- Này này này! Tiểu tử, khuyên ngươi không nên thể hiện, dược lực Phạm Thiên Long Căn này tuy rằng không tính cường mãnh, nhưng mà năng lượng quá mạnh mẽ, cũng không phải cấp bậc võ giả như ngươi có thể chịu được.
Chó xù nhìn thấy Lâm Minh lấy Phạm Thiên Long Căn ra, bộ dạng giống như muốn nuốt, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
- Chuyện này, tại hạ có chút nắm chắc.
Lâm Minh cẩn thận nắm Phạm Thiên Long Căn vào tay, lại nói:
- Ma Quang, nuốt Phạm Thiên Long Căn có gì cần chú ý không?
Lâm Minh kế thừa trí nhớ không trọn vẹn, nhất thời không nhớ nổi nuốt Phạm Thiên Long Căn có cần thuốc dẫn hay không.
- Phạm Thiên Long Căn dùng để luyện đan tự nhiên hiệu quả là tốt nhất, tuy nhiên bây giờ không có điều kiện này, ngươi muốn lấy được hiệu quả lớn nhất, ngươi dùng nước suối chưng cách thủy Phạm Thiên Long Căn, để dược hiệu hòa vào trong nước, sau đó nhảy vào trong nước ngâm, hấp thu tất cả tinh hoa vào trong cơ thể, làm như vậy, hiệu quả tốt hơn so với trực tiếp nuốt Phạm Thiên Long Căn. Dược hiệu chẳng những ôn hòa, mà còn có thể hấp thu nhiều lần, nhớ lấy không nên làm Phạm Thiên Long Căn bị sứt mẻ, như vậy nguyên khí bên trong bay ra ít nhất.
Rất nhiều thiên tài địa bảo hiếm quý, bản thân ẩn chứa tinh khí, một khi bị hao tổn, tinh khí bên trong sẽ mất đi, chẳng hạn như sâm ngàn năm, một gốc cây nhân sâm ngàn năm đầy đủ, giá trị của nó cao hơn rất nhiều so với nhân sâm ngàn năm bị cắt ra. Đây cũng là nguyên nhân mà rất nhiều người đào nó bỏ ra thời gian suốt một ngày trời, dùng bàn chải nhỏ quét từng chút từng chút gốc nhân sâm, bất kỳ một cái rễ cây đều phải đào cho đầy đủ.
Giá trị của Phạm Thiên Long Căn này so với nhân sâm ngàn năm không biết cao hơn bao nhiêu lần, nhưng mà đạo lý lại giống nhau, lần này Lâm Minh lấy được Phạm Thiên Long Căn hoàn hảo vô khuyết, tự nhiên dược hiệu so với gốc cây Huyễn Vô Cực lấy được thì mạnh hơn nhiều.
- Nước suối?
Lâm Minh trong lòng vừa động, từ trong Tu Di giới lấy ra một lu nước lớn, nước trong đó so với nước sôi còn nóng hơn vài lần.
Lúc trước, Lâm Minh ở trong Thần Hoàng bí cảnh thí luyện cấp chiến tướng, ở trong động phủ gặp được loại cua kỳ quái sống trong một mạch nước ngầm kỳ dị, nước ở mạch nước ngầm này nóng hơn nước sôi vài lần, hơn nữa nước sông rất là nặng, gần ngang ngửa với thủy ngân.
Bên trong thịt cua và nước suối đều ẩn chứa thiên địa nguyên khí vô cùng phong phú, chậm chạm bồi luyện chân nguyên trong cơ thể, hơn nữa khó có được nhất chính là, nguyên khí ẩn chứa trong đó vô cùng tinh thuần, không có bất kỳ tạp chất và độc tố gì, tương đương với linh lương linh thái, nhưng mà hiệu quả lại không chỉ tốt gấp trăm lần lương linh thái trên Thiên Diễn đại lục.
Thứ tốt như vậy, Lâm Minh tự nhiên sẽ không lãng phí, lúc rời khỏi Thần Hoàng bí cảnh hắn cũng mang rất nhiều ra ngoài.
Lu nước này chính là lúc trước hắn mang ra.
- Dùng loại này luộc được không?
Lâm Minh liếc Ma Quang một cái.
Lúc Ma Quang nhìn thấy loại nước suối này cũng không để ý. Nhưng mà sau khi cảm nhận được nguyên khí thiên địa nồng đậm ẩn chứa trong đó, nó hơi hơi giật mình, hai cái chân chó với lên miệng lu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nước trong lu, đầu lưỡi chó cũng thè thè ra.
Mấy giây sau, ánh mắt nó tỏa sáng:
- Đây... Hình như là nước Thái Dương Nguyên Tuyền! Tiểu tử ngươi gặp vận chứt chó gì vậy!
Ma Quang nói xong, đang muốn dùng móng vuốt múc lên một miếng nước, nhưng mà nó là linh hồn thể, móng vuốt chạm vào nước lại không múc lên được tí nào. Mặt chó Ma Quang lập tức hiện lên vẻ chán nản.
Lâm Minh ở một bên nhìn thấy, không khỏi cảm thấy tên này chỉ còn lại linh hồn thể cũng thật đáng thương.
- Thái Dương Nguyên Tuyền là cái gì vậy?
- Thái Dương Nguyên Tuyền là một cái hồ nước lớn, nghe nói nó từng dựng dục ra một con Cổ Phượng chân chính. Nước trong Thái Dương Nguyên Tuyền vừa nặng vừa nóng như lửa, so với nước trong lu này của ngươi có điểm giống nhau, tuy nhiên so với nước trong lu này của ngươi thì càng nặng hơn, nhiệt độ cũng cao hơn.
Ma Quang nhìn nước trong lu, vẻ mặt lại có chút quái dị.
- Hình như nó không phải là Thái Dương Nguyên Tuyền...
Lâm Minh hết chỗ nói rồi, tuy nhiên cái này không phải là Thái Dương Nguyên Tuyền thì hơn phân nửa có liên hệ nào đó với Thái Dương Nguyên Tuyền, Thái Dương Nguyên Tuyền nếu đã từng dựng dục ra một con Phượng Hoàng, như vậy nói không chừng là thánh tuyền của Cổ Phượng bộ tộc.
- Dùng loại này luộc Phạm Thiên Long Căn hiệu quả ra sao?
Ma Quang nói:
- Dùng nó tự nhiên hiệu quả tốt hơn nhiều so với nước suối bình thường. Tuy nhiên dùng lửa thường chưng thì hiệu quả kém, tốt nhất là dùng lửa trong đan điền võ giả để chưng...
- Lửa trong đan điền... Là lửa này sao?
Lâm Minh vẫy tay một cái, Hỏa Tinh Địa Tâm Xích Viêm dung hợp với Lạc Tinh chi hỏa trong Tà Thần hiện ra.
Ma Quang nhìn thấy Tà Thần Hỏa Tinh này, đôi mắt chó lớn cỡ hạt đậu lập tức trợn lên tròn xoe:
- Ngươi không ngờ có Hỏa Tinh địa giai trung phẩm?
Với ánh mắt Ma Quang mà nói, Hỏa Tinh địa giai trung phẩm tự nhiên không tính là gì, nhưng mà Lâm Minh mới chỉ tới Hậu Thiên hậu kỳ đã có Hỏa Tinh địa giai trung phẩm, chuyện này thật khó tin, huống chi Lâm Minh còn là võ giả xuất thân thường dân.
- Dùng Hỏa Tinh địa giai trung phẩm chưng thử Phạm Thiên Long Căn cũng tạm được.
Ma Quang dùng móng vuốt gãi gãi cằm chó hơi suy nghĩ.
Chưng chử Phạm Thiên Long Căn, nước và Hỏa Tinh đều có, bây giờ thiếu thứ duy nhất chỉ là vật chứa.
Dùng vật chứa bình thường tự nhiên không được, Hỏa Tinh nhất định sẽ phá hủy, Lâm Minh nghĩ đến đây trong lòng vừa động, lấy Càn Khôn Dung Nhật lô trong đan điền ra.
Vốn Càn Khôn Dung Nhật lô lúc đầu chỉ lớn cỡ nửa xích, hóa thành một đạo sáng vàng từ trong đan điền Lâm Minh lao ra, sau đó bành trướng, chỉ mấy giây, đã cao tới vài trượng.
- Dùng nó?
- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi đúng là rất thông minh! Càn Khôn Dung Nhật lô này, quả thật là khí cụ chưng cất Phạm Thiên Long Căn tốt nhất, dùng nó chưng cất, chẳng những có thể thu hẹp thời gian xuống còn hai canh giờ, hơn nữa có thể giữ cho dược hiệu Phạm Thiên Long Căn đạt tới hiệu quả tốt nhất.
- Phương pháp khai lô là gì?
Lâm Minh nhìn Càn Khôn Dung Nhật lô, có chút bất đắc dĩ, bên trong Càn Khôn Dung Nhật lô này cất chứa không ít bảo vật, nhưng mà hắn lại căn bản không mở ra được.
Nghe Lâm Minh hỏi như vậy, trên mặt cho Ma Quang hiện lên vẻ tươi cười thắng lợi:
- Phương pháp khai lô này bản thánh tự nhiên biết, nói cho ngươi cũng được, tuy nhiên... Hắc hắc, có điều kiện, đó chính là ngươi phải đem toàn bộ hồn thể của bản thánh phong cấm ở trong tinh thần chi hải của ngươi ra.
Nghe Ma Quang ra điều kiện, Lâm Minh khẽ nhíu mày, nhưng nghĩ lại hắn gật đầu nói:
- Có thể!
- Hả?
Ma Quang sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới Lâm Minh lại khinh địch đáp ứng như vậy, nó vốn đưa ra điều kiện này còn tính cò kè mặc cả với Lâm Minh một chút.
- Tuy nhiên, tại hạ có một điều kiện, đó chính phải sau lúc tại hạ thuận lợi hoàn thành Tôi Tủy mới có thể giải khai toàn bộ linh hồn của ngươi, nếu trong quá trình xảy ra sai lầm gì, thất bại trong gang tấc, vậy thứ lỗi cho tại hạ không thể hoàn thành hứa hẹn.
Lâm Minh cũng không bởi vì quan hệ mật thiết với chó xù mà buông lỏng, phương pháp nuốt Phạm Thiên Long Căn này đều là Ma Quang nói, nếu như có gì sai lầm, hắn cũng hoàn toàn không biết.
Hơn nữa, sau khi Tôi Tủy đại thành, Lâm Minh cũng không cần e ngại hồn thể Ma Quang đầy đủ, để nó khôi phục đầy đủ hình thái ý thức, cũng chẳng có gì đáng lo.
- Ngươi tiểu tử này, người không lớn mà bệnh đa nghi cũng thật nặng! Tốt, bản thánh đáp ứng ngươi!
Ma Quang nhãn châu xoay động, liền đáp ứng điều kiện Lâm Minh, Lâm Minh không cần lừa gạt nó.
Nghĩ đến đây, Ma Quang liền đem phương pháp mở Càn Khôn Dung Nhật lô ra, từ đầu chí cuối nói cho Lâm Minh biết.
Lâm Minh âm thầm ghi nhớ, đột nhiên nghĩ tới điều gì, hắn hỏi:
- Ta nếu dùng Càn Khôn Dung Nhật lô chưng thử Phạm Thiên Long Căn, vậy bảo vật cất chứa bên trong Càn Khôn Dung Nhật lô có bị ảnh hưởng hay không?
Nghe Lâm Minh nói như vậy, Ma Quang ha ha cười:
- Tiểu tử, ngươi đừng choáng váng, chỉ bằng ngươi mà muốn phá hủy bảo vật trong Càn Khôn Dung Nhật lô? Càn Khôn Dung Nhật lô này sở dĩ liên quan tới hai chữ Càn Khôn, chính là bởi vì bên trong nó có tầng tầng không gian, với năng lực hiện tại của ngươi, nhiều nhất sử dụng phương pháp ta dạy cho ngươi mới miễn cưỡng mở được cái nắp lô kia ra, mà đó cũng chỉ là tầng không gian thứ nhất mà thôi, muốn mở ra tầng không gian sâu hơn là chuyện không có khả năng.
Càn Khôn Dung Nhật lô là thần lô đứng đầu Thiên Diễn đại lục năm đó, với thực lực Lâm Minh bây giờ, tự nhiên không khống chế được.
- Ta hiểu rồi!
Lâm Minh nói xong, hai tay liên tục kết ấn, Càn Khôn Dung Nhật lô chậm rãi bay lên, toàn thân chân nguyên vận chuyển, ngón tay Lâm Minh điểm ra, nắp lô chấn động kịch liệt.
Sau một lát, Dung Nhật lô nóng chảy hoàn toàn mở ra, một lu nước suối Thái Dương Nguyên Tuyền cùng với Phạm Thiên Long Căn kia toàn bộ bị hút vào trong.
Thấy một màn như vậy, khóe miệng Lâm Minh hiện lên nụ cười mỉm, ngón tay điểm ra một cái, Lạc Tinh chi hỏa màu đỏ thẫm phun ra.
Mà lúc này, một màn khiến Lâm Minh kinh ngạc đã xảy ra, khi Lạc Tinh chi hỏa dính vào Càn Khôn Dung Nhật lô liền lập tức bị thân lô hấp thu không còn một mảnh, toàn bộ biến mất. Hoàn toàn không giống như trong tưởng tượng của Lâm Minh là ngọn nửa này bao quanh Càn Khôn Dung Nhật lô thiêu đốt.
Lâm Minh nhẹ nhàng di một tiếng.
Ma Quang nói:
- Đừng kinh ngạc, những ngọn lửa này đều bị hấp thu vào không gian chứa tài liệu của ngươi thiêu đốt, ngươi chỉ cần liên tục cung cấp lửa là được rồi.
- Thì ra là thế.
Lâm Minh trong lòng tán thưởng, một cái đan lô, bên trong có nhiều tầng không gian, khó có thể tưởng tượng người lúc trước luyện chế nó, tu vi đạt tới loại cảnh giới nào.
Ma Quang rất vừa lòng nhìn vẻ kinh ngạc của Lâm Minh, đắc ý nói:
- Càn Khôn Dung Nhật lô này cho dù ở Thần Vực cũng coi như là một kiện bảo khí không tồi.
Dưới Lạc Tinh chi hỏa thiêu đốt bên trong tầng không gian thứ nhất, Thái Dương Nguyên Tuyền hình thành một quả bóng nước bao bọc Phạm Thiên Long Căn vào trong, chung quanh tràn ngập ánh lửa.
Theo thời gian thiêu đốt, Thái Dương Nguyên Tuyền chậm rãi biến thành màu hổ phách, màu hổ phách càng ngày càng đậm, toàn bộ quả bóng nước đều trở thành màu vàng đỏ, giống như vàng bị hòa tan vậy.
Sau hai canh giờ, ngọn lửa chợt biến mất, nắp lô bay lên, một dịch cầu màu vàng bay vụt ra, dưới ánh nắng mặt trời ánh lên hào quang chói mắt.
Từng luồng hương khí nồng đậm từ quả bóng nước màu vàng phát tán ra, hít vào một ngụm thấm vào ruột gan, dường như trăm mạch đều thông, trăm ngàn lỗ chân lông toàn thân mở ra, khiến cho người ta không khỏi rên khẽ một tiếng.
- Phạm Thiên Long Căn nấu ra nước vàng ẩn chứa vô số tinh hoa, chỉ là chân nguyên ẩn chứa trong hương khí này đã nồng đậm tới mức ngưng kết thành thực chất, nếu như tu luyện ở môi trường như vậy, thổ nạp điều tức, tốc độ tu luyện tuyệt đối tiến triển cực nhanh, Phạm Thiên Long Căn vạn năm này quả nhiên không giống bình thường.
Lâm Minh nghĩ đến đây thì không hề do dự, sau khi cởi quần áo, trực tiếp nhảy vào giữa dịch cầu màu vàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...