Chương 2154: Mệnh Thai Đạo Cung.
Trong đó Triệt và Mặc hai lão giả đều khẩn trương, thời khắc nào cũng chú ý biến hóa trong người Lâm Minh, bọn họ càng nhìn càng kinh hãi.
- Lâu như thế ánh mắt của hắn còn chưa khôi phục thanh tỉnh, dường như đang chém giết ý chí của thâm uyên ác ma trong hồn hải.
- Tiểu tử này quá tự tin, hắn căn bản không dựa theo chúng ta dạy bảo, chậm rãi luyện hóa năng lượng bổn nguyên của ác ma lực này, chậm rãi hấp thu, hắn có ý định trực tiếp phục tùng lực lượng này, tuy ý chí thâm uyên ác ma chết đi mười tỷ năm, nhưng mà muốn khống chế nó còn khó hơn lên trời.
- Dựa theo lẽ thường, lực lượng thâm uyên ác ma không phải Nhân tộc có thể khống chế được, cho dù tiểu tử này tạm thời áp chế lực lượng này xuống, nhưng mà ý chí thuộc về thâm uyên ác ma sẽ lưu lại trong cơ thể tiểu tử này, chỉ cần chờ lúc ý chí của hắn suy yếu, ý chí này sẽ bạo phát, tới lúc đó hậu quả không tưởng tượng nổi.
Hai người càng nói thì càng nhíu mày chặt hơn, bọn họ hiện tại rất lo lắng Lâm Minh tạm thời không thể phục tùng ác ma lực, thời gian kéo dài càng lâu thì hồn lực của Lâm Minh sẽ tiêu hao hết, nếu là như vậy, chỉ sợ hồn hải của Lâm Minh sẽ thất thủ.
Vào lúc hai người đang dọ dự có nên ra tay hay không, không để ý hậu quả dùng lực ý chí của mình vượt qua hồn hải lâm Minh, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện chín ngôi sao, có một ngôi sao đỏ như máu.
Ngôi sao này giống như bị nhuốm máu lên nó, đỏ tới mức khiến người ta không mở mắt ra được.
- Đây là...
Trong nội tâm hai người cả kinh, chưa kịp phản ứng gì thi ngôi sao đỏ tươi chói mắt bắn ra một tia sáng đỏ, mà tia sáng này phẩm vượt qua hư không vạn dặm đâm thẳng xuống.
Nhìn ra xa xa, giống như thần kiếm đỏ hồng của thần linh bổ nứt tinh không.
Đạo hào quang này đâm vào ngực trái Lâm Minh, cũng là vị trí trái tim của hắn.
Vào thời khắc này, năng lượng bạo ngược đột nhiên dừng lại, cơ bắp thân thể Lâm Minh nổ vang và biến mất, tất cả an tĩnh lại, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, thân thẻ Lâm Minh chậm rãi bay ra khỏi ngân hà hư không đỉnh đi vào trong bầu trời.
Tinh quang màu đỏ như máu này đang thoải mái thân thể Lâm Minh.
Phù phù phù phù...
Bầu trời vốn yên tĩnh đột nhiên xuất hiện tiếng tim đập có tiết tấu.
Tiếng tim đập này cường đại mà hữu lực, giống như trong cổ mộ thần nữ ở Vạn Cổ Ma Khanh, trái tim Hỗn Nguyên Thiên Tôn đập mạnh, cho dù là cường giả Giới Vương tới gần nghe được tiếng tim đập này, khí huyết toàn thân bị dẫn dắt, cảm thấy máu chảy như cộng minh vafphas thể bay ra ngoài.
Đây là tiếng tim đập thuộc về Lâm Minh.
Lâm Minh những năm này tuy thân thể cường đại tới cực hạn, nhưng mà tim của hắn chưa bao giờ đập có lực như thế, chuyện này tượng trưng khí huyết chi lực của hắn đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, so với Hỗn Nguyên Thiên Tôn đỉnh phong năm đó không kém gì.
- Tiểu tử này còn mở Đạo Cung Cửu Tinh?
Triệt và Mặc nhìn nhau, cả hai nhìn qua chín ngôi sao trên bầu trời, nhìn qua ngôi sao đỏ như máu kia, hai người có không ít lý giải về các phương pháp tu luyện của các đại chủng tộc, cũng hiểu rõ Tam Thập Tam Thiên, tự nhiên biết rõ Đạo Cung Cửu Tinh.
Hiện tại ngôi sao đỏ hồng trên bầu trời, tên của nó là Cự Môn Tinh, nó đối ứng với Mệnh Thai Đạo Cung, nằm ở trung tâm trái tim võ giả.
Mệnh Thai Đạo Cung bao hàm khí huyết vô cùng, sau khi mở nó ra, võ giả có thể lĩnh ngộ tính mạng chi lực thật sâu, giúp cho thân thể bản thân có năng lực khôi phục tăng lên tột đỉnh, biểu hiện cụ thể chính là gãy chi và nội tạng trọng sinh.
Võ giả hệ thống tụ nguyên bình thường tu luyện tới cảnh giới rất cao, cánh tay của bọn họ chặt đứt, như vậy sau khi trải qua điều dưỡng tỉnh mỉ, cánh tay cũng được trọng sinh.
Nhưng mà cánh tay sinh ra lần nữa cũng chỉ là phàm thai.
Đối với võ giả hệ thống tụ nguyên cao cấp mà nói, thân thể bản thân bọn họ đã phải trải qua ngưng mạch, tiên thiên bày trừ tạp chất, sau đó trải qua mệnh vẫn cửu trọng lột xác thành linh thể, lại trải qua hóa thần cửu biến lần lượt tiến hóa, làm cho thân thể tiến thêm một bước, đến cuối cùng mỗi tấc huyết nhục đều không tầm thường.
Mà không phải là phàm thể không trải qua nguyên khí rèn luyện, chiêu thức nó phát ra uy lực giảm đi rất nhiều.
Muốn cho nó khôi phục thì phải tiêu hao rất nhiều thời gian và tinh lực, đây là nguyên nhân sau khi Thiên Minh Tử bị đứt tay, trực tiếp ảnh hưởng hắn bước vào Thiên Tôn, do đó cũng kết thâm thù đại hận với Lâm Minh.
Lâm Minh nguyên bản cũng là như thê,s nhưng mà sau khi lĩnh ngộ Mệnh Thai Đạo Cung thì khác, pháp tắc Mệnh Thai Đạo Cung hóa thành lạc ấn, khắc sâu vào mỗi tấc huyết nhục của Lâm minh, cho dù nội tạng nổ tung, đứt gãy tứ chi cũng hóa thành năng lượng sinh mệnh tinh khiết, trở lại thân thể của hắn, sau đó lại sinh ra, không có gì khác với ban đầu.
Cho dù tứ chi bị người ta luyện hóa, thân thể sẽ sinh ra khí quan, cũng sẽ phân phối năng lượng lại, không có ảnh hưởng gì.
Thời gian tiếp tục trôi qua, hai mắt đỏ như máu của lâm Minh có máu tươi chảy ra, trên bầu trời Cự Môn Tinh đỏ như máu rót năng lượng như thủy triều, không ngừng hòa tan vào trong máu Lâm Minh, hợp thành một phần thân thể của hắn.
Lâm minh hóa thành ác ma, lúc này toàn thân đỏ tươi, giống như hắn vừa bơi trong huyết trì ra.
- Tiểu tử này thật sự nương theo ác ma lực mở Mệnh Thai Đạo Cung?
- Ác ma lực dung nhập vào thân thể của hắn, hắn không sợ rằng ngày sau thời điểm hồn hải suy yếu, bị ý chí thâm uyên ác ma thừa cơ mà vào sao?
Triệt và Mặc hai lão giả vô cùng lo lắng, tinh quang trong ngân hà hư không đỉnh không ngừng phong ấn, tinh thần chi hải lâm minh bây giờ đã có tình cảnh hoàn toàn khác.
Lâm Minh mặc chiến giáp huyết hồng, vươn người đứng lên, mặt nhìn qua hư ảnh ác ma cực lớn trên bầu trời, hư ảnh ác ma này cực kỳ mơ hồ, nhưng lại tỏa ra khí tức khổng lồ, làm cho người ta kinh hãi.
Nó vốn là ý chí thuộc về thâm uyên ác ma lưu lại trong ác ma xá lợi.
Dù trải qua mười tỷ năm phong trấn, thâm uyên ác ma vẫn còn ý chí sót lại còn vượt qua rất nhiều Thiên Tôn, nó có bản năng thôn phệ.
- Lực lượng của ngươi nên giao cho ta sử dụng đi.
Lâm Minh đối mặt với ý chí uy áp này, thần sắc cực kỳ trấn định, giống như đang đối mặt với con gió mát mà thôi.
Khặc khặc khặc...
Ý chí trên hư không tươi cười quái dị, nói:
- Ngươi rất mạnh! Ta không cách nào chôn vùi hồn hải của ngươi, ta sẽ tạm thời giao lực lượng cho ngươi mượn, nhưng mà ta cho mượn lực lượng với tiền thuê rất cao, chỉ sợ ngươi trả không nổi, khặc khặc khặc khặc...
- Ah, tiền tuê?
Lâm Minh tươi cười châm chọc một tiếng.
- Ta cho ngươi mượn lực lượng, dùng thân thể của ngươi đền bù tổn thất đi! Thân thể của ngươi rèn luyện thật không tệ.
Hư ảnh cười như điên, nó không làm gì được Lâm Minh, nó chỉ cần cho ý chí tiềm phục trong thức hải của Lâm Minh, cuối cùng sẽ chờ tới một ngày thức hải của Lâm Minh suy yếu, khi đó nó sẽ xâm chiếm thân thể hắn, cho dù từ nay về sau biến thành quái vật nửa người nửa ma thì nó cũng không thèm để ý.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...