Chương 2199: Vây giết Lâm Minh.
Chờ đợi làm thời gian đặc biệt dài dằng dặc, thực tế cái giá phải trải rất lớn, thời điểm được ăn cả ngã về không, không xác định được kết quả luôn làm người ta sợ hãi.
Thời gian một tháng qua đi, một ngày này, Ngạo Nhật đứng ngồi không yên, cầm kiếm đi tuần tra quanh thiên cung.
Về phần thành viên quân đoàn Hoang đã du đãng quanh trận pháp, tu luyện hoặc nghỉ ngơi, dù là Đại Giới Giới Vương cũng không có khả năng vẫn căng như dây đàn, ở trên cương vị trận pháp cả tháng mà không có lười biếng.
Thời điểm mặt trời dần lặn xuống, tinh cầu tiến vào bóng tối, Ngạo Nhật cho rằng hôm nay đợi uổng công, lúc này trên thiên cung Huyết Vân tinh hệ phát ra tiếng nổ lớn đáng sợ.
Ầm ầm!
Dùng thiên địa nguyên khí làm chất môi giới truyền bá âm thanh đáng sợ, vòng bảo hộ gần thiên cung bị năng lượng sóng âm này nghiền nát.
Bóng tối quét qua tất cả, năng lượng hỗn độn khủng bố phóng lên trời, đến gần các linh hạm thì nghiền nát chúng ra.
Cùng lúc đó, một tiếng long ngâm to lớn vang vọng như tiếng sấm xuân, vang vọng tận chân trời.
Địch tập kích!
Trong thiên cung vang lên cảnh báo, nhìn thấy nổ tung đáng sợ kia, nghe được cảnh báo chói tai, Ngạo Nhật không sợ mà còn mừng, thực tế hắn cao hứng nhảy dựng lên, quát:
- Gia gia của ngươi buồn bực cả tháng rồi, rốt cuộc ngươi cũng tới, lão từ chờ ngươi tới mức lông mạo dựng ngược a!
Thanh Liên tiên tử trong phòng chỉ huy đứng lên, tuy nàng vẫn biểu hiện cực kỳ trấn định, nhưng mà nàng cũng ngóng trông người thần bí xuất hiện.
Nếu khong nàng làm tất cả, kể cả lãnh huyết hi sinh một quân đoàn Thánh tộc Thiên Tôn, chắc chắn sẽ bị người ta lênh án, dù nàng lạnh nhạt cũng phải chú ý thanh danh của mình.
Thanh Liên tiên tử không bối rối, tỏa cảm giác ra ngoài, cẩn thận phân biệt một phen.
- Là hắn!
Kỳ thật không cần cảm giác, thông qua cửa sổ thủy tinh trong phòng, nàng nhìn thấy ác ma hắc long thân dài ngàn dặm, còn có thanh niên áo đen đứng trên hắc long.
Vào lúc Thanh Liên tiên tử đối mặt với thanh niên áo đen đứng trên đầu hắc long kia, hai mắt của họ nhìn nhau, hoàn toàn không có khoảng cách không gian.
Thanh Liên tiên tử cảm thấy vào thời khắc này, nàng giống như chỉ cách cái bàn, còn người thần bí đứng trong đại điện.
Thậm chí nàng cảm giác mình nhìn thấy hình ảnh của mình trong mắt đối phương.
Đôi mắt của hắn như vực sâu không đáy, thông tới vị diện khác của vũ trụ, ẩn chứa thời không vô tận.
Thanh Liên tiên tử cảm giác tâm thần rung động lắc lư, người này là ai? Hắn xuất hiện từ đâu?
Nàng không có nhìn thấu tu vị của đối phương, nhưng xác định đối phương tuyệt đối không phải Chân Thần.
Đột nhiên nàng nhắm hai mắt lại, chặt đứt liên hệ tinh thần với đối phương.
- Hắn phát hiện ta!
Thanh Liên tiên tử mí mắt giật giật, nam tử này cho nàng cảm giác thâm bất khả trắc, tuy không phải Chân Thần, nhưng mà áp lực của hắn không nhỏ hơn Chân Thần.
Trong tràng diện hỗn loạn như thế, nhiều địch nhân như vậy, đối phương vẫn có thể cách từng tầng kiến trúc nhìn thấy mình, đây là cảm giác lực mạnh cỡ nào?
Thanh Liên tiên tử ý thức được, trận chiến này dù cho quân đoàn Hoang đứng ở thế bất bại, nhưng tuyệt đối không thoải mái.
Tới mức này rồi, tên đã lên cung, không bắn không được!
- Bày trận!
Thanh Liên tiên tử quát một tiếng, truyền khắp toàn trường.
Cùng lúc đó Thanh Liên tiên tử thả người nhảy lên, mở vòm thiên cung ra, thân thể nàng như tiên tử bay lên cao, xuất hiện trong hư không.
Sau lưng Thanh Liên có hư ảnh phượng gáy vang vọng toàn trường.
Cùng lúc đó, Thanh Liên tiên tử, đế tử Khê Thận cũng xuất hiện, trong tay hắn cầm quyển sách thần bí.
Về phần Ngạo Nhật, cơ bắp hai tay của hắn nhô cao lên, mạch máu trên cánh tay giống như con giun vặn vẹo, dường như muốn nổ tung lên.
Trong lòng của hắn tuy bức thiết hy vọng xông lên đánh với người thần bí một hồi, nhưng vẫn nhịn xuống, hắn biết rõ mình không phải đối thủ của người ta.
Xoát xoát xoát!
Không hề có dấu hiệu, chung quanh các nơi của Thánh tộc thiên cung xuất hiện một trăm lẻ tám trận kỳ.
Những trận kỳ này đen nhánh, trên trận kỳ còn có đồ án huyết long, đây chính là đồ án xúc tua của Hoang.
Một trăm lẻ tám trận kỳ phân biệt nằm trong tay một trăm lẻ tám Đại Giới Giới Vương.
Lâm Minh không cần mở mắt nhìn cũng biết rõ một trăm lẻ tám Đại Giới Giới Vương này toàn bộ là thành viên quân đoàn Hoang, bởi vì thành viên quân đoàn Hoang đều có huyết nhục tinh hoa của Hoang trong người.
Lúc một trăm lẻ tám trận kỳ và quân đoàn Hoang xuất hiện, Thanh Liên tiên tử nhìn qua ánh mắt Lâm Minh, nàng muốn nhìn thấy kinh hoàng trong mắt Lâm Minh, nhưng mà hiện tại nói rõ là bẫy rập, người này vẫn trấn định kinh người, cảnh này giống như không phải hắn rơi vào cạm bẫy, cũng không sinh ra chút xúc động hoảng sợ nào cả.
Huống chi bẫy rập này là tinh nhuệ quân đoàn Hoang, nhưng mà hom nay cho dù Đế Thích Già ở đây, chỉ cần không phỉa Chân Thần thì có chạy đằng trời.
Nhưng mà nàng đã thất vọng!
Người thần bí vẫn đứng trên đầu hắc long, thân thể thẳng tắp, giống như cây thương dựng đứng, mặc dù nổ tung ở bốn phía, năng lượng tàn sát bừa bãi, một trăm lẻ tám trận kỳ đón gió, hắn vẫn trấn định.
Tâm thần Thanh Liên tiên tử trầm xuống.
Kỳ thật vào một tháng trước, Lâm Minh đã tới Huyết Vân tinh hệ, hắn những ngày qua quấy long trời lỡ đất sau hậu phương Thánh tộc, trên thực tế hành động của hắn cực kỳ cẩn thận, trước khi công kích hắn dùng cảm giác dò xét tất cả.
Thanh Liên tiên tử là nữ tướng quân hợp cách, không có khả năng phạm sai lầm cấp thấp, nàng tập hợp rất nhiều lực lượng quân đoàn Hoang, bố trí trận pháp che dấu, các loại bẫy rập ẩn nấp, mặc cho Lâm Minh cảm giác xuất sắc, chỉ cần cảm giác chưa tới Chân hần thì không tìm ra cái gì.
Nếu như là người khác tới đã sớm trúng kế, Thanh Liên tiên tử cũng thuận lợi tiến hành vây giết.
Đáng tiếc nàng đụng phải Lâm Minh, trừ cảm giác dò xét ra, Lâm Minh còn có năng lực đặc thù mà Thanh Liên tiên tử không biết, chính là Lâm Minh cảm ứng huyết nhục Hoang cực kỳ nhạy cảm.
Chỉ cần trong phạm vi nhất định, Lâm Minh có thể nhờ Hoang hồn điều động ác ma lực , có thể giúp cảm giac của Lâm Minh xuyên thấu qua trận páp, cảm giác được huyết nhục Hoang tồn tại.
Nếu như Lâm Minh lưu lại tinh thần ấn ký trên huyết nhục Hoang, vậy mặc kệ cách bao xa hắn cũng cảm nhận được.
Có hai ngàn năm trăm Giới Vương, còn có sáu vạn Thánh Chủ tinh nhuệ của quân đoàn Hoang, Lâm Minh nhìn thấy sáu vạn hai ngàn năm trăm hào quang màu đỏ, chúng tán lạc khắp dãy đất trung tâm thiên cung, bắt mắt như bầu trời đầy sao.
Lâm Minh có thể căn cứ vào độ lớn nhỏ của hào quang mà đoán được bản thân chúng ẩn chứa bao nhiêu tinh hoa ác ma, suy đoán ra năng lực của cường giả dung hợp huyết nhục Hoang.
Tuy Lâm Minh không sợ quân đoàn Hoang, nhưng mà bẫy rập của Thánh tộc vẫn làm Lâm Minh cảm giác, hắn âm thầm dò xét, những ngày này, đám người Ngạo Nhật bối rối hắn nhìn vào trong mắt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...