Kỳ thật không trách kiến thức Lưu Huyền nông cạn, Tử Điện thần trúc cực kỳ hiếm thấy, chỉ là ở nơi lôi đình vạn năm loại trong hoàn cảnh đặc thù mới có một chút cơ hội hình thành, cư dân Nam Cương ở chân Lôi Đình sơn, hiểu biết đối với Tử Điện thần trúc so với Trung Thổ hơn nhiều.
Cộng thêm Lưu Huyền là một Luyện Khí sư, nghề chính là chú kiếm tạo đao, hắn đối với các loại kim loại cực phẩm càng hiểu biết, còn cây trúc, đầu gỗ thì hắn chưa bao giờ dùng.
Tuy nhiên, tuy rằng Lưu Huyền hoàn toàn không biết Tử Điện thần trúc, nhưng không cản trở hắn nhìn ra cường đại cùng khủng bố của một đoạn cây trúc này.
Cây trúc vừa xuất hiện, lôi đình lực vô cùng nồng đậm liền phát ra, từng đạo điện quang làm cho Lưu Huyền theo bản năng lui về phía sau một bước, hắn cảm giác lông trên thân chính mình đều dựng lên, mặc dù chân nguyên hộ thể cũng có thể tạo thành loại hiệu quả này, có thể thấy được lôi đình lực trường cường đại.
Hơn nữa khiến cho Lưu Huyền giật mình chính là, hắn lại nhận thấy được Lôi nguyên khí trong thiên địa đi về phía đoạn cây trúc, hình thành một cái lốc xoáy nguyên khí nhìn không thấy.
- Có thể tự chủ hấp thu Lôi nguyên khí?
Cái này... Nếu võ giả Lôi hệ có thể nhận được một đoạn cây trúc này, vậy hắn ở trong chiến đấu sẽ được hấp thu Lôi nguyên khí bổ sung bản thân cuồn cuộn không ngừng từ trong thiên địa, chẳng những có thể khiến chiêu thức càng cường đại hơn, tác chiến cũng sẽ càng thêm kéo dài.
Ý thức được những thứ này, yết hầu Lưu Huyền hơi giật một cái, cây trúc này tuyệt đối là thứ võ giả Lôi hệ tha thiết ước mơ!
Trong ba người, hiểu biết Lôi Đình sơn nhất tự nhiên là Mục Thiên Vũ, nàng liếc mắt một cái liền nhận ra Tử Điện thần trúc, cũng tự nhiên biết cây trúc là từ đâu kiếm được.
- Không nghĩ tới, Lôi Đình sơn lại dựng dục ra một cây Tử Điện thần trúc vạn năm. Lại bị hắn chiếm được, lúc trước hắn liều chết tiến vào động quật Giao Long, thật sự là thu hoạch dày.
Nghĩ đến đây, Mục Thiên Vũ cười lắc đầu, toàn bộ gia sản Lôi Giao tích lũy bị Lâm Minh cướp sạch.
Sử Tông Thiên kiến thức không thể so với Mục Thiên Vũ, hắn nhìn thấy Tử Điện thần trúc xong suy tư một hồi lâu mới nhớ tới thật lâu trước kia, hắn trông được loại thần trúc này ghi lại ở điển tịch.
- Là Tử Điện thần trúc sao?
Sử Tông Thiên hỏi.
Lâm Minh gật đầu.
- Tử Điện thần trúc, mỗi trăm năm dài một tấc. Cây này một trượng rồi, là Tử Điện thần trúc vạn năm?
- Chín xích chín tấc, Tử Điện thần trúc chín ngàn chín trăm năm. Còn sinh ra một cây ấu trúc chín trăm năm, đã ở trên thân ta.
Lâm Minh không có bất kỳ giấu giếm.
Chín xích chín tấc, dài ngang với Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, tuy nhiên Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương lại hơn đầu thương.
Nếu dùng Tử Điện thần trúc đúc thương, cộng thêm đầu thương dài một xích, tổng trưởng sẽ đạt tới hơn một trượng, chiều dài này kỳ thật có chút dài quá.
Nhận được Lâm Minh khẳng định xong, Sử Tông Thiên hít nhẹ một ngụm lãnh khí, tiểu tử này lại có thể chiếm được loại đồ vật này. Tử Điện thần trúc chỉ có thể sinh ra ở nơi lôi đình, mà một chỗ lôi đình duy nhất phụ cận chính là Lôi Đình sơn!
Nghe nói trên Lôi Đình sơn có một Lôi Giao. Tu vi cao thâm không nói, hơn nữa bởi vì huyết mạch thánh thú, thực lực của hắn sâu không lường được, cộng thêm đại lượng Lôi Đình tích dịch tương trợ trên Lôi Đình sơn, mặc dù Thất Huyền cốc thái thượng trưởng lão bọn họ đi một chuyến Lôi Đình sơn. Cũng không nhất định có thể toàn thân trở ra, Lâm Minh có thể nhận được Tử Điện thần trúc ở trên Lôi Đình sơn?
Sử Tông Thiên không cách nào tưởng tượng, hắn không tự giác nhìn thoáng qua Mục Thiên Vũ, hay là có Mục Thiên Vũ trợ giúp? Nếu nói vậy, Mục Thiên Vũ đối với Lâm Minh cũng thật tốt quá đi, Sử Tông Thiên trầm ngâm một chút. Trong lòng không tự giác bắt đầu đánh giá quan hệ Mục Thiên Vũ cùng Lâm Minh một lần nữa, bọn họ chỉ sợ đều không phải là chỉ nhận thức đơn giản như vậy...
Thậm chí Lôi Linh kia, rất có thể là Mục Thiên Vũ trợ giúp mới hoàn thành hấp thu, nếu không tu vi hắn lúc trước còn không đến Ngưng Mạch kỳ, như thế nào có thể hấp thu Lôi Linh địa giai hư hư thực thực?
Sử Tông Thiên càng ngày càng cảm thấy, Thất Huyền cốc phỏng chừng không lưu được Lâm Minh, bản thân Lâm Minh này chính là tiềm uyên chi long, nước Thất Huyền cốc quá nông, căn bản chứa nổi Chân Long.
Hơn nữa quan hệ Lâm Minh với Mục Thiên Vũ không tầm thường, ngày sau gia nhập Thần Hoàng đảo cũng là chuyện tình sớm hay muộn...
Nghĩ đến đây, Sử Tông Thiên thở dài một hơi, trước kia cảm giác lo được lo mất trong lòng ngược lại phai nhạt rất nhiều, không phải chính mình, thủy chung không phải chính mình, huống chi Lâm Minh căn bản không tính đệ tử của Thất Huyền cốc.
Lui lại một bước, giao hảo một cao thủ như vậy cũng không tồi.
- Cây Tử Điện thần trúc này, ta định dùng nó để đúc thương!
Lâm Minh hai tay nâng Tử Điện thần trúc, trịnh trọng nói.
Lưu Huyền nghe xong nheo mắt, dùng thứ này làm cán thương? Này... Này thật sự là một ý tưởng làm người ta khiếp sợ, nếu thật sự luyện chế thành bảo thương địa giai, cộng thêm tác dụng bản thân Tử Điện thần trúc đối với lôi đình lực, đây sẽ trở thành một cây bảo thương cực phẩm áp dụng cho võ giả Lôi hệ!
- Đúng rồi! Lâm Minh không phải là một võ giả Lôi hệ sao?
Lưu Huyền vỗ gáy, thầm mắng chính mình choáng váng lại nhất thời quên Lâm Minh chính là một võ giả Lôi hệ có độ phù hợp Lôi nguyên khí cao biến thái!
Nghĩ đến đây tâm thần Lưu Huyền run lên! Hiện tại thực lực Lâm Minh cũng đã biến thái đến loại trình độ này, nếu thêm một cây cực phẩm lôi thương nữa, quả thực như hổ thêm cánh, một thế hệ trẻ tuổi còn có ai có thể chắn hắn?
Trách không được Lâm Minh không quan tâm tới những hàng tồn trữ của Luyện Khí tông, so sánh với cực phẩm lôi thương Tử Điện thần trúc tạo ra, vài thứ Bảo Khí các kia đều chỉ có thể tính phế vật.
Sử Tông Thiên cũng giật giật, thực lực Lâm Minh càng ngày càng khủng bố, chỉ sợ sau một năm, Khổng Tước sơn Lâm Bình cũng sẽ không là đối thủ Lâm Minh, thậm chí có thể căn bản không cần một năm!
Hắn quay đầu nhìn về phía Lưu Huyền, nói:
- Lưu Huyền, trình độ ai đúc thương Luyện Khí tông tốt nhất?
Lưu Huyền vừa nghe, lập tức mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, Luyện Khí tông mặc dù có vài trưởng lão có thể đúc thương, nhưng nhiều nhất tạo ra bảo thương nhân giai thượng phẩm, để cho bọn họ dùng Tử Điện thần trúc căn bản là lãng phí.
Nhớ tới lúc trước chính mình còn hoài nghi Lâm Minh không hiểu tài liệu luyện chế bảo khí địa giai, hiện tại người ta thật sự xuất ra tài liệu lại căn bản không thể dùng, Lưu Huyền không khỏi cười khổ trong lòng.
Bất đắc dĩ lắc đầu, Lưu Huyền xấu hổ nói:
- Chúng ta căn bản không chú tạo được bảo thương địa giai... Nhiều nhất có thể tạo ra đầu thương địa giai, tỷ như đầu thương Hàn Tinh thiết...
Hàn Tinh thiết xem như tài liệu kim loại đỉnh cấp tạo ra bảo khí địa giai, tạo ra Hàn Tinh thiết có rất nhiều người biết, kỹ thuật Thất Huyền cốc về phương diện này là bí kỹ tông môn kế thừa, giữ bí mật nghiêm khắc, cho nên Lưu Huyền mới có thể bàn đi ra.
Nhưng Lưu Huyền không nghĩ tới, hắn mới vừa nói xong, Mục Thiên Vũ liền lắc đầu nói:
- Dùng Hàn Tinh thiết chỉ có thể tạo ra bảo khí địa giai hạ phẩm, mà vạn năm Tử Điện thần trúc lại không chỉ như vậy, dùng Hàn Tinh thiết làm đầu thương, là không xứng với Tử Điện thần trúc, hơn nữa, nếu đầu thương cùng cán thương tách ra, làm thương không thể hòa hợp một thể, phẩm chất sẽ hạ xuống nhiều.
Mục Thiên Vũ bình tĩnh trần thuật sự thật, Lưu Huyền vừa nghe, lập tức mặt đỏ tới mang tai, một trong bí kỹ kế thừa quan trọng nhất của Luyện Khí tông bị vài ba câu của Mục Thiên Vũ làm thấp đi không đáng một đồng...
Hắn há miệng thở dốc, bản năng muốn phản bác cái gì, nhưng mà chung quy cái gì cũng không nói ra, căn bản đường sống không có phản bác, đây là chênh lệch nội tình tông môn, người ta đường đường tông môn tứ phẩm đỉnh cấp, căn bản chướng mắt cái bọn họ gọi là bí kỹ.
Mục Thiên Vũ lại nói:
- Lâm Minh, ta thật ra nhận thức một đại sư đúc thương, tu vi Toàn Đan trung kỳ, nếu tìm được hắn, có thể hoàn toàn phát huy ra uy lực Tử Điện thần trúc, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có tài liệu đủ xứng với Tử Điện thần trúc để tạo ra đầu thương.
Đại sư đúc thương Toàn Đan trung kỳ?
Lâm Minh nghe được Mục Thiên Vũ nói, tim đập đột nhiên gia tốc vài phần, tu vi Thất Huyền cốc Luyện Khí tông tông chủ mới Tiên Thiên hậu kỳ mà thôi.
Nhưng mà nghĩ đến theo như lời Mục Thiên Vũ, cần kiếm được các tài liệu khác đủ để xứng với Tử Điện thần trúc, Lâm Minh lại hơi cảm thấy chán nản, loại tài liệu này giá trị có thể nghĩ mà biết, đào sạch nhà của hắn cũng không mua nổi.
Trừ phi liên thủ cùng Mục Thiên Vũ.
Nếu Mục Thiên Vũ chịu trả giá nhất định, tất nhiên lấy ra, nhưng bậc tài liệu quý trọng này Mục Thiên Vũ không có lý do gì cung cấp chính mình.
Cho dù hắn là thiên tài, bây giờ còn không trưởng thành, cũng không có lý do khiến Mục Thiên Vũ nhiều lần cho hắn tài nguyên quý báu như vậy.
Chuyện tương lai còn khó nói chuẩn, huống chi hắn còn không tính là đệ Tử Thần Hoàng đảo.
Mục Thiên Vũ dường như nhìn ra ý của Lâm Minh, nàng mỉm cười nói:
- Lâm Minh, không định gặp vị đại sư đúc thương kia sao?
- Muốn thật ra muốn, tuy nhiên...
- Vậy đi theo ta đi.
Mục Thiên Vũ nói xong vỗ vỗ tay, một cỗ hỏa chân nguyên kỳ dị dao động như thủy triều từ lòng bàn tay Mục Thiên Vũ lan tràn đi ra ngoài, rồi sau đó chỉ nghe một tiếng phượng minh cao vút, một con chim to màu đỏ cánh dài sáu, bảy trượng, bay qua đại điện, hạ thẳng xuống quảng trường trước điện.
Chim đỏ ngẩng cao đầu, cổ dài như rắn, lông vũ sáng quắc bùng cháy ngọn lửa, đúng là bản mạng Chu Tước của Mục Thiên Vũ - Hỏa Nhi.
Hỏa Nhi hạ xuống đất, một cỗ khí tức vô cùng nóng rực ập vào mặt, Lâm Minh, thậm chí ngay cả Tiên Thiên sơ kỳ Lưu Huyền đều không kìm nổi lui lại sau mấy bước.
Lâm Minh không thể không thúc giục hạt giống Tà Thần trong cơ thể, mới đứng vững vàng ở trong sóng lửa nóng rực, tên này tiến hóa?
Lâm Minh nhớ rõ lúc trước lần đầu tiên gặp Hỏa Nhi, cánh của nó chỉ có năm trượng, hiện tại đã có sáu, bảy trượng, hơn nữa Hỏa hệ chân nguyên trên thân nó cũng cường đại hơn rất nhiều với lần trước nhìn thấy.
Lúc này Hỏa Nhi đang đắc ý giãn ra lông chim của nó, hơi hơi giơ lên, triển lãm phong thái của nó, nó rất vừa lòng vẻ khiếp sợ trong mắt Lâm Minh.
Hỏa Nhi tự nhiên nhận thức Lâm Minh, nói chính xác là nhận thức thịt nướng Lâm Minh làm.
- Đi thôi.
Mục Thiên Vũ điểm chân một cái, như lông chim nhẹ nhàng dừng ở trên lưng Chu Tước, ý bảo Lâm Minh cũng đi lên.
Lâm Minh ngẩn ngơ, chính mình cũng đứng ở trên lưng Hỏa Nhi? Nó nguyện ý sao?
Sử Tông Thiên cùng Lưu Huyền cũng vô cùng giật mình, thánh thú là loại cao ngạo nào, không phải ai đều có thể đi lên.
Quả nhiên, Hỏa Nhi bất mãn kêu vài tiếng, tuy nhiên cũng chỉ kêu vài tiếng, vẫn cho phép Lâm Minh đi lên.
Nguyên nhân chủ yếu tự nhiên là bởi vì mệnh lệnh của Mục Thiên Vũ, tuy nhiên lúc trước Lâm Minh làm được thịt nướng cũng phát huy tác dụng không nhỏ.
Lâm Minh điểm nhẹ chân trên mặt đất, vững vàng dừng ở trên lưng Hỏa Nhi, Lưu Huyền nhìn không kìm nổi nuốt một ngụm nước miếng, hắn là đệ tử Luyện Khí tông, cũng là võ giả Hỏa hệ, nhìn thấy Lâm Minh công khai cưỡi trên Hỏa hệ thánh thú, trong lòng cực kỳ hâm mộ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...