đau đớn. Đây là phu thê khế ước, nàng là phụ hắn là chính. Tâm hắn có thể nghĩ đến người ngoài, nhưng tâm của nàng chỉ có riêng một mình hắn. Mọi thứ cảm giác của nàng đều tồn tại hắn, hắn lại có thể phản bội nàng, còn nàng thì không. A Khờ đang ôm Nhược Lan, cảm nhận dao động từ trong tâm thần của Bạch Tố Tố, tim hắn dường như cũng muốn nhảy lên. Hắn biết loại khế ước phu thê này lần sau tuyệt đối không thể tiếp tục sai lầm, nếu không hậu quá hắn cũng không thể nào gánh được.
- Nhược Lan, ta có chuyện cần phải nói với nàng!
Hắn sợ Bạch Tố Tố đau lòng mà tổn thương nên vội đẩy Nhược Lan ra nói. Nhược Lan từ đầu đến cuối đều không có biết chuyện gì, ánh mắt mới thâm tình lưu chuyển nhìn hắn:
- Phu quân, chàng có chuyện gì muốn nói với ta sao?
- Ta...
Hắn còn do dự chưa có nói xong, Long Tinh Nguyệt sau khi hóa thành hình người lần đầu tiên mở miệng nói chuyện với hắn:
- A Khờ, ta cảm thấy trong lòng có điều bất an! Ta e là Tiểu Long nó sắp được nở ra, mà hình như là nó gặp phải sự cố gì đó. Lần trước ta đem nó đặt ở trên Vạn Hỏa sơn, đã từng đem một tia ấn ký lưu lại trên đó. Sự lo lắng này xuất phát từ bên trong ấn ký đó! Ngươi có thể cho ta đi đến bảo vệ tiểu đệ đệ của ta được không?
Nàng lúc này tuy không phải là thuộc hạ của hắn, nhưng bị hắn gieo xuống sinh tử ký, nếu chưa có sự cho phép của hắn nàng cũng không dám tùy tiện rời đi. Biết đầu chừng hắn lại dùng sinh tử ký để giết nàng thì thế nào. Nàng lo lắng chuyện này một lại càng lo lắng cho tiểu đệ đệ còn chưa sinh ra của mình mười. Nàng không biết tương lai hắn lại có ý đồ xấu gì đối với đệ đệ của nàng hay không. Nhưng bây giờ đệ đệ đang gặp nguy hiểm nàng không thể suy nghĩ được nhiều như vậy.
A Khờ ánh mắt nhìn nàng, ấn ký hình đầu rồng trên cánh tay phải đột nhiên nhảy lên như muốn báo hiệu gì đó. Một tia liên hệ tinh thần không được rõ ràng xuất hiênn trong đầu của hắn. Hắn không biết đó là cái gì, nhưng cũng mơ hồ đoán ra:
- Đệ đệ của ngươi hình như là bị lực lượng nào đó phong ấn, không cách nào thoát ra ngoài được. Đi, tất cả mọi người cùng đi đến đó! Nhưng ta nói trước, hành trinh lần này không coa đơn giản như vậy đâu. Bên ngoài chỗ của đệ đệ ngươi ở còn có tồn tại mấy thế lực rất lớn, còn có một đám ma thú ở gần lân cận nữa. Chúng ta thật phải cẩn thận mới được!
Long Tinh Nguyệt ánh mắt hiếu kỳ nhìn hắn:
- Ngươi đã nhìn qua chỗ của đệ đệ ta rồi hay sao?
Hắn nhìn nàng cười:
- Ngươi quên lần trước ta nói gì với ngươi rồi hay sao? Tất cả mọi chuyện từ trong giấc mơ ta đã đoán được. Chỉ có điều hơi khác biệt một chút mà thôi!
Hắn nói đến đây cảm thấy người hơi lành lạnh, nên mới sờ thử trên người. Mặt mo của hắn đột nhiên đỏ ửng lên:
- À, Tinh Nguyệt này! Ngươi có quần áo đem theo đó không, ta cần một bộ đồ cho tử tế một chút a!
Chúng nữ lúc này mới chú ý đến hắn ở trên người không có mảnh vai che thân. Nhược Lan thì cũng thôi đi, nhưng Bạch Tố Tố và Lục Thanh Y dù sao chưa từng thấy qua thân thể trần truồng của hắn. Mặt của Tố Tố đỏ lên vội lấy ra một bộ đồ màu trắng đưa qua cho hắn:
- Đây là y phục làm tư da của ta, lần trước thay da ta lưu lại để làm áo khoác. Ngươi mau lấy lên mặc thử đi!
Nàng vốn muốn định xưng hắn như là vợ chồng, lại hiểu suy nghĩ trong lòng của hắn nên vội cải chính lại lời nói. Hắn đem đồ của nàng khoác vội, cũng may chỉ là một cái áo khoác ngoài, không có khác biệt gì lắm với trang phục của nam nhân. Hắn hơi áy này nhìn nàng cười:
- Ta xin lỗi, bộ đồ này ta rất cảm ơn nàng!
Hắn nói chuyện cũng chỉ có hai ngươi hiểu lấy. Nhưng Nhược Lan là phu thê với hắn ánh mắt có chút kỳ quái nhìn thái độ của hai người. Giác quan của một nữ nhân nhắc nhở cho nàng quan hệ của hai bọn họ không giống như là chủ tớ bình thường. Lúc ánh mắt của hai ngươi nhìn nhau có cái gì đó như hai vợ chồng giận hờn vu vơ. Nàng nghĩ cũng không nghĩ đến hắn lại lén lút sau lưng của mình đem loại khế ước phu thể đánh lên trên người nữ nhân khác ngay trước mặt của mình. Nhưng chuyện đến đây còn chưa kết thúc, hành trình đến Vạn Hỏa sơn liệu rằng sẽ có chuyện gì đón chờ bọn họ. Tiểu Long thật sự từ trong trứng rồng mà nở ra sao? Mới các bạn đọc giả tiếp tục với cuộc hành trình của A Khờ và chúng nữ nhé!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...