Ban đêm, Ngô Đồng các thường ngày yên tĩnh bỗng sôi trào, trên các khu đất trống trong Ngô Đồng các, những khu lửa trại của hội chúc mừng đang tổ chức ngất trời.
Trên Thần Hoàng đảo, bình thường đệ tử rất ít ăn đồ nấu nướng, mà đều là các loại thức ăn như linh cốc, linh lương, linh thái, trúc non... Thậm chí rất nhiều nữ đệ tử mấy năm không dính thịt, đúng là chân chính không ăn khói lửa dân gian.
Thần Hoàng đảo là chỗ nghiêm túc, bình thường có rất nhiều quy củ làm người ta không thở nổi, hội chúc mừng lửa trại phóng túng như bây giờ mấy năm khó có một lần. Nếu không được đặc biệt cho phép, làm loạn một trận sẽ phải đi diện bích tự ngẫm.
Đệ tử hạch tâm đời trẻ tuổi Thần Hoàng đảo, mặc kệ địa vị cao bao nhiêu, dù sao cũng mang tâm tính thiếu niên, ngày thường vừa đêm xuống là nhốt mình trong lầu tu luyện, tu luyện tu luyện lại tu luyện. Những ngày như vậy mấy tháng thì còn được, lâu dần đã sớm phát ngán, cho nên hôm nay khó có một lần hội chúc mừng lửa trại, đệ tử hạch tâm cùng đệ tử thân truyền đều không sót một ai, còn có những đệ tử nội môn thông qua quan hệ lẫn vào đây, thề phải chơi điên một đêm.
Trong đệ tử Thần Hoàng đảo, con gái chiếm tám chín phần, hơn nữa đa số là mỹ nữ, chỉ cần liếc một cái, oanh oanh yến yến đẹp không gì tả hết.
Trong đó còn có Lãm Nguyệt tông Chu Tâm Ngữ, là đệ tử mới vào, nàng vốn không có tư cách tham gia yến hội lửa trại của đệ tử hạch tâm, chẳng qua là Trương Trấn còn nhớ cô gái này cùng Lâm Minh đến Thần Hoàng đảo, chính là do Trương Trấn đón tiếp. Trương Trấn đoán Chu Tâm Ngữ có thể là nha hoàn hay tiểu thiếp của Lâm Minh, liền cố ý gọi nàng tới. Theo Trương Trấn thấy, thiên phú của Chu Tâm Ngữ đặt trên Thần Hoàng đảo cũng chỉ là làm nha hoàn, đương nhiên, có lẽ là đứng đầu trong nha hoàn gì đấy, may mắn thì có thể hầu hạ sinh hoạt của đệ tử thân truyền.
Chu Tâm Ngữ bị Trương Trấn dẫn tới, vẫn còn cảm thấy như lọt trong sương mù, nàng không có tư cách tham dự thọ yến ban ngày, cũng không thấy trận chiến vương giả màn những người trẻ tuổi say sưa bàn tán, chỉ nghe Trương Trấn thêm mắm thêm muối nói tới, trong lòng vẫn còn không tin nổi. Ngưng Mạch kỳ có thể so sánh với Tiên Thiên?
Chu Tâm Ngữ không nghe được những lời khác, chỉ một câu này đã ấ trong lòng nàng như ma chú, làm nàng cảm giác như đang mơ mộng.
Tiên Thiên, đã từng là mục tiêu phấn đấu của Chu Tâm Ngữ, là dấu hiệu trưởng lão Lãm Nguyệt tông. Bình thường Chu Tâm Ngữ gặp bất kỳ trưởng lão nào cũng đều phải cung kính, hành lễ đệ tử.
Bây giờ Lâm Minh đã có thực lực sánh với trưởng lão nội môn Lãm Nguyệt tông ư?
Chu Tâm Ngữ đang mơ màng nghĩ, bỗng nghe Trương Trấn hô to:
- Lâm ca! Lâm ca, bên này nè!
Trương Trấn vừa lật một con chim trĩ mắt xanh, vừa điên cuồng vẫy gọi Lâm Minh.
Nếu không phải tận mắt thấy, Chu Tâm Ngữ thật sự không thể tin nổi, đây là đệ tử hạch tâm Thần Hoàng đảo mấy ngày trước còn ra vẻ ta đây, lộ ra cao ngạo từ sâu trong nội tâm, còn bây giờ lại bày ra cái mặt cười nịnh, cam lòng làm tiểu đệ của người ta.
Lâm Minh vừa trở về từ chỗ Dục Hoàng lão thái, liền được mời tham dự tiệc tối lửa trại, không cần nghĩ, hắn là nhân vật chính trong đêm nay.
Toàn bộ hội lửa trại lập tức sôi trào, mọi người đồng loạt chuyển mắt sang đây. Trong đó đa số là sùng bái ngưỡng mộ, đương nhiên cũng không thiếu ánh mắt ghen tị, nơi này có không ít người mới lần đầu gặp được Lâm Minh.
- Hắn chính là Lâm Minh? Nhìn cũng không có mạnh bằng võ giả Tiên Thiên mà.
Một đệ tử nội môn mười lăm, mười sáu tuổi hỏi, khí thế trên người Lâm Minh kém xa võ giả Tiên Thiên.
- Ngu ngốc, ngươi biết cái gì. Bình thường Lâm sư huynh đều ẩn giấu khí thế, lúc mấu chốt mới bùng phát ra, hơn nữa còn bùng nổ hai lần, khí thế tăng năm sáu bảy tám lần cũng không thành vấn đề!
Trong trận chiến với Lôi Mộ Bạch, Lâm Minh liên tục bùng nổ chân nguyên hai lần, một lần là vận dụng lực lượng Tôi Tủy, một lần là mở ra Tà Thần lực, làm người ta có ấn tượng quá sâu.
Sau khi Lâm Minh xuất hiện, thấy Mục Tiểu Thanh và Mục Định Sơn ở đây, mỉm cười với hai người, liền đi tới chỗ Trương Trấn.
- Chu Tâm Ngữ?
Lúc này Lâm Minh mới phát hiện Chu Tâm Ngữ ở đây.
- Vâng, là Trương sư huynh gọi ta đến.
Chu Tâm Ngữ cẩn thận đặt đồ nướng xuống, lại nói:
- Cảm ơn ngươi, ta đã là đệ tử nội môn Thần Hoàng đảo, hơn nữa... Thánh nữ điện hạ còn phái người đưa cho ta ngọc giản tầng thứ nhất Chu Tước Cấm Thần lục, cũng đồng ý trong vòng một tháng cấy cho ta huyết mạch Chu Tước.
Giọng điệu của Chu Tâm Ngữ có chút cẩn thận, bởi vì hiện giờ vầng sáng trên người Lâm Minh qua lớn, nàng không tự giác dùng giọng điệu cung kính, về phần trước đó Lâm Minh cứu nàng trong nguy nan mà động lòng thiếu nữ, đã sớm bị nàng đè xuống sâu trong đáy lòng.
- Thế à, vậy thì tốt.
Về chuyện Chu Tâm Ngữ, trước đó Lâm Minh có nhắc với Mục Thiên Vũ. Có Mục Thiên Vũ mở miệng, tự nhiên sẽ giải quyết rất nhanh, Chu Tâm Ngữ được ghép huyết mạch Chu Tước tự nhiên kém xa huyết mạch Chu Tước của Lâm Minh. Dù nói là mỗi đệ tử nội môn đều có, chẳng qua cũng phân chia cấp bậc, Mục Thiên Vũ đồng ý cho Chu Tâm Ngữ cấp bậc rất cao, đủ cho Chu Tâm Ngữ tu luyện mấy tầng đầu của Chu Tước Cấm Thần lục, đồng thời thu được độ phù hợp chân nguyên Hỏa hệ nhất định.
Không khí yến hội hài hòa, Lâm Minh theo Trương Trấn giới thiệu, làm quen không ít đệ tử thân truyền Thần Hoàng đảo, trong đó bao gồm cả Nghiêm Phó Hồng.
- Nghiêm sư huynh.
Lâm Minh mỉm cười chắp tay.
Nghiêm Phó Hồng mặt hơi cứng ngắc, vốn đánh chết hắn cũng không muốn tham dự yến hội này, nhưng toàn thể đệ tử thân truyền đệ tử hạch tâm đều tới, chỉ có mỗi hắn không đến, chẳng phải giấu đầu lòi đuôi.
Bây giờ trong lng Nghiêm Phó Hồng rất không yên, nếu sớm biết Lâm Minh là loại biến thái này, cho hắn một trăm lá gan hắn cũng không dám đối đầu với Lâm Minh. Đây là nhân vật tương lai rất có khả năng vượt qua Mục Thiên Vũ, Mục Băng Vân, làm không xong Dục Hoàng lão thái nhất thời tâm huyết dâng trào làm ra cái chức thánh tử gì đó đặt cho Lâm Minh, hắn chỉ là con tép còn chưa phải là đệ tử thân truyền, chưa đủ cho người ta nhét răng.
Nghiêm Phó Hồng miễn cưỡng duy trì vẻ mặt cười khổ, hắn không biết Triển Vân Gian có bán hắn hay không. Với lực ảnh hưởng của Lâm Minh hiện giờ, nếu thật sự hỏi Triển Vân Gian, hắn tuyệt đối sẽ nói thẳng rõ ràng. Nghĩ vậy, Nghiêm Phó Hồng ủ rũ như cà dính sương, ngửa đầu dốc cốc uống cạn, đang do dự có nên thẳng thắn cầu xin hay không. Lúc này Lâm Minh đã bước đi, Lâm Minh thở phào, lòng bàn tay đã ẩm ướt.
Làm quen với phần lớn đệ tử ở đây, Lâm Minh tùy tiện ngồi ở một đống lửa, bắt đầu tập trung vào quay nướng. Đồ nướng là sở thích của Lâm Minh, cũng là kiểu nấu ăn am hiểu nhất.
Đống lửa chỗ Lâm Minh nhanh chóng biến thành tiêu điểm toàn trường, đương nhiên nữ đệ tử cũng không thiếu chú ý. Nữ đệ tử Thần Hoàng đảo nổi danh ở Nam Thiên Vực, số lượng nhiều, chất lượng tốt, tám phần yến hội đều là con gái, quần áo xanh đỏ rực rỡ.
Trong đó thường có những cô gái trẻ tuổi trang điểm xinh đẹp luôn cố ý vô tình tới gần đống lửa của Lâm Minh.
- Lâm sư huynh, dao động Hỏa nguyên khí ở Ngô Đồng các tối hôm đó là do ngươi luyện công dẫn tới, thật là lợi hại, ta nghe nói Lâm sư huynh học Chu Tước Cấm Thần lục mới mấy tháng liền đạt tới trình độ này, ta đã tu luyện hai năm, vừa mới đột phá tầng thứ hai, Lâm sư huynh có thể chỉ đạo ta một chút không?
Một cô gái đáng yêu mười lăm, mười sáu tuổi mở to đôi mắt đen sáng ngời, mong chờ nhìn Lâm Minh.
- Này... Ta cũng chỉ tu luyện tầng thứ hai, nếu ta tu luyện đến cảnh giới cao hơn, có cơ hội sẽ trao đổi với ngươi.
- Thật sao, Lâm sư huynh, một lời đã định.
- Ừ, một lời đã định.
- Lâm sư huynh, ngươi nếm thử cánh gà nướng này thế nào?
Lại có một cô gái đưa tới cánh gà chim trĩ mắt xanh, đây là cái tốt nhất mà nàng nướng được.
- Cảm ơn.
Lâm Minh cười nhạt tiếp nhận, có phần bất đắc dĩ, hắn phát hiện nam nữ không cân bằng chưa chắc là chuyện tốt.
Thần Hoàng đảo quá thừa nữ đệ tử, mà cố tình những cô gái Thần Hoàng đảo tùy tiện một người đều là kiều nữ trong giới thế tục hay tông môn nhỏ, các nàng tự nhiên chướng mắt người phàm, không nói khác, chỉ riêng chênh lệch tuổi trẻ liền tạo thành khoảng cách giữa võ giả và người phàm, về phần nói gả cho đệ tử tông môn tứ phẩm khác, vậy phải đối mặt với lựa chọn có rời khỏi tông môn hay không. Một khi rời khỏi, sẽ không thể tiếp tục tu luyện công pháp Thần Hoàng đảo, về phần tiếp tục tăng lên mật độ huyết mạch Chu Tước lại thành chuyện không thể nào.
Bởi vì những nguyên nhân này, nữ đệ tử Thần Hoàng đảo đều cố gắng lựa chọn hôn phối trong tông môn mình, vì thế nam đệ tử chiếm chưa tới hai phần liền thành đồ tranh giành, thậm chí có những nam đệ tử ưu tú xuất hiện ba vợ bốn nàng hầu rất phổ biến. Ví dụ như đệ tử cấp bậc như Trương Trấn, tương lai lập gia đình thậm chí có thể thu mấy đệ tử cấp thấp làm nha hoàn thông phòng, đệ tử Thần Hoàng đảo như vậy có địa vị ngang với đệ tử Thất Huyền cốc, số lượng rất nhiều.
Rất nhiều nữ đệ tử Thần Hoàng đảo tình nguyện làm thiếp cũng không muốn gả tới tông môn tứ phẩm xa xôi lạ lẫm. Chẳng qua làm thiếp cũng phải nhìn trúng người, dung mạo là thứ yếu, thiên phú cùng tiềm lực mới là quan trọng nhất.
Giống như Lâm Minh có diện mạo đẹp trai, thực lực lại mạnh tới biến thái, tự nhiên là lựa chọn ưu tiên.
Nữ đệ tử Thần Hoàng đảo tuy rằng cao quý, nhưng khi tìm lang quân sẽ không rụt rè, nhất là gặp phải rể kim quy, lúc này mà rụt rè là sẽ thiệt thòi to.
Ban đầu chỉ có có những cô gái cố ý như vô tình nói chuyện phiếm với Lâm Minh, về sau có những cô gái đưa đồ nướng tới, đồ nướng nhanh chóng chất cả bàn lớn bên cạnh Lâm Minh, làm Trương Trấn nhìn mà im lặng, hắn vẫn còn đói bụng, bên chỗ Lâm Minh đã ăn không hết.
Trương Trấn không nhịn được rút mấy cái ở trong bàn lớn kia, còn chưa cắn, hắn đã cảm giác sau lưng phát lạnh. Quay lại nhìn, liền thấy có mấy cô gái sắc mặt khó coi nhìn mình, Trương Trấn rụt cổ, vội để đồ nướng trở lại.
Hội lửa trại tiến hành được một nửa, Mục Thiên Vũ đến nơi, mấy đệ tử ngồi vòng ngoài thấy Mục Thiên Vũ đến liền vội đứng lên muốn hành lễ. Mục Thiên Vũ cười nói:
- Hôm nay mọi người tùy ý một chút đi, ta cũng chỉ đến xem, các người đừng để ý tới ta.
Nói rồi, Mục Thiên Vũ đi tới chỗ đống lửa của Lâm Minh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...