Lâm Minh từ từ ngồi xuống đáy hồ Hóa Thần trì, cảm nhận nước nhẹ nhàng lướt qua thân thể, loại cảm giác này giống như được mẹ hiền vuốt ve. Mỗi giọt nước ao là tiên tuyền cam lộ, chúng nó từ miệng mũi tiến vào cơ thể Lâm Minh, chạy khắp kinh mạch toàn thân, lại bài tiết ra từ ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông, không ngừng cải tạo thân thể hắn.
Từng tia huyết quang kỳ dị từ bốn phương tám hướng tụ tập lại. Chủ nhân Tu La lộ điều khiển huyết quang chậm rãi dung nhập vào ao nước, khiến Hóa Thần trì phủ sắc đỏ nhạt. Lực lượng trong ao nước ngày càng đậm đặc, phát ra lực lượng khiến tim người đập nhanh.
Cùng lúc đó, chủ nhân Tu La lộ lại lấy ra một cây ma cốt. Ma cốt này là pháp trượng của Hồn Đế, lúc gã bắt Thánh Mỹ đi đã bắn pháp trượng ma cốt về phía Lâm Minh, không kịp mang đi.
Tài liệu pháp trượng ma cốt tình nghi là Ma Thần đích thực để lại trăm ức năm trước, hiện tại cũng bị chủ nhân Tu La lộ ném vào Hóa Thần trì cho Lâm Minh luyện hóa.
Giọng chủ nhân Tu La lộ tiêu điều nói:
- Lâm Minh, ngươi ở trong Hóa Thần trì đạt đến Đạo Cung Cửu Tinh viên mãn, sau đó hoàn toàn luyện hóa Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng.
Lâm Minh lòng máy động, giương mắt nhìn lên. Lâm Minh thấy mép Hóa Thần trì cùng với lực lượng huyết mạch Tu La rót vào, lực lượng chủ nhân Tu La lộ hóa thân yếu dần.
Lâm Minh còn thấy mái tóc dài đen mun của chủ nhân Tu La lộ lẫn mấy sợi tóc trắng như tuyết.
Tinh thần Lâm Minh run lên, chẳng lẽ là bởi vì chủ nhân Tu La lộ truyền thừa lực lượng huyết mạch cho hắn mà ra?
Lâm Minh mở miệng nói:
- Tu La tiền bối, người . . .
Sợi tóc bạc nhanh chóng tăng nhiều hơn. Lâm Minh ngồi không yên, hắn đứng dậy từ đsáy hồ Hóa Thần trì.
Lúc này lực lượng huyết mạch trong ao nước cực kỳ đậm đặc, Lâm Minh không ở lại lâu được nữa.
Chủ nhân Tu La lộ bình tĩnh nói:
- Lâm Minh, ngươi không cần lo điều gì cho ta.
Lâm Minh cảm nhận lực lượng của dần trôi đi:
- Tiền bối, ta mới bắt đầu tu luyện, về sau có thể tu luyện kéo dài vạn năng, chẳng lẽ tiền bối cứ không ngừng yếu ớt như thế sao?
Lâm Minh đột nhiên nhớ ra chủ nhân Tu La lộ sớm hòa thành một với Tu La lộ, hắn luyện hóa Tu La lộ thì làm sao không ảnh hưởng lực lượng của chủ nhân Tu La lộ được? Chủ nhân Tu La lộ sẽ ngày càng yếu dần.
Chủ nhân Tu La lộ lắc nhẹ đầu:
- Mấy năm nay ta ngủ say trong Tu La lộ, dùng đủ loại thủ đoạn kéo dài tuổi thọ. Dù vậy ta không có nhiều tuổi thọ, ta sống quá lâu rồi. Hơn một trăm ức năm ta từ không có gì đến chậm rãi bộc lộ tài năng, từ thánh chủ, Giới Vương, Thiên Tôn, đến Chân Thần. Trở thành bá chủ một phương, cuối cùng đứng trên đỉnh Tam Thập Tam Thiên.
- Cuộc đời ta cái gì đều trải qua, đều có được. Nhưng về sau ta nhìn đại kiếp nạn trăm ức năm trước, nhìn chiến hữu, môn nhân, thậm chí nữ nhân ta từng yêu sâu sắc nhưng không thuộc về ta lần lượt chết đi. Chỉ còn một mình ta ôm hết tất cả kéo dài đến hiện tại.
- Ta dần hờ hững với tất cả, không truy cầu vĩnh sinh mà mình luôn cố chấp nữa. Nếu hỏi ta còn nguyện vọng gì đó là làm xong những chuyện trước kia chưa hoàn thành . . .
Khi chủ nhân Tu La lộ nói chuyện như già thêm vài thần, nhưng đôi mắt luôn sáng tỏ như sao.
Lâm Minh nhìn chủ nhân Tu La lộ, lòng chua xót.
- Tuy ta sẽ yếu ớt một chút nhưng không vì vậy mà dầu hết đèn tắt. Chẳng qua ta thủ hộ Tu La lộ sẽ yếu dần, nên ngươi phải nhanh chóng hoàn thành luyện hóa, tranh thủ trước Hồn Đế.
Khi chủ nhân Tu La lộ nói những điều này khuôn mặt luôn bình tĩnh. Lâm Minh yên lặng siết chặt nắm đấm, hắn cảm giác gánh nặng trên lưng chủ nhân Tu La lộ, nhưng hiện tại nói gì cũng vô nghĩa. Điều Lâm Minh cần làm là dốc hết sức hoàn toàn luyện hóa hai đại thế giới Tu La lộ, vũ trụ Nguyên Mộng.
Tuy nhiên tất cả đã định trước sẽ không thuận lợi như vậy.
Lại qua hai ngàn năm, Võ giảy trong Hóa Thần trì tu luyện đến phút vô cùng then chốt. Trên bầu trời mênh mông đột ngột có luồng thần quang màu đen bắn tới.
Thần quang như một con hắc long to lớn xuyên qua đường hầm không gian rít gào lao xuống. Nó quá đáng sợ, uy nhiếp cường đại đã làm Thiên Tôn cách xa mấy trăm dặm khí huyết sôi trào khó thể nhìn thẳng.
Nó giống như ánh sáng diệt thế hủy diệt thế giới bắn vào Tử Tinh thiên cung nơi Lâm Minh ở.
- Lâm Minh!
- Nhân Hoàng bệ hạ!
- Lâm Minh tiền bối!
Rất nhiều Võ giả trong ba chủng tộc thấy cảnh tượng này kinh kêu. Rất nhiều người vì tốc độ diệt thế thần quang quá nhanh nên không kịp phản ứng xảy ra chuyện gì.
- Nguy rồi!
Thần Mộng nhìn lực lượng hủy diệt trút xuống Tử Tinh thiên cung mà bất lực ngăn cản. Nó quá cường đại, hoàn toàn vượt qua cực hạn thực lực của Thần Mộng.
Lâm Minh đang bế quan, trong tình huống không thể bị quấy nhiễu sao chịu nổi một kích như vậy?
Chẳng lẽ là . . . Mộ chủ Mộ Ma Thần công kích!?
Trong đầu Thần Mộng chợt lóe ý tưởng này. Khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc trong Tử Tinh thiên cung đột nhiên vươn ra một bàn tay to màu tím vỗ vào diệt thế thần quang.
Bàn tay to phạm vi ngàn dặm che kín bầu trời như có thể nắm một ngôi sao.
Ầm!
Diệt thế thần quang nổ cái bùm dữ dội trong bàn tay to màu tím, xung lực khủng bố thổi quét bầu trời phá hủy mảng lớn trời xanh.
Bàn tay to che trời cứng rắn ngăn lại diệt thế thần quang.
Biến đổi đột nhiên làm mọi người giật mình trợn mắt há hốc mồm, rất nhanh bọn họ đã hiểu chuyện gì xảy ra. Diệt thế thần quang đó rất có thể là mộ chủ Mộ Ma Thần công kích!
mộ chủ Mộ Ma Thần đến sao? Hay mộ chủ Mộ Ma Thần đã hoàn thành bế quan rồi?
Nhiều người lòng căng thẳng, nếu đúng là mộ chủ Mộ Ma Thần đến đây thì bọn họ không dám nghĩ tới!
Giọng Thần Mộng quanh quẩn trong không gian mấy ngàn dặm:
- Đừng hoảng sợ! Lão ma không đến, chỉ là cách thời không công kích!
Thần Mộng bình định lại tinh thần căng thẳng của tất cả Võ giả. Mộ chủ Mộ Ma Thần cũng sắp bế quan, trận đại chiến năm ngàn năm trước làm gã bị thương rất nặng, cộng thêm Mộ Ma Thần xảy ra vấn đề, Hồn Đế làm gì phục hồi nhanh vậy được? Huống chi Hồn Đế còn phải luyện hóa Mộ Ma Thần.
Chủ nhân Tu La lộ dám khiến Lâm Minh bế quan chặt chẽ vào lúc này đương nhiên có chỗ dựa vào, không thì tương đương với khiến Lâm Minh từ bỏ chống cự chờ ăn đòn.
- Lão ma kia không đến?
- Không đến mà có thể cách từng tầng hư không làm ra công kích thế này, đáng sợ quá!
Nghĩ đến uy lực ánh sáng diệt thế vừa rồi, nhiều Võ giả trong lòng sợ hãi, nếu bọn họ bị cuốn vào thì chắc chắn sẽ thành tro.
- Mộ chủ Mộ Ma Thần đúng là rất lợi hại nhưng thực lực Tu La tiền bối siêu phàm. Bàn tay to che trời vừa rồi là Tu La tiền bối huyễn hóa ra, không nhúc nhích, ngay mặt chặn lại ánh sáng đen đáng sợ kia, bá khí!
- Đúng rồi, bá khí! Ha ha ha!
Nhiều Võ giả nhớ bàn tay che trời vừa rồi thì thoải mái nhiều. Bọn họ đã biết chủ nhân Tu La lộ ở trong Tử Tinh thiên cung chỉ điểm Lâm Minh, có chủ nhân Tu La lộ che chở ước chừng mộ chủ Mộ Ma Thần muốn từ xa quấy rối sẽ không dễ vậy.
Nhưng nghe đám Võ giả tự thảo thảo luận về chủ nhân Tu La lộ vẻ mặt Thần Mộng lại âm trầm.
Diệt thế thần quang này thật sự bị ngăn chặn dễ dàng vậy sao?
Thần Mộng lo lắng nhìn Tử Tinh thiên cung, nàng dự cảm lần công kích này có lẽ chỉ là bắt đầu.
Làm sao Lâm Minh ngồi yên xem Lâm Minh hoàn thành bế quan, thực lực tăng lên đến cảnh giới ngang ngửa mình được?
Một giọng nữ uy nhiêm vang lên:
- Mọi người nghe kỹ cho ta, đừng trông chờ vào Tu La tiền bối che chở các ngươi, trường hạo kiếp này phải dựa vào bản thân chúng ta, nhanh chóng đi tu luyện!
Người nói chuyện là Phiêu Vũ Thần Vương, áo trắng hơn tuyết bay lơ lửng.
Trong năm ngàn năm ở kết giới thời gian là năm vạn năm, Triệt và Mặc chỉ diểm Phiêu Vũ Thần Vương rốt cuộc đột phá cảnh giới, thành tựu Chân Thần trung vị.
Trong Chân Thần trung vị thì thực lực của Phiêu Vũ Thần Vương thuộc hàng thượng đẳng, mạnh hơn Thiên Cương Thần Vương nhiều. Thiên Cương Thần Vương còn kẹt ở Chân Thần hạ vị chưa đột phá.
Cảm giác của Phiêu Vũ Thần Vương giống Thần Mộng, công kích như vậy có lẽ sẽ còn tiếp tục. Chủ nhân Tu La lộ chắn được lần đầu tiên nhưng có thể ngăn lại mỗi lần không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...