Vũ Nghịch Càn Khôn

Hỏa diễm cháy hừng hực, Tử Mộng Nhân lại lấy ra một đống nguyên thạch, dựa theo trận hình mà sắp xếp, một bên vừa sắp xếp, một bên Tử Mộng Nhân vừa giới thiệu:

- Đây chính là Tụ Hỏa trận, có thể làm tăng phẩm cấp của hỏa diễm, nếu như Luyện Khí Sư có thể phóng ra Chân Lan chi hỏa thì khi ở trong Tụ Hỏa trận này, hỏa diễm sẽ trở thành Tam Vị Chân Hỏa, nếu như là Tam Vị Chân Hỏa, thông qua Tụ Hỏa trận sẽ trở thành Chân Dương Chân Hỏa, hỏa diễm phẩm chất càng cao thì càng tiêu hao nhiều nguyên thạch….

Lúc Tử Mộng Nhân nói đến luyện khí thì hoàn toàn không còn bộ dáng tiểu ma nữ như bình thường, vẻ mặt đầy chăm chú, đều nói nữ nhân lúc nghiêm túc là dễ nhìn nhất, quả thật là rất có hương vị, Sở Nam lúc này mới hiểu được sâu sắc những lời này, lại nhìn Tử Mộng Nhân, cảm thấy vô cùng thú vị.

- Nếu như để sư phụ Phong lão đầu đến đây, phóng ra Tịch Diệt chi hỏa, lại thông qua Tụ Hỏa trận, không biết sẽ trở thành loại hỏa diễm gì?

Nghĩ vậy, Sở Nam liền hỏi:

- Nếu như phóng ra Tịch Diệt chi hỏa thì sao?

Tử Mộng Nhân sững sờ, một lát sau cười nói:

- Tụ Hỏa trận này cũng có chỗ thiếu sót, nếu như phóng ra Tịch Diệt chi hỏa thì Tụ Hỏa trận sẽ không có hiệu quả gì, nhiều nhất chỉ có thể khiến cho Tịch Diệt chi hỏa tinh thuần hơn một chút, không thể biến thành Phần Thiên chi hỏa được. Phần Thiên chi hỏa đã rất lâu rồi chưa từng thấy, Tam gia gia cũng chỉ là Tịch Diệt chi hỏa sơ cấp. Thật ra thì Tụ Hỏa trận chỉ có sử dụng trong Thần Khí Phái mới có hiệu quả rõ ràng, bởi vì khu vực luyện khí này nằm sâu trong lòng đất, ẩn chứa một hỏa mạch. Cũng bởi vì hỏa mạch này cho nên mới luyện chế được nhiều pháp bảo có phẩm chất cao, Thần Khí Phái mới có thể uy danh thiên hạ được.

- Hỏa mạch? Khó trách cảm thấy Hỏa nguyên lực này so với những nơi khác thì còn muốn dày đặc hơn nhiều.

Sở Nam lúc vừa đi vào trong phòng đã cảm nhận được, hơn nữa đã âm thầm tu luyện, chỉ có điều với tu vi của Tử Mộng Nhân thì không phát giác ra mà thôi.

- Được rồi, Tụ Hỏa trận đã bày xong, đồ ngốc, đưa trọng kiếm cho ta.

Tử Mộng Nhân hướng về phía Sở Nam chìa tay ra, Sở Nam liền lấy ra trọng kiếm, đang muốn đặt lên tay nàng thì lại chợt hỏi:


- Mộng Nhân, ngươi nâng được trọng kiếm này chứ?

- Đúng rồi, quên mất ngươi là một tên biến thái.

Tử Mộng Nhân thè lưỡi nói:

- Tự ngươi đem tọng kiếm bỏ vào trong Ly Nguyên luyện khí lô đi.

Nói xong, Tử Mộng Nhân liền khoanh chân ngồi xuống, Sở Nam còn chưa kịp đem trọng kiếm bỏ vào trong lô thì liền cảm thấy kỳ quái, trọng kiếm còn cách Ly Nguyên luyện khí lô chừng một mét thì trọng kiếm 1600 cân đã tự lơ lửng rồi.

- Được rồi, đồ ngốc, tránh ra.

Tử Mộng Nhân nói xong liền bắt đầu bắt thủ quyết, màu sắc của hỏa diễm cũng dần thay đổi, vốn là vàng nhạt, sau đó trở thành màu cam, ngay sau đó lại trở thanh hỏa hồng chói mắt, cuối cùng hỏa diễm lại thay đổi trở thành màu tím, thế nhưng máu tím lại hơi có phần đã chuyển sang màu đen.

Nhìn thấy tình huống này, Sở Nam liền biết rõ loại hỏa diễm mà Tử Mộng Nhân đang điều khiển chính là Tam Vị Chân Hỏa đỉnh phong, cũng sắp đột phá đến Cực Dương Chân Hỏa rồi.

Hỏa diễm tử sắc đem trọng kiếm vây quanh, nhưng trọng kiếm lại không hề có dấu hiệu bị nóng chảy, ánh mắt Tử Mộng Nhân lập tức tràn đầy nghi hoặc nói:

- Tại sao lại không nóng chảy chứ?

Sau đó lại quay về phía Sở Nam hỏi:

- Đồ ngốc, trọng kiếm của ngươi là dùng loại hỏa diễm gì luyện chế thành?


Sở Nam có chút xấu hổ nói:

- Là Tịch Diệt chi hỏa!

- Tịch Diệt chi hỏa?

Tử Mộng Nhân trợn mắt nhìn Sở Nam, lại nói:

- Đồ ngốc, sao ngươi không nói sớm?

- Ta nghĩ ngươi đã biết rồi!

- Cũng không phải kiếm của ta, ta làm sao biết được.

Tử Mộng Nhân nói xong thì trong lòng lại thầm nghĩ:

- Đúng rồi, Tử Tranh Nguyệt Kiếm của tên họ Lăng kia bị trọng kiếm đánh nát, trọng kiếm này khẳng định không đơn giản, chỉ có điều…. Tịch Diệt chi hỏa? Tại Bắc Tề Quốc này cũng chỉ có vài người là có thể phóng ra được Tịch Diệt chi hỏa mà thôi, ngay cả Võ Vương cũng chưa chắc đã có thể phóng ra được Tịch Diệt chi hỏa, hỏa diễm này quan trọng như vậy, là ai thay tên ngốc này luyện trọng kiếm chứ?

Ý nghĩ này chợt lóe lên, Tử Mộng Nhân lại càng tập trung vào luyện khí, Sở Nam có chút tâm thần bất định hỏi thăm:

- Mộng Nhân, bây giờ không thể luyện chế được trọng kiếm phải không?


Tử Mộng Nhân nghĩ một chút, cố ý cười nói:

- Thông qua Tụ Hỏa trận thì hỏa diễm mới chỉ là Cực Dương Chân Hỏa, làm sao có thể luyện hóa được chứ?

Sở Nam nhướn mày lên, rồi nói:

- Có lẽ ta có biện pháp.

- Ngươi có biện pháp?

Tử Mộng Nhân kinh ngạc hỏi:

- Ngươi có biện pháp gì?

- Ngươi trước hết dùng Cực Dương Chân Hỏa tôi luyện ta, sau đó ta lại phóng ra hỏa diễm, thông qua Tụ Hỏa trận có thể sẽ phát ra Tịch Diệt chi hỏa.

Nghe Sở Nam nói như vậy, Tử Mộng Nhân lại càng sững sờ, sau đó bật cười nói:

- Đồ ngốc, ý của ngươi là dùng Cực Dương Chân Hỏa thiêu ngươi? Như vậy còn không đốt ngươi thành tro bụi mới là lạ, hơn nữa ngươi phóng ra hỏa diễm kiểu gì? Ngươi phải có Hỏa thuộc tính mới được, ngươi đã là Kim Thổ song thuộc tính, làm sao có thể có Hỏa thuộc tính?

Tử Mộng Nhân cho rằng Sở Nam nói những lời viễn vông, Sở Nam muốn giải thích thì Tử Mộng Nhân đã nhìn ra tâm tư của hắn, còn bồi thêm:

- Lại nói, cho dù ngươi có Hỏa thuộc tính, ngươi có thể phóng ra Cực Dương Chân Hỏa cũng không thể để ngươi luyện hóa được, bởi vì Tam gia gia còn chưa dạy ngươi pháp quyết luyện khí và luyện khí thuật chuyên môn, pháp quyết này từ lúc nóng chảy sẽ bắt đầu vận hành cho đến khi thành hình, rồi tôi luyện cho đến khi hoàn thành đều không thể thiếu.

- Vậy phải làm thế nào?


Sở Nam nhíu mày hỏi.

Tử Mộng Nhân “phì” một tiếng bật cười nói:

- Đồ ngốc, xem như ngươi vận khí tốt, ta còn có Xúc Dung phấn, thứ này rất trân quý, có lẽ đem thanh trọng kiếm này của ngươi luyện hóa thì ta cũng không còn.

Tử Mộng Nhân nuối tiếc nói, nhưng lại không chút do dự lấy Xúc Dung phấn bỏ vào trong luyện khí lô.

Quả nhiên có hiệu quả, tọng kiếm bắt đầu nóng chảy, chỉ có điều tốc độ nóng chảy rất chậm, khuôn mặt Tử Mộng Nhân lúc này đã đỏ bừng, trong lòng thầm nhủ:

- Cứ tiếp tục tình hình như vậy, chỉ e đến khi nguyên lực của ta cạn sạch thì cũng không nung chảy xong trọng kiếm này. Cũng may là ta vẫn còn Hồi Nguyên Đan.

Thầm thở dài một tiếng, Tử Mộng Nhân lại lẩm bẩm:

- Lần này vì tên ngốc mà luyện kiếm, thật đúng là thiệt thòi, tổn hao nhiều tài liệu trân quý còn chưa nói, ta lại còn lao lực một hồi, sau này phải bắt tên ngốc bồi thường mới được.

Tử Mộng Nhân nung chảy trọng kiếm, trong đầu nổi lên rất nhiều ý niệm, không ngừng nghĩ với tu vi Luyện Khí Sư cấp ba của nàng, nếu như luyện hỏng trọng kiếm thì phải làm sao đây?

Cùng lúc đó, trong lòng Sở Nam cũng đầy cảm thán, thầm nghĩ:

- Nàng luyện chế trọng kiếm cho ta, đại ân đại đức này nhất định phải báo đáp.

Sở Nam khoanh chân ngồi bên cạnh Ly Nguyên Lô, tu luyện Hỏa nguyên lực trong Nghịch Càn Khôn, dùng Hỏa nguyên lực tôi luyện thân thể, đồng thời tàng trữ. Cũng đồng thời chú ý đến Tử Mộng Nhân, một là sợ nàng xảy ra chuyện gì, hai là xem nàng luyện khí như thế nào, bởi vì thủ pháp luyện khí của Tử Mộng Nhân không giống với phương pháp của Phong lão đầu và phụ thân hắn.

Tử Mộng Nhân thấy Sở Nam ngồi bên cạnh Ly Nguyên Lô thì há miệng lớn, muốn gọi hắn trở về, nhưng thấy vẻ mặt hưởng thụ của hắn thì trong lòng Tử Mộng Nhân lại dậy sóng, thầm nghĩ:

- Hắn ở đây tu luyện sao? Hắn ngoại trừ Kim Thổ song thuộc tính ra còn có Hỏa thuộc tính ư? Tên ngốc này chẳng lẽ là ba thuộc tính? Đây….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui