Vũ Luyện Điên Phong

Hạ Ngưng Thường được trọng dụng, không những có lầu các riêng của mình, hơn nữa còn có mấy tỳ nữ trẻ dung mạo xinh đẹp, tay chân lanh lợi hầu hạ cuộc sống hàng ngày. Việc nàng cần làm, chỉ là an tâm luyện đan cho Xích Nguyệt là được.

Hết thảy đều giống y như Dương Khai đã đoán trước.

- Hạ cô nương! Những dược liệu này là lĩnh chủ đại nhân phân phối cho cô nương, đại nhân hy vọng một tháng sau thấy được linh đan thành phẩm!

Bên trong lầu các, một tỳ nữ mặc áo xanh, đưa tới một cái nhẫn không gian nói với Hạ Ngưng Thường.

- Đưa cho ta! Dương Khai cười cười, đưa tay tiếp nhận nhẫn không gian kia.

Tỳ nữ áo xanh hơi nhíu chân mày, dường như có chút không thích lắm, nhưng cũng không từ chối, nhẹ nhàng đặt nhẫn không gian trên tay Dương Khai.

Dương Khai dùng thần niệm quét qua, khẽ cười một tiếng nói: - Thế nào chỉ có một chút dược liệu như vậy?

- Vậy mà còn ít sao? Đây đã là bốn mươi phần dược liệu Hư cấp đan! Tỳ nữ áo xanh cau mày nói.

- Ừm! Còn ít một chút, có thể chuẩn bị nhiều dược liệu một chút hay không? Dương Khai hỏi.

- Có thể là có thể, nhưng... các đại sư khác trong hành cung, một tháng cũng đều là định mức số lượng như vậy thôi, nếu nhiều hơn bọn họ căn bản không có thời gian luyện chế!

- Những người đó sao có thể so sánh với tiểu sư tỷ nhà ta! Dương Khai bĩu môi, lộ vẻ khinh thường: - Đi lấy thêm dược liệu đi, càng nhiều càng tốt!

Cô gái áo xanh lập tức nhìn Hạ Ngưng Thường vẻ khó xử. Nói thực ra, nàng không thích tên Dương Khai này lắm, cũng liên quan tới Dương Khai là một tên công tử bột chỉ biết sống dựa vào nữ nhân, còn có lời đồn hắn hoa tâm lạm tình sớm đã truyền khắp cả hành cung.

Không có cô gái nào có hảo cảm với nam nhân như thế.

Hắn có một nữ nhân là tông sư luyện đan còn không biết chừng mực, còn dám đưa ma trảo chụp về phía Phiến Khinh La đại nhân. Thật đáng buồn là, cũng không biết Khinh La đại nhân bị cái gì che phủ cặp mắt cơ trí kia, mà lại nhìn không thấu bản tính vô sỉ của tên này, không thấy rõ linh hồn bẩn thỉu của hắn giấu ở vẻ sáng lán bề ngoài.

Trong hành cung, gần như mọi người đều bởi vì Phiến Khinh La mà thở dài, cảm thấy một đóa hoa tươi tốt như thế, lại cam nguyện cắm trên bãi phân trâu... điều này làm cho bọn họ bi phẫn muốn chết.


Giờ này Dương Khai còn ăn nói lớn lối như thế, điều này làm cho tỳ nữ áo xanh vốn đã có ấn tượng không tốt đối với hắn lại càng thêm chán ghét.

Bất quá lĩnh chủ đại nhân dường như có ý trọng dụng vị tông sư luyện đan mới tới này, cho nên nàng ta cũng không tiện nói từ chối, chỉ muốn trưng cầu ý kiến của Hạ Ngưng Thường.

- Cứ theo ý sư đệ làm đi! Hạ Ngưng Thường lại nhẹ nhàng nói: - Lĩnh chủ đại nhân bên kia nếu có hỏi tới, ngươi cứ nói là ý ta muốn, hẳn bà sẽ không phản đối đâu!

- Dạ! Tỳ nữ áo xanh bất đắc dĩ gật gật đầu.

- Đúng rồi, các đại sư trong hành cung kia, bình thường tỷ lệ ra đan là bao nhiêu? Dương Khai lại hỏi một câu.

- 20%! Áo xanh tỳ nữ lãnh đạm đáp: - Mười phần dược liệu, luyện chế thành công hai phần!

- Hiểu rõ, đa tạ báo cho biết! Dương Khai mỉm cười ôm quyền cảm tạ.

Tỳ nữ áo xanh nghiêm túc nhìn hắn, dường như có lời gì muốn nói nhưng chần chờ một hồi lâu lại không nói ra miệng, chỉ là hướng về phía Hạ Ngưng Thường cáo lỗi một tiếng, xoay người rời đi.

- Nha đầu kia dường như rất ghét ta! Dương Khai nhìn bóng lưng của nàng ta, cười nói. Dĩ nhiên hắn biết tại sao đối phương lại lộ ra vẻ cực kỳ chán ghét mình, nhưng hắn cũng không thèm để bụng.

- Sư đệ! Chúng ta làm như vậy, có phải có điều không tốt lắm hay không? Hạ Ngưng Thường lo âu nhìn Dương Khai, nói.

- Chỗ nào không tốt?

- Dù sao cũng là dược liệu Hư cấp giá trị không thấp, làm như vậy chẳng khác nào là lừa gạt lấy dược liệu của Xích Nguyệt lĩnh chủ... Hạ Ngưng Thường có chút áy náy bất an.

- Điều đó không đúng! Dương Khai lắc đầu nói: - Tiểu sư tỷ hãy suy nghĩ một chút, vừa rồi nha đầu kia cũng nói, các đại sư khác trong hành cung lúc luyện chế đan dược Hư cấp, tỷ lệ thành đan chỉ có 20%. Nói cách khác, có 80% dược liệu sẽ bị bọn họ lãng phí. Nhưng với tiểu sư tỷ thì khác, nếu tỷ xuất toàn lực luyện chế, không nói tỷ lệ thành đan 100%, thì cũng có 80, 90%. Thỉnh thoảng có thất bại cũng không sao, đến lúc đó chỉ cần tỷ chuyển hóa những dược liệu kia thành 30% đan dược thành phẩm, thì với Xích Nguyệt lĩnh chủ cũng là lời lớn rồi. Chúng ta cũng chỉ từ trong đó kiếm một chút chỗ tốt mà thôi, đây là chuyện hai bên đều có lợi!

- Đệ nói mặc dù không sai, nhưng ta luôn cảm thấy không tốt lắm! Hạ Ngưng Thường nhẹ mím bờ môi đỏ mọng, áy náy nói.

Mặc dù trong lòng cảm giác mình cùng sư đệ hai người giống như là trộm cắp, nhưng nếu Dương Khai muốn nàng làm như vậy, Hạ Ngưng Thường cũng không từ chối.


Hai người rất nhanh liền dấn thân vào trong nghiệp lớn luyện đan.

Quá trình luyện đan của Hạ Ngưng Thường chính là tu luyện, đối với nàng luyện đan là một loại hưởng thụ, cũng không khổ cực. Hơn nữa giờ này nàng đã là võ giả Phản Hư nhất tầng cảnh, sau khi điều nghiên Đan Đạo Chân Giải, trên trình độ thuật luyện đan của nàng vốn đã không thể xem thường.

Hơn nữa lần trước trong Huy Nguyệt Thành luyện chế thành công một viên linh đan có đan vân, nàng có thu hoạch to lớn, cảm ngộ thâm sâu, giờ này nàng hiểu biết về luyện đan, ngay cả Dương Khai cũng bội phục không thôi.

Từng phần dược liệu, ở trên tay nàng được chuyển hóa thành linh đan thành phẩm, hiệu suất cực cao.

Dương Khai cũng không có nhàn rỗi, hắn đang thí nghiệm về thủ pháp luyện chế lúc thành đan cuối cùng trong Đan Đạo Chân Giải, nếu như thành công, như vậy một phần dược liệu sẽ luyện chế ra không chỉ có một viên linh đan.

Có thể tưởng tượng, nếu hắn thí nghiệm thành công, thì lĩnh vực luyện đan này sẽ tiết kiệm dược liệu lớn tới bực nào.

Đây tuyệt đối là một tiến bộ mang tính khai sáng.

Đáng tiếc tạm thời Dương Khai còn không có đầu mối gì, chỉ có thể vừa luyện chế linh đan, vừa nghiên cứu tìm hiểu Đan Đạo Chân Giải.

Hai sư tỷ đệ đồng tâm hiệp lực, 40 phần dược liệu luyện đan nhỏ nhoi, không tới mấy ngày liền dùng hết sạch.

Mấy ngày sau, khi tỳ nữ áo xanh kia lần nữa đến đây, lúc nhận lấy một lọ 12 viên linh đan, nàng giật mình trợn mắt cơ hồ sắp lọt con ngươi ra ngoài.

Lúc này mới qua mấy ngày đâu, vị tông sư luyện đan trẻ đẹp này, thật sự đã luyện chế xong tất cả dược liệu rồi ư? Hơn nữa số lượng thành đan, so với các đại sư khác trong hành cung còn cao hơn 10%!

Nàng gần như không thể tin được hai mắt của mình.

Nếu không phải những viên linh đan kia quả thật đối ứng với dược liệu giao trước đó, nàng gần như sẽ hoài nghi Hạ Ngưng Thường lấy ra đan dược luyện chế từ trước giao cho đủ số.

Không trách được lĩnh chủ đại nhân lại coi trọng nàng ta như vậy, thì ra nàng thật sự có bản lĩnh!


Nghĩ như vậy, nàng càng phát hiện tên Dương Khai kia chướng mắt, tên công tử bột này da mặt đúng thật là dày mà, cả ngày không có chuyện gì làm, cứ luôn canh giữ ở bên cạnh vị cô nương này, một tấc không rời, dường như sợ người khác tranh giành mang nàng ta chạy đi!

Bất quá cũng không trách hắn làm như vậy, chính mình không có bản lãnh gì, chỉ có thể sống dựa vào nữ nhân, thì đương nhiên phải canh giữ kỹ một chút, cô gái xuất sắc như Hạ đại sư như vậy, có lẽ người đeo đuổi nhiều đếm không xuể đây...

- Hạ đại sư, đây là 100 phần dược liệu Hư cấp đan, lĩnh chủ đại nhân nói, nếu cô nương muốn thêm dược liệu, chỉ cần nói với tiểu tỳ một tiếng, hành cung sẽ cung cấp đầy đủ vô điều kiện!

Tỳ nữ áo xanh nói xong cung kính đưa dược liệu.

- Cám ơn nhiều! Hạ Ngưng Thường mỉm cười.

- Đưa đây là được! Dương Khai nhàn nhạt ra hiệu.

Tỳ nữ áo xanh hung tợn trừng mắt nhìn hắn một cái, buông xuống nhẫn chứa dược liệu trên tay, nghĩ một hồi, bỗng nhiên khẽ kêu lên: - Làm phiền ngươi đối xử tốt với Hạ đại sư một chút, ngươi đúng là nam nhân không biết xấu hổ!

Sau khi nói xong, nàng ta thở phì phì rời đi.

Dương Khai một mặt không sao hiểu được, cau mày nói: - Nàng mắng ta làm gì? Ta lại không có trêu không có chọc nàng!

Hạ Ngưng Thường hé miệng cười khẽ, nói trấn an: - Đừng để ý, người bên ngoài không biết sự ưu tú của sư đệ, nhưng ta biết là được rồi!

Dương Khai ấm áp trong lòng.

Hạ Ngưng Thường cúi đầu, nhẹ giọng nói:

- Thật ra như vậy cũng tốt, ta còn thật sự sợ nữ nhân biết đệ là ưu tú cỡ nào!

- Nếu tiểu sư tỷ đều nói như vậy, thì ta yên tâm làm công tử bột của tỷ là được! Dương Khai cười ha hả nói.

Hạ Ngưng Thường sắc mặt ửng đỏ, cái từ công tử bột này luôn làm cho nàng liên tưởng đến một số thứ hỗn loạn gì đó không tốt...

Xích Nguyệt Lĩnh là tồn tại xếp trước hạng ba trong 10 lãnh địa Yêu Tinh lớn, lãnh thổ tự nhiên giàu có, sản xuất thiên tài địa bảo vô số. Huống chi nơi này là Yêu Tinh có vô số yêu thú, cho nên hành cung vốn cũng không thiếu hụt dược liệu cùng nội đan yêu thú cần thiết cho luyện đan.

Hạ Ngưng Thường muốn bao nhiêu, hành cung đều có thể thỏa mãn.


Vì để tận khả năng kiếm chác nhiều chỗ tốt từ nơi này, hai sư tỷ đệ Dương Khai, Hạ Ngưng Thường tự nhiên là luyện chế đan dược không giữ lại dư lực, tất cả dược liệu chỉ luyện chế một phần ba, luyện chế ra đan dược giao hết cho tỳ nữ áo xanh, sau đó từ trong tay nàng cầm lấy dược liệu mới khác.

Còn dư lại hai phần ba, đều bị Dương Khai làm trung gian kiếm lời bỏ túi riêng.

Loại cơ hội có thể bốn phía cướp đoạt dược liệu luyện đan này cũng không nhiều, Dương Khai sao có thể bỏ qua?

Bản thân hắn thật ra không sao, giờ này hắn đã là luyện đan sư cấp Hư Vương, trừ phi hắn dùng vật liệu cấp Hư Vương luyện tập, mới có thể có hiệu quả tăng lên tay nghề luyện đan của hắn, nếu không dù có luyện chế đan dược nhiều đi nữa, cũng chỉ là tăng lên trình độ thuần thục mà thôi.

Nhưng Hạ Ngưng Thường thì khác, nàng cần số lượng dược liệu khổng lồ để luyện đan, để tăng lên tu vi bản thân.

Thân là Tinh Chủ của Thông Huyền đại lục, tiểu sư tỷ khẩn cấp muốn cho cảnh giới của mình tăng lên, để mang lại nhiều sinh cơ cho quê hương của mình.

Từ trong hành cung chiếm được những dược liệu này, đều sẽ trở thành đá kê chân cho Hạ Ngưng Thường lớn lên.

Hạ Ngưng Thường xuất sắc như thế, Xích Nguyệt rất là mừng rỡ.

Trong hành cung mặc dù có mấy vị luyện đan sư Hư cấp, nhưng không có người nào có thể có tốc độ luyện đan cao như Hạ Ngưng Thường. Có thể nói, cộng hết tất cả mấy vị luyện đan sư Hư cấp trong hành cung kia, cũng không thực dụng bằng một mình Hạ Ngưng Thường.

Xích Nguyệt cảm thấy, nếu như Hạ Ngưng Thường có thể phục vụ 10 năm trong hành cung, như vậy Xích Nguyệt Lĩnh rất có khả năng từ đó tạo ra trên 100 võ giả Phản Hư Cảnh!

Đây cũng không phải là nói đùa, nếu thật sự có 10 năm, từ đan dược do Hạ Ngưng Thường luyện chế ra, giao cho những võ giả Yêu tộc có tài năng sử dụng, khẳng định có thể trợ giúp hữu hiệu cho bọn họ lớn lên.

Xích Nguyệt càng thêm coi trọng Hạ Ngưng Thường, đối với yêu cầu của nàng cơ hồ là có cầu tất có cung, không chậm trễ chút nào. Loại cung cấp phóng túng này càng thuận tiện cho Dương Khai cướp đoạt dược liệu.

Hắn còn cân nhắc xem có nên hay không từ Xích Nguyệt kia kiếm chút dược liệu cấp Hư Vương.

Trên Đế Thần Tinh từ trước tới nay chưa có xuất hiện luyện đan sư cấp Hư Vương!

Điều này cũng có nghĩa, trong hành cung khẳng định chứa rất nhiều dược liệu cấp Hư Vương.

Dương Khai đã từng nói gần nói xa một chút với Phiến Khinh La về điều này, biết Xích Nguyệt có một nhà kho, trong đó chứa rất nhiều tài liệu quý báu, không thiếu cấp Hư Vương... điều này làm cho Dương Khai rất động lòng...



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui