Nguyên lực hùng hồn vô tận cuộn trào trên không trung.
Lâm Động đứng trên không, lôi phong bùng nổ quanh người, ánh mắt sắc lạnh đến kinh người nhìn chăm chăm Thất Vương Điện. Thất Vương Điện lúc này phía sau cũng có ma khí đầy trời trào dâng.
Thất Vương Điện có cảm tri kinh người, vừa nhìn là biết được thực lực của Lâm Động, ánh mắt loé lên chút kinh ngạc, tiểu tử này tu luyện sao có thể nhanh như vậy, chỉ trong mấy tháng đã là Luân Hồi Cảnh.
- Ta đang nghĩ sao ngươi có dũng khí chống đối bản điện, thì ra đã là Luân Hồi Cảnh.
Thất Vương Điện cười khảy.
Lâm Động nghe thế nhếch mép cười, không nói gì, chỉ nắm chặt tay, tử kim quang bùng nổ, thân thể phình to lên.
Grào!
Tiếng long ngâm vang lên, chỉ thấy hàng vạn con tử kim long bay lượn quanh hắn, sức mạnh đáng sợ đó gần như chấn nhiếp được cả trời đất.
Sau khi Lâm Động bước vào Luân Hồi Cảnh, Thanh Thiên Hóa Long Quyết cuối cùng cũng đại thành, mức độ cường đại của nó, dù Thanh Trĩ có mặt ở đây cũng phải cảm thán.
Thân thể Lâm Động chầm chậm to lên, chỉ thấy bề mặt da hắn bắt đầu biến thành màu tử kim, thấp thoáng còn thấy có vảy mọc ra. Nhục thể của hắn hiện tại có vài phần giống với Hồng Hoang Chủ.
Lâm Động giơ tay ra, vạn đạo tử kim quang ngưng tụ lại trong bàn tay biến thành một cây tử kim long thương. Long thương phủ đầy vảy rồng, mũi thương là cái miệng rồng khồng lồ, răng nanh nhọn hoắt chĩa ra, hàn quang sắc lạnh như có thể xé tan không gian.
Lâm Động tay tử kim long thương, cảm nhận sức mạnh gần như vô cùng tận trong cơ thể, không kìm được gầm lên, kinh lôi cuồn cuộn, đây là lần đầu tiên hắn thi triển sức mạnh đến cực hạn sau khi bước vào Luân Hồi Cảnh. Cảm giác dồi dào đó dường như chỉ cần một quyền cũng khiến bầu trời vỡ vụn.
Chiến ý dâng lên trong đôi mắt màu tử kim của Lâm Động, hắn hìn Thất Vương Điện, lúc này hắn rất muốn cuộc chiến đấu đẫm máu!
- Hừ!
Thất Vương Điện hừ lạnh, chỉ thấy hai tay hắn buông xuống, ma khí bùng nổ trong lòng bàn tay, cánh tay dần dài ra, đen sì như thép, móng tay dài đến ba thước giống như lưỡi kiếm sắc nhọn. Móng tay khẽ ma sát phát ra âm thanh chói tai.
- Muốn đấu với bản điện, vượt qua hai lần Luân Hồi Kiếp đã rồi nói!
Hàn quang loé lên trong mắt Thất Vương Điện, thân hình khẽ động rồi xuất hiện phía sau Lâm Động một cách quỷ dị, móng tay nhọn sắc nhanh như điện rạch tan không gian, nhằm lưng Lâm Động đâm tới nhanh như chớp.
Phập!
Móng tay với ma khí kinh người xuyên qua người Lâm Động, nhưng không hề có máu chảy ra, thân ảnh đó ngược lại nhạt dần đi.
Đánh hụt, đồng tử Thất Vương Điện co nhỏ lại, rồi hắn quay phắt lại, đâm móng tay ra.
Keng!
Tử kim long thương cùng với sức mạnh hùng hồn đánh lên bàn vuốt, sóng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường khiến không gian như biến dạng.
Lâm Động tay cầm long thương, vảy trên người lấp lánh ánh sáng, ánh mắt lạnh băng nhìn Thất Vương Điện, cánh tay rung lên, chỉ thấy long thương đột nhiên toả sáng. Long thương chấn động, biến thành vô số đạo thương ảnh, điên cuồng bắn về phía Thất Vương Điện.
Mỗi đạo thương ảnh đều mang sắc mạnh đáng sợ có thể giết chết một cường giả Luân Hồi Cảnh.
Thất Vương Điện thấy thương ảnh cuồng bạo đó, thân thể bùng phát ma khí, Ma Hoàng Giáp hiện ra.
Keng keng!
Thương ảnh cuồng bạo hung hăng đâm lên Ma Hoàng Giáp, Thất Vương Điện bị đánh bật bay ra sau, trên Ma Hoàng Giáp cũng xuất hiện những vết lỏm nhỏ.
- Sức mạnh đúng là cũng tăng tiến không ít.
Thất Vương Điện nhìn vết lõm trên Ma Hoàng Giáp, trán nhíu lại. Lần trước, Lâm Động dựa vào sát chiêu lớn nhất mới gây chút tổn thương cho Ma Hoàng Giáp, nhưng không ngờ lúc này công thế của Lâm Động lại vượt qua được Ma Hoàng Giáp khiến thân thể hắn bị chấn động, dù rằng thương thế này chẳng là gì.
Xoẹt!
Lâm Động cũng không đáp lại, ngân quang trên cơ thể lấp lánh, rồi xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Thất Vương Điện, long thương trong tay hung hăng đâm xuống đỉnh đầu hắn ta.
Keng!
Cánh tay được phủ bởi Ma Hoàng Giáp giơ lên chặn đứng long thương, nhưng sức mạnh kinh người của nó khiến hắn phải rụt người một chút.
Hừ!
Mắt Thất Vương Điện loé hàn quang, móng tay sắc lạnh vẽ lên một đường cong xoẹt qua ngực Lâm Động.
Chỗ vảy rồng mà móng tay Thất Vương Điện quét qua toé lửa, để lại trên ngực Lâm Động một vệt máu dàu, máu tươi rỉ ra theo mép vết thương.
Cảm giác đau đớn từ ngực không hề khiến sắc mặt Lâm Động thay đổi chút nào. Ngược lại, trong mắt hắn lại loé lên hung quang khát máu, hai cánh tay toả ánh sáng kỳ dị, biến thành trạng thái giống như dịch thể.
Trên cánh tay đó dường như có phù văn cổ xưa hiện lên, lan toả một thứ sức mạnh huyền diệu.
Thất Vương Điện thấy đôi cánh tay dịch thể lan toả năng lượng của tổ phù, thân thể khẽ động, biến thành một đạo khói đen lùi về sau. Hắn biết sức mạnh của tổ phù, đương nhiên sẽ không ngu ngốc để Lâm Động đánh trúng.
- Trốn được không?
Lâm Động nhếch môi cười khảy, chỉ thấy ngân quang toả sáng trên cánh tay, hai tay như chui vào không gian, biến mất một cách quỷ dị.
Thất Vương Điện thấy hai tay Lâm Động biến mất thì đồng tử co lại. Nhưng không đợi hắn có phản ứng thì không gian phía trước hắn tách ra, hai bàn tay dịch thể đánh mạnh lên ngực hắn.
Binh!
Âm thanh trầm đục vang lên, Thất Vương Điện bay ngược ra sao, ma khí trên cơ thể trở nên hỗn loạn, Ma Hoàng Giáp trước ngực hắn xuất hiện hai vết chưởng ẩn sâu.
- Không Gian Tổ Phù?!
Thất Vương Điện bị trúng công kích quỷ dị, sắc mặt thay đổi.
- Chúc mừng ngươi đã đoán đúng!
Hàn quang loé lên trong mắt Lâm Động, hạ thủ không chút lưu tình, chỉ thấy bàn tay hắn lại xuyên qua không gian, rồi thò ra ở không gian quanh Thất Vương Điện, công thế xuất quỷ nhập thần khiến hắn ta không thể đề phòng.
Đối mặt với công thế quỷ dị đó, Thất Vương Điện nhất thời không kịp trở tay, chỉ có thể dựa vào sức phòng ngự của Ma Hoàng Giáp chống lại công thế từ bốn phương tám hướng.
Trên hòn đảo cũng diễn ra trận chiến ác liệt, nhưng không ít người lén nhìn lên trời, vi họ biết đó mới là nơi quyết định thắng bại của cuộc chiến này.
Khi thấy Lâm Động đẩy Thất Vương Điện vào thế hạ phong, cùng với sự mừng rỡ là cảm giác chấn kinh. Đương nhiên họ có thể cảm nhận được thực lực của Thất Vương Điện tuyệt đối hơn xa cường giả Luân Hồi Cảnh bình thường. Nhưng không ngờ Lâm Động vẫn chống cự được…
Có ai ngờ được người thanh niên năm đó chỉ xuất chiến đại diện cho Cổ gia, chỉ mấy năm đã biến thái đến mức này.
Binh!
Lại một quyền nữa đánh lên người Thất Vương Điện, sắc mạnh đáng sợ khiến hắn lùi sau mấy chục bước, chân bước đến đâu không gian rung chuyển đến đấy.
Thất Vương Điện giậm mạnh chân giữ vững lại cơ thể, hắn nhìn chưởng ấn trên Hoàng Ma Giáp, nộ hoả trên mặt dần thu về.
- Không hổ là người có ba tổ phù..
Thất Vương Điện ngẩng lên, hít sâu một hơi, ánh mắt dần trở nên lãnh đạm, nhưng Lâm Động lại cảm nhận được một sự bạo ngược trong đó. Hiển nhiên Lâm Động thật sự đã kích nộ Thất Vương Điện rồi.
- Tuy rất ghét ngươi, nhưng giờ ta không có thời gian chơi đuổi bắt với ngươi!
Hắn bước chân ra, ma khí cuồng bạo bùng nổ, cả không gian rung chuyển. Hai tay hắn biến hoá ấn pháp quỷ dị rồi nhổ ra một ngụm máu đen.
Hắc huyết nhu động biến thành một đạo phù ấn đầu lâu phát ra thứ sức mạnh tà ác khiến người ta lạnh gáy. Sự tà ác đó thậm chí còn hơn cả bản thân Thất Vương Điện.
Grào!
Dị ma bên dưới đột nhiên ngửa lên gào thét, một số dị ma còn quỳ xuống triều bái phù ấn.
Lâm Động thấy thế, ánh mắt có chút thay đổ.
Thất Vương Điện nhìn Lâm Động cười hung hăng:
- Vốn định dùng nó đối phó với Hồng Hoang Chủ, nhưng ngươi đã muốn chết như thế thì ta sẽ giải quyết trước.
Hai tay Thất Vương Điện kết ấn, nắm phù ấn đầu lâu trong tay rồi hắn cũng quỳ xuống, một luồng ma khí đặc quanh trào ra từ cơ thể rồi biến thành một đạo hắc ảnh mơ hồ trên đỉnh đầu.
Sau khi hắc ảnh đó xuất hiện, nguyên lực trong không gian đều tan đi hết.
Ma khí lan toả, giọng nói khàn khàn của Thất Vương Điện vang lên:
- Ma Hoàng, giáng lâm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...