Phía ngoài hang động là một cảnh sắc hoàn toàn khác biệt. Núi non hùng vĩ, sông nước hữu tình. Treo trên đỉnh núi là dải thác bạc trắng xóa như khúc tơ lụa mềm mượt buông rũ xuống đất. Bên dưới ngọn thác là hai thân ảnh khổng lồ lướt nước mà đi. Hai cái thân ảnh này là hai con rắn lớn dài mấy nghìn trượng. Con rắn đi ở phía trước khoác lên trên mình bộ da lóng lánh ánh xanh lục bích, con rắn đi ở phía sau thì có màu sắc ánh bạc trắng sáng. Hai con thanh xà, bạch xà này chính là vì thất tinh linh quả mà đến. Con rắn màu xanh thực lực đã đạt đến bán thần cảnh, con rắn màu trắng chỉ đạt đến thánh cấp đại viên mãn. Hai con rắn này là một cặp tỷ muội sống mấy ngàn năm ở khúc sông này. Chúng cần thất tinh linh quả để có thể qua một bước hóa thần, trở thành thần thú đứng đầu vùng đất rộng lớn quanh dòng tam khúc, một trong chín khúc của Cửu Long giang.
Bên ngoài thác nước hình thành một màn kết giới vô hình, suốt gần một trăm năm qua hầu như lúc nào hai tỷ muội thanh xà, bạch xà đều tìm cách phá kết giới đi vào. Hôm nay cảm nhânm được thất tinh linh quả đã đạt đến độ trưởng thành, hai nàng càng thêm hung bạo xông vô. Thác nước bắn lên những cột sống lớn, những tiếng va đập làm lắc lư cả khúc sống. Rất nhiều ma thú khu vực quanh đây đều đã trốn biệt từ lâu. A Khờ đứng ở trong động cũng bị chấn động suýt phải ngã nhào. Nhược Lan hơi cúi người đến ôm chặt lấy hắn:
- Phu quân, thiếp rất sợ!
Hắn biết chuyện này đã không còn nằm trong sự kiểm soát của hắn nữa rồi. Hắn vội đem nàng ôm vào trong ngực để mà an ủi:
- Không sao, có ta ở đây rồi thì sẽ không có bất kỳ kẻ nào thương tổn được đến nàng!
- Ùm!
Nàng ngoan ngoãn ở trong ngực hắn mà gật đầu. Long Tinh Nguyệt ban đầu còn không để ý đến sự náo động bên ngoài, nhưng ngay lúc này tâm tình cũng không tốt lắm:
- Hừ, mấy lần trước hai con rắn nhỏ đó dám ẩn giấu thực lực. Quả thật ta còn xem thường bọn chúng. Một con là thánh cấp đại viên mãn, một con là nửa bước hóa thần. Được lắm, để ta xem các ngươi còn giấu giếm ta được bao nhiêu thực lực nữa.
Nàng nói xong cũng quay qua A Khờ dặn dò:
- Tiểu tử, ngươi nhớ thực hiện lời ngươi đã hứa với ta! Ta bây giờ đi ra ngoài chặn bọn chúng lại một lúc, ngươi phải tranh thủ thời gian mới kịp!
A Khờ nhìn nàng một chút, lại gật đầu nói:
- Ngươi cứ yên tâm, ta với ngươi sau này còn có rất nhiều liên quan, cho nên ngươi cứ an tâm mà giao cho ta việc này!
Long Tinh Nguyệt ánh mắt không có nhìn hắn, mà trực tiếp hóa lớn vạn trượng lao ra phía ngoài. Hiện tại thương thế trên người của nàng là dùng thuật pháp để duy trì, nàng cũng không dám chắc chắn mình có thể duy trì được đên thời gian hắn hái linh quả tới tay hay không. Thật tình mà nói, nếu như không có sự xuất hiện của hắn hôm nay, nàng tuyệt đối không đi ra ngoài. Vì dù sao nàng cũng không muốn liều mạng với hai con rắn kia.
Ầm! Ầm!
Kết giới càng lúc càng thêm rung động mãnh liệt. Ở phía bên ngoài bạch xa lo lắng mà nói:
- Tỷ tỷ, linh quả sắp thành hình rồi, liệu chúng ta có phá vô kịp lúc hay không?
- Muội muội, ngươi chớ lo lắng! Ta đã tính toán qua rồi, con rồng bên trong bị thương không phải là nhẹ, nếu không năm đó nó chẳng phải đã đuổi theo trừ hai chị em mình rồi hay sao? Ta thấy, nó cũng không còn lại mấy phần thực lực. Cùng lắm là nó với hai chị em ta lưỡng bại câu thương mà thôi. Đến lúc đó thì phải xem thử ai có duyên với linh quả mới được!
- Tỷ tỷ, chị nói gì vậy? Chẳng phải đã nói linh quả là để cho tỷ đạt đến hóa thần hay sao? Em không cần linh quả làm gì, chị cần sau này hai chị em ta nương nhau mà sống. Chẳng phải rất tốt hay sao?
Hai chị em của thanh xà bạch xa vừa đang nói chuyện vừa không ngừng nghỉ công kích lên trên kết giới. Lúc này Long Tinh Nguyệt cũng lak mình đi ra, ánh mắt vô cùng khinh thường nhìn hai chị em bọn họ:
- Hừ, hai con tiểu xà các ngươi cũng dám đến đây đoạt đồ của bản tọa hay là sao? Quả nhiên là thật to gan?
Thanh xà lúc này nhìn dáng vẻ dọa người của Long Tinh Nguyệt, càng cất tiếng cười sảng khoái:
- Ha ha ha, quả nhiên là bị ta đoán trúng! Thương thế của ngươi so ra còn muốn nghiêm trọng hơn là ta nghĩ a! Nếu không với bản tính của long tộc căc ngươi, lẽ nào lại nói nhiều lời với bọn ta như vậy sao?
Long Tinh Nguyệt không bị mấy lời của thanh xà mà dọa lui, nét mắt vẫn cứ khinh bỉ nói:
- Hừ, bổn tọa chẳng qua nghĩ đến linh quả sắp thành, không tiện ra tay đuổi giết hai con tiểu xa các ngươi mà thôi! Nếu như hai con tiểu xà bọn ngươi còn không mau cút thì đừng có trách bổn tọa nặng ta!
Lúc này bạch xà cũng có một chút sốt ruột, khẽ truyền thần thức nói chuyện với thanh xà:
- Tỷ tỷ, hay là chúng ta...
- Muội muội, ngươi đừng để ả dọa sợ! Bản tính long tộc muội còn không biết? Năm đó cha mẹ chúng ta vì lỡ đắc tội với lại bọn họ, thân xác liền bị đánh nát không còn. Bây giờ ả đứng chần chờ, còn không dám đánh đi ra. Chứng tỏ là ả sợ hai chúng ta liên thủ, gây bất lơih gì cho ả. Nên ả mới mượn nhờ kết giới ngăn lại chúng ta. Ta không biết lúc trước ả ta thực lực như thế nào, nhưng nhìn hiện tại ta có thể khẳng định, ả ta cùng lắm là đánh ngang tay với ta. Có thêm muội giúp ả tất nhiên là cố kỵ hơn rồi!
Nếu mấy lời này Long Tinh Nguyệt đứng ở bên kia nghe được, nàng ta ắt hẳn sẽ khen ngợi thanh xà một câu. Vì thanh xà không ngờ đã đoán đứng hơn chín phần sự thật. Long Tinh Nguyệt lo sợ nhất là bị hai chị em này đến dây dưa, hơi chút không có cần thẩn liền như đổ sông đổ bể đi hết. Đang lúc suy tính đủ điều, bên trong thạch động bảy cảnh hoa như phát thần quang, ánh sáng xuyên thấu bầu trời, tọa thành kỳ quan vô cùng đẹp mắt. Thanh xà hai mắt liền như sáng lên, vội vàng thúc giục bạch xà:
- Muội muội, chúng ta cần phải nhanh chóng phá vỡ kết giới mà vô, nếu không đợi đến lát nữa linh quả thành hình, lại mình ả ta đoạt mất thì thật uổng phí!
Kết giới bên ngoài lung lay sắp đổ, nay còn bị hai chị em thanh xà, bạch xà mãnh liệt công kích. Duy trì không được nửa khắc thời gian, kết giới lúc này hoàn toàn tan vỡ. Long Tinh Nguyệt lập tức liền há miệng phun ra hàng ngàn, hàng vạn mũi tên bằng băng lao nhanh mà đến. Hai chị em thanh xà bạch xà không chút bối rồi mà đem nước dưới sông biến thành tấm chắn, hòa tan đi hơn phân nửa băng tiễn. Rồi thấy thân hình hai nàng lắc lư một cái, cái đuôi rắn dài như một chiếc roi khổng lồ đập vỡ toàn bộ số băng tiễn còn sót lại. Miệng của thanh xà lúc này lại tuôn ra một tràng cười dài:
- Ha ha ha, thì ra ngươi cũng am hiểu thuật pháp thủy hệ. Vậy thì xem thử thuật pháp của long tộc các ngươi lợi hại, hay là xà tộc chúng ta lơin hại!
Nàng xông đến, bạch xà cũng liền đi theo. Long Tinh Nguyệt nhìn vẻ đắc ý của thanh xà thì hừ lạnh:
- Chỉ chút bản lãnh cũng muốn so với bổn tọa hay sao? Nực cười!
Bên ngoài đang đánh đến trời long đất lở, thiên hôn địa ám. A Khờ đứng ở bên trong thì mặt sầu lo nhìn hồ nước ngũ sắc rộng đến vạn trượng trước mặt. Hắn vừa mới ướm thử chân xuống hồ, quả thật nước hồ này có tính ăn mòn không phải là nhỏ. Cho dù trước đây trong giấc mơ của hắn, thứ nước này cũng không phải dễ dàng đối phó được. Huống chi bây giờ thực lực thực sự của hắn chỉ mới đạt đến cao cấp học đồ năm sao. Chuyện này với hắn mà nói, so với chịu chết có gì khác nhau. Nhìn thấy vẻ chần chừ của hắn, Nhược Lan cũng rất lo lắng tiến lại gần:
- Hay là chúng ta rời khỏi chỗ này đi, chàng không cần phải mạo hiểm như vậy!
Hắn thấy nàng đứng gần hồ nước, vội kéo ra xa, cố ý nhắc nhở:
- Thứ nước này nàng tuyệt đối không thể để noa chạm vào trên người. Còn chuyện ta hứa với long thần, ta không thể thất hứa được. Với lại, cửa ra cũng bị bọn họ chặn mất rồi, chúng ta bây giờ đi ra chỉ có chịu chết mà thôi!
Náng biết những lời hắn nói hoàn toàn đều là sự thật, nhưng nàng khô g thể nhìn hắn mạo hiểm như vậy. Hắn cũng biết nàng đang lo lắng cho hắn, nên vòng tay ôm lấy eo nàng, còn đặt lên trên môi nàng một nụ hôn nhẹ:
- Nương tử, nàng cứ yên tâm! Mạng của ta rất lớn, một vũng nước này không thể dìm chết ta được đâu!
Bị hắn hôn nàng hơi có chút xấu hổ, lại nghe hắn đòi xuống nước nàng chỉ còn biết ôm chặt lấy hắn, rồi rướn chân lên hôn đáp lại:
- Chàng nhớ cẩn thận, ta và con sẽ đợi chàng trở về!
Hắn cười, rồi tự chẩn chỉnh lại tâm thần, hít một hơi thật sâu, đem người lội xuống nước. Bên ngoài cửa động, nhìn thấy động tĩnh bên trong, đột nhiên bạch xà kêu lên:
- Tỷ tỷ, bên trong còn có người!
Nghe nàng nhắc nhở, thanh xà bất híac cũng tản thần thức ra để quan sát, nhưng rồi lại cười thành một tràng dài:
- Long thần đại nhân, hóa ra ngươi còn có đồng bọn nữa a! Ta thật không ngờ, đường đường là một long thần, lại đi dụ dỗ một tên nhân loại tu vi thấp kém đi hái linh quả cho mình. Chuyện này nếu kể ra ngoài, long thần đại nhân không sợ bị người ta cười đến chết hay sao?
Long Tinh Nguyệt cũng rất phiền muônn vì cái chuyện này, thật tâm mà nói nàng chẳng có chút hy vọng nào đặt trên người A Khờ. Chẳng qua là vì tình thế bức bách nên nàng mới nhờ đến hắn. Vả lại, nếu như hắn không thể hái được linh quả, thì nàng cũng sẽ có cách để thu linh quả về tay. Nhưng nhìn giọng cười mỉa mai của thanh xà, nàng rất chán ghét mà nói ra:
- Ngươi cứ xem thường hắn đi, đến khi hắn lấy được linh quả rồi, ngươi cũng đừng đi tới đó mà dành với ta!
- Hừ, nếu hắn mà hái được linh quả đem về, ta cũng chẳng thèm tới đoạt với ngươi làm gì!
Các nàng tuy miệng nói chuyện, những chuyênn đánh giết lại chẳng ngừng tay. Liệu rằng A Khờ có hái được linh quả hay không? Rốt cuộc linh quả có thể thần kỳ đến mức độ nào? Mời các bạn tiếp tục theo dõi chương sau. Theo dõi hành trình A Khờ vượt qua dòng sông ngũ sắc, tranh đoạt linh quả, thu phục thanh xà, bạch xà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...