Tiến vào trong động, một cảm giác mát mẻ khoan khoái khiến hắn tỉnh táo lại vài phần, hắn thả lỏng thở ra một hơi, bình tĩnh quan sát mọi thứ xung quanh. Đây là một động phủ rất rộng rãi, trên vách đá khảm những viên dạ minh châu phát da bạch quang lành lạnh, khiến cho động phủ này không hề tối tăm một chút nào, hẳn đã từng có người ở qua, trong động có một cái ao nhỏ, nước ở trong ao có màu trắng như sữa. Bỗng hắn hơi giật mình khi phát hiện ở trong góc động có một bộ hài cốt khá hoàn chỉnh, tên tay đeo một chiếc vòng phát ra ngân quang lấp lánh.
"Pháp khí trữ vật". Giọng nói êm ái của Thanh Mai cất lên, chẳng biết từ lúc nào nàng đã hiện ra, phiêu phù bên cạnh Dịch Phong.
Dịch Phong ngạc nhiên, hắn biết pháp khí trữ vật là một loại pháp khí có công dụng chứa các đồ vật, cực kỳ thuận tiện cho những người tu luyện, loại càng cao cấp thì không gian trữ vật càng lớn. Giá trị của loại đồ vật này cũng rất xa xỉ.
Dịch Phong quay sang nhìn Thanh Mai, tay phải hắn chạm nhẹ vào nàng nhưng giống như chạm vào không khí vậy, ánh mắt lóe lên một tia kiêm nghị nói:
"Lão yêu bà, ta sẽ tìm cách khôi phục lại thân thể cho nàng"
Thanh Mai hơi ngẩn ra trong phút chốc, nàng cảm thấy vô cùng ấm áp, mỉm cười nói:
"Ngươi chỉ cần chịu khó tu luyện thì sẽ có thể giúp ta a. Ngươi qua lấy chiếc vòng kia kiểm tra xem, cẩn thận có cấm chế"
Hắn gật gù, cầm một viên đá ném về phía bộ hài cốt. Lại quan sát một lúc. hắn phát hiện có mấy con chuột nhỏ bò xung quanh bộ hài cốt mà vẫn bình thường.
Hắn chậm rãi tiến tới, cẩn thận từng chút một tháo chiếc vòng ra quan sát kỹ, chiếc vòng phát ra ngân quang sáng loáng, trên vòng khắc những phù văn phức tạp, nhìn qua khá đẹp mắt.
"Dịch Phong, ta nói cho ngươi phương pháp, ngươi mau khắc linh hồn ấn ký lên đó đi." Thanh Mai nhẹ nhàng nói.
Vòng này đã qua nhiều năm, thần thức của chủ nhân cũ của nó đã sớm tan biến. Dịch Phong theo phương pháp của nàng khắc lên linh hồn ấn ký của mình. Sau đó đầy mong chờ lấy ra những đồ vật bên trong.
Tất cả đồ vật bên trong có một chiếc sáo trúc, một quyển sách và một viên đá sần sùi thô ráp nhưng trong suốt.
"Minh Tâm Ngọc Thạch". Thanh mai kêu lên, khuôn mặt xinh đẹp hiện ra vẻ ngạc nhiên.
"Nó là cái gì?". Dịch Phong cầm viên đá, tò mò hỏi.
" Minh Tâm Ngọc Thạch là một trong những loại kỳ bảo trải qua vạn năm do thiên sinh địa dưỡng mà thành, có thể khiến cho linh hồn lực tăng trưởng, bồi đắp thần hồn, nâng cao khả năng tư duy lĩnh ngộ đối với các loại công pháp, đấu kỹ. Ngươi mau luyện hóa nó có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện của ngươi vô số lần. " Thanh Mai nhẹ nhàng nói.
"Vậy nó hẳn hiệu quả với bà a? Bà dùng đi, ta không cần." Dịch Phong đáp.
Thấy bộ giáng cương quyết của Dịch Phong, Thanh Mai thở dài, cũng không tiếc tục từ chối nữa. Nàng cuốn theo Minh Tâm Ngọc Thạch tiến vào thức hải của Dịch Phong bắt đầu tu luyện.
Dịch Phong tiếp tục quan sát chiếc sáo trúc và quyển sách. Đại khái cũng chỉ là chiếc sao trúc và một quyển nhạc phổ bình thường, sau một hồi không có thu hoạch. Hắn lắc đầu, đứng dậy đi dạo một vòng xung quanh động.
Trên chiếc ao nhỏ, từng làn hơi nước bốc lên như sương phát tán ra xung quang. Lan đến chỗ Dịch Phong đang đứng, hơi nước thẩm thấu qua lỗ chân lông của hắn, tiến nhập vào cơ thể hắn.
Chợt sắc mặt của Dịch Phong khẽ biến, hắn phát hiện tu vi bát đoạn đấu khí của mình vậy mà lại rục rịch như muốn đột phá.
Hắn tiến lại gần chiếc áo, cẩn thận ngồi xuống quan sát. Sau đó, tay phải hắn vục xuống mặt nước, thứ chất lỏng này hơi đặc, có màu trắng như sữa và cảm giác lạnh buốt. Cảm nhận được từng tia năng lượng truyền qua gia, ánh mắt Dịch Phong sáng lên. Trút bỏ bạch y lộ ra cơ thể rắn chắc do tu luyện mà thành. Hắn từ từ bước xuống, dịch thủy kỳ lạ ngập ngang vai.
Dịch Phong hai tay kết ấn tham lam hấp thu thủy dịch, từng tia chất lỏng mang theo năng lượng, thông qua lỗ chân lông, chậm rãi bồi đắp tu vi, ôn dưỡng kinh mạch và cốt cách của hắn.
Bên trong thức hải, Thanh Mai hai mắt khép hờ. Muột luồng bạch khí tản ra từ Minh Tâm Ngọc Thạch đang không ngừng rót vào linh thể của nàng. Còn một luồng bạch khí khác thì tản ra dung nhập vào thức hải của Dịch Phong.
Dịch Phong không hề hay biết, Thanh Mai đã phân ra hai nửa. Một nửa nàng hấp thu, còn một nữa thì ôn dưỡng thức hải cho hắn...
Thời gian trôi qua như mây trôi nước chảy, Dịch Phong ở trong động phủ đã khoảng một tháng. Nửa tháng trước, nhờ có linh thủy kỳ lạ này mà hắn đã đạt tới cửu đoạn đấu khí đại viên mãn.
Hôm nay, là ngày mà hắn đang trùng kích lên cảnh giới Đấu Sĩ.
Dịch Phong ngồi trong linh trì, sắc mặt lộ vẻ ngưng trọng, thủ ấn liên tục biến đổi. Đấu khí trong cơ thể từ các kinh mạch cùng chảy về đan điền, được hắn dùng linh hồn khống chế không ngừng áp súc lại để tạo ra đấu khí tinh thể.
Dịch Phong sắc mặt cực kỳ ngưng trọng, nếu ngưng tụ đấu khí tinh thể hắn sẽ lại phải quay về bát đoạn đấu khí. Đấu Sĩ cùng cửu đoạn đấu khí, bản chất hoàn toàn bất đồng, trước khi tiến vào Đấu Sĩ, năng lượng hấp thu chưa được xem là đấu khí hoàn chỉnh, chỉ khi tiến vào Đấu Sĩ, năng lượng hấp thu, mới đúng là đấu khí chân chính.
Một tiếng kêu trầm thấp phát ra từ trong cơ thể, đấu khí không ngừng được áp súc thành một tinh thể lớn cỡ quả trứng từ từ xoay chuyển, tản ra năng lượng đấu khí. Giờ đây hắn đã chính thức bước vào cảnh giới Nhất tinh Đấu Sĩ. Nét mặt Dịch Phong giãn ra, cười toe toét, rống to: "tưởng thế nào".
Hắn vui mừng đứng dậy sửa sang y phục. Nước trong ao giờ đây trong vắt, hiển nhiên năng lượng đã bị hấp thu sạch.
"Thử xem Ám Nguyên Quyền có tiến triển không". Tâm niệm chợt động, thân thể hắn tức thì vận dùng toàn lực thi triển bộ Ám Nguyên Quyền. Quyền ảnh chớp nhoáng, cương nhu hài hòa, không khí như bị áp súc phát ra tiếng kêu "Bang bang", tổng cộng phát ra chín tiếng kêu thanh thúy. Tiếng sau to hơn tiếng trước. Đệ cửu thức của quyền pháp cũng đã được hắn thi triển hoàn toàn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...