Chương 1994: Chân Thần linh bảo. (1)
Chưa khi nào giống như bây giờ, ở thời điểm huyết mạch thiêu đốt, lấy trạng thái toàn thịnh bị người đánh bại!
Thác Bạt Khuê cô đơn đi ra khỏi Hàn Băng Kính!
Hoàng Thiên huyết mạch của hắn đã giải trừ, toàn thân cảm nhận được suy yếu trọng độ, hắn biết, chính mình ở lần hành trình Tu La cấm địa này căn bản không có hi vọng đi tiếp.
Chỉ là Hàn Băng kính này liền khó khăn như vậy, hay hoặc là bọn hắn quá kém.
- Đừng nản chí, những huyễn tượng này hẳn là dựa theo tiêu chuẩn thiên tài tiếp cận mạnh nhất của thời đại thượng cổ mà huyễn hóa ra, huyễn tượng này nếu như là chân thân, tương lai thành tựu Chân Thần cũng là chuyện dễ dàng, chúng ta không địch lại cũng là bình thường.
Đế Vô Ngân vỗ bả vai của Thác Bạt Khuê, hắn cảm giác chính mình đều không cần tiến vào, Thác Bạt Khuê dựa vào lực lượng huyết mạch để mưu lợi còn thất bại thảm hại, huống chi là mình.
- Lâm Minh, Thần tộc ta liền còn dư lại mình ngươi!
Đế Vô Ngân cười khổ, thiên phú của Lâm Minh được lão Thần Hoàng đánh giá rất cao, có lẽ Lâm Minh có thể sáng tạo ra kỳ tích cũng không nhất định.
- Pháp tắc mà ngươi thông hiểu ở chỗ này còn hữu dụng sao?
Lâm Minh lắc đầu:
- Một chút cũng không có!
Đáp án của Lâm Minh là ở trong dự liệu, ở trước Hàn Băng kính này chỉ có thể dựa vào bản lĩnh thật sự, không cách nào mưu lợi.
Đế Vô Ngân than nhẹ một tiếng, bọn họ nhiều người hưng sư động chúng như vậy, tốn hao cái giá không nhỏ mới tiến vào Tu La cấm địa, nếu như chỉ là miễn cưỡng lấy được phương pháp cứu tộc, những thứ khác thật sự không lấy được, cứ như vậy đi trở về thật sự là lãng phí tài nguyên.
- Vô Yên!
Thác Bạt Khuê nhìn về phía Vô Yên.
- Ta biết!
Vô Yên gật đầu:
- Ta sẽ không thua đâu!
Thanh âm của Vô Yên hàm chứa tự tin.
- Tốt!
Thác Bạt Khuê hít sâu một hơi, hắn biết Vô Yên có thể nói như vậy chung quy là có chút nắm chắc, sẽ không ăn nói bừa bãi.
Lúc này Vô Yên đã đi về phía Hàn Băng kính, nàng quay đầu lại nhìn Lâm Minh một cái, trong con mắt hàm chứa một tia thần thái kỳ dị.
Rồi sau đó nàng nhu cũ nhấc chân nhảy vào mặt uyên của Hàn Băng kính.
Ba động nhộn nhạo giống như nước mà lên, ở trong thế giới của Hàn băng kính, đối thủ của Vô Yên là một tuyệt thế nữu tử có niên kỷ xấp xỉ với nàng, thân mặc lụa mỏng, khí thế lăng lệ.
- Coi hư là thiên tài thượng cổ tất trở thành Chân Thần, dù sao tu vi cũng thấp hơn so với ta, ta cũng không tin ngươi sẽ thắng được ta!
Lúc Vô Yên nói chuyện, nàng từ trong tu di giới rút ra một thanh trường kiếm dài bốn thước, thân kiếm minh quang huy hoàng, xuyên thủng lòng người.
- Hô!
Khí tức của Vô Yên bộc phát ra, trên người nàng xuất hiện lam sắc toàn phong, toàn phong này thoạt nhìn mềm nhẹ nhưng lại ẩn chứa lực lượng đáng sợ, có thể thổi khô huyết nhục, thổi toái xương cốt người khác!
- Rốt cuộc lấy ra bản lĩnh thật sự rồi...
Lâm Minh nhìn chuẩn xác, thời điểm lúc trước Vô Yên đối chiến với những minh thú do pháp tắc phù văn tạo thành kia, dùng chỉ là lực lượng thân thể.
Còn lần này Vô Yên dùng lại là Thần chi lực.
- Vô Yên không có tính toán bị động phòng ngự, mà là tính toán chính diện giao thủ sao...
Lam Lạc nói như thế, ở trong ấn tượng của nàng vẫn là trì hoãn thời gian càng ổn thỏa hơn một chút, dù sao qua một ngàn hơi thở liền được tính là thắng.
Thác Bạt Khuê không lên tiếng, Lâm Minh thản nhiên nói:
- Trì hoãn thời gian thoạt nhìn ổn thỏa, kỳ thật tương đương với chưa đánh liền đã cho rằng chính mình không bằng người, coi như là đã thua một nửa rồi!
Lời của Lâm Minh để cho Lam Lạc hơi kinh ngạc, có chút xấu hổ.
Quả thực đối với thiên tài đỉnh phong mà nói, trì hoãn thời gian chỉ sẽ rơi xuống tiểu thừa, họn họ lý nên dùng lực lượng mạnh nhất chính diện đánh một trận với thiên tài thượng cổ!
Bất quá đây cũng là thành lập ở trên cơ sở chính mình có thực lực, nếu không chính là lấy trứng chọi đá mà thôi.
Vào lúc này đối thủ của Vô Yên, thần bí hư ảnh có mặt mũi mơ hồ kia, toàn thân nàng dấy lên lam bạch sắc hỏa diễm, tầng hỏa diễm này không có chút nhiệt độ nào, mà là rét lạnh như băng, hư không chung quanh liên tục đông lại.
Quyết chiến giữa Giới Vương đại giới cùng Giới Vương đỉnh phong bình thường!
Vào lúc này Vô Yên dẫn đầu xuất thủ trước, khí tức của angnf lại một lần nữa tăng vọt, thanh ti như thác nước phất phới, giữa thủ chỉ của nàng chảy ra úy lam sắc huyết dịch kỳ dị, huyết dịch này tràn vào trong toàn phong, gió ở trước người Vô Yên cư nhiên ngưng tụ lại với nhau, hình thanh một thanh trường mâu do cuồng phong ngưng tụ!
- Thiên Thần mâu!
Lam Lạc giật mình, trong truyền thuyết đây là binh khí do cường giả đệ nhất ở bên trong tộc thời đại thượng cổ lưu lại, nhưng mà thanh Thiên Thần mâu này ại không có lưu truyền xuống.
Đồn rằng trong Thiên Thần mâu có khắc pháp tắc của đệ nhất cường giả Thiên tộc tu luyện.
Mà bức tranh của pháp tắc này lưu truyền ở trong Thiên tộc, hiện tại Vô Yên hẳn là căn cứ vào bức tranh của Thiên tộc thi triển ra hư ảnh của Thiên Thần mâu.
Mặc dù chỉ là hư ảnh nhưng mà có được đạo vận pháp tắc của cường giả đệ nhất Thiên tộc năm đó, uy lực không phải chuyện đùa!
- Hưu!
Vô Yên cầm Thiên Thần mâu trong tay đâm thẳng mà ra, cả người nàng giống như sao băng xé rách thanh thiên.
Mà lúc này đối thủ của Vô Yên cũng động.
Lam bạch hỏa diễm quay quanh người nàng đột nhiên hừng hực thiêu đốt, ở trong hỏa diễm bay ra một đầu tahnh điểu mang theo vô tận băng đống hàn khí.
Thanh điểu này vẫy cánh, hướng Vô Yên bao phủ.
Thần sắc của Vô Yên lãnh nghị, một thương đâm vào ngực của thần điểu.
Thần điểu phát ra tiếng kêu thê lương, thân thể bị đâm xuyên qua tựa hồ đã gặp đả kích thật lớn.
Song thấy một màn như vậy, lam y nữ tử hư ảnh ở trong Hàn Băng kính, ở khóe miệng chỉ là giễu cợt cười, tựa hồ căn bản là lơ đẽnh.
Một khắc kia toàn thân nàng thanh quang thiểm thước, một tầng thanh sắc chiến y bao phủ thân thể của nàng.
Làn da của nàng trong suốt giống như thủy tinh, sau lưng tóc dài tung bay, giống như tuyệt thế thần nữ.
Trong tay của nàng nhiều hơn một chuôi hắc sắc kiếm.
Thanh kiếm này vừa xuất hiện liền phát ra tiếng ô ngâm, đem pháp tắc trong hư không toàn bộ hấp thu đến.
Trong lúc nhất thời hàn băng diễm trên người lam y nữ tử càng thêm rừng rực, nó hoàn toàn khuếch tán ra, tạo thành lĩnh vực!
Thiên tài tuyệt thế bậc này có lĩnh vực chẳng có gì lạ, song lĩnh vực do lam y nữ tử thi triển ra không giống bình thường, pháp tắc ẩn chứa trong đó hồn nhiên nhất thể, đến cảnh giới cực cao, Thiên Tôn bình thường cũng bất quá là như thế.
Băng Diễm lĩnh vực đem Vô Yên nuốt xuống.
Vô Yên cắn chặt răng, ở phía sau nàng, lam sắc phong ngưng tụ thành một đôi cánh, tốc độ của nàng nhanh đến cực hạn.
- Hô!
Cuồng phong nổi lên bốn phía, ở bên cạnh Vô Yên, pháp tức phù văn cấp tốc lưu chuyển, băng diễm bị cắt, Vô Yên đồng dạng mở ra lĩnh vực của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...