- 9. 11 triệu, tăng vọt gần 6 triệu giá trị công huân. Hắn giết một cao thủ xếp hạng top 10 một đại thế giới sao?
Rất nhiều trưởng lão trong lòng đều sinh ra ý nghĩ như vậy. 9. 11 triệu, xếp hạng 12 đại thế giới. Như vậy top 10 hẳn là 10 triệu trở lên. Giết chết một người, gần như vừa lúc gia tăng 6 triệu giá trị công huân.
Điều này nghĩa là, Lâm Minh có năng lực đánh chết thiên tài top 10 đại thế giới. Là đánh chết mà không phải đánh bại.
Kể từ đó, lời dự đoán của Hỏa Liệt Thạch, chờ khi vòng dự tuyển chấm dứt, Lâm Minh lọt vào top 5 Chân Võ đại thế giới có khả năng rất lớn!
Thậm chí, top 5 đều có khả năng không phải cực hạn của Lâm Minh!
Mọi người đều nhìn về phía Hỏa Liệt Thạch, lần này Hỏa Liệt Thạch lại không kiêu ngạo cười lớn mà sửng sốt một hồi lâu, lẩm bẩm:
- Móa, ta chỉ là thuận miệng nói, thật đúng là bị ta nói trúng rồi.
***
Lúc này, ở trong không gian mộng cảnh, Lâm Minh đã về tới chỗ ở của mình ở viễn cổ đế đô, bắt đầu bế quan tu luyện.
Tu luyện đến hiện tại, Lâm Minh lợi dụng Ma Phương phá giải pháp tắc Thần Mộng, mỗi một bước đều cần tiêu hao năng lượng mộng cảnh. Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn săn giết Chung Văn Thư và Thánh Võ Phủ tam kiệt.
- Dấu ấn Thần Mộng đã bão hòa rồi, không hấp thu năng lượng mộng cảnh nữa. Ta có phải nên tạo ra dấu ấn Thần Mộng thứ ba hay không?
Lâm Minh lẩm bẩm tự nói. Hắn đem năng lượng của Thánh Võ Phủ tam kiệt rót vào trong dấu ấn linh hồn, lại phát hiện hai dấu ấn này đã bão hòa, năng lượng không thể tăng trưởng.
Vì thế Lâm Minh liền ổn định tâm tình, bắt đầu một lần nữa phá giải, tìm hiểu đường nét màu sắc rực rỡ chung quanh Ma Phương, tính toán ngưng kết ra dấu ấn Thần Mộng thứ ba.
Ánh sáng năng lượng bảy màu chậm rãi rót vào trong thân thể Lâm Minh, trải qua kinh mạch, tụ vào linh hồn. Dần dần, Lâm Minh cảm giác sức mạnh của mình đang bành trướng, thân thể phát sinh biến hóa khó thể nói rõ. Cường độ linh hồn của hắn đang tăng trường từng đoạn, năng lượng kỳ dị dọc theo kinh mạch Lâm Minh điên cuồng trào ra. Từ trong khiếu huyệt, lỗ chân lông không ngừng tản ra, vọt vào trong không gian chung quanh, gây nên tầng tầng gợn sóng bảy màu.
Nếu có người xông vào gian mật thất này, lại thông hiểu pháp tắc Thần Mộng, là có thể nhìn thấy Lâm Minh bị vô số ánh sáng rực rỡ bao quanh. Từng vòng gợn sóng, màu sắc mỗi một vòng đều không giống nhau. Như mộng như ảo, đẹp không tả xiết!
Pháp tắc Thần Mộng, mang theo một chữ “Thần”. Mỗi một lần điều động đều như Chân Tiên giáng trần, điềm lành từng đợt.
Loại cảm giác này, tuyệt không thể tả!
- Sức mạnh của ta đang gia tăng, nhưng là tu vi lại không đề cao rất nhiều. Vẫn không đột phá Thần Hải trung kỳ, nhưng là thực lực của ta lại đang tăng cường chân thật. Sức mạnh dư ra này là từ đâu tới, chẳng lẽ...
Lâm Minh lẩm bẩm, dần dần ý thức được nguyên nhân sức mạnh của mình tăng cường.
Thân thể của võ giả, năng lượng, chân nguyên có thể chứa là có hạn.
Võ giả Hậu Thiên Tiên Thiên, chỉ có đan điền có thể cất chứa chân nguyên. Võ giả Toàn Đan, có tinh hạch Toàn Đan có thể nén ép chân nguyên, tự nhiên vượt qua Hậu Thiên Tiên Thiên. Về phần võ giả Mệnh Vẫn, toàn thân lột xác thành linh thể, toàn bộ có thể cất chứa chân nguyên. Mà sau khi đến Thần Hải, trong cơ thể mở thế giới, dùng thế giới để chứa chân nguyên, hội tụ thành thế giới lực.
Cảnh giới sau cao hơn cảnh giới trước, cấp bậc rõ ràng.
Nhưng bất kể là tu vi như thế nào, đều có một điểm giống nhau. Đó chính là cảnh giới bất đồng đều là dùng thể xác để chứa năng lượng, một khi mất thân thể liền mất đi năng lực điều động chân nguyên, thế giới lực. Tỷ như Mộ Thiên Tuyết, cho dù nàng kỳ tài ngút trời, trước khi chết đạt tới cảnh giới nửa bước Giới Vương, nhưng hiện tại khi chỉ còn lại thể linh hồn, vẫn không thể điều động chân nguyên, chỉ có thể dựa vào pháp tắc và chiến linh để chiến đấu.
Võ giả hệ thống tụ nguyên, chân nguyên, thế giới lực chính là hết thảy. Mất năng lực điều động năng lượng giống như chim mất cánh, sức chiến đấu có thể phát huy ra cực kỳ bé nhỏ. Mộ Thiên Tuyết hiện tại cũng chính là đối phó cường giả Cảnh giới Thần Quân yếu nhất một chút mà thôi.
Nhưng là hiện tại, Lâm Minh tu bộ Thần Võ vô thượng do Thần Mộng Thiên Tôn sáng tạo này, lại phát hiện theo mình tu luyện càng ngày càng sâu, hắn có thể dùng linh hồn để chứa chân nguyên!
Chân nguyên do linh hồn cất chứa chính là năng lượng Thần Mộng trong không gian mộng cảnh này chuyển hóa mà đến.
Ở bên ngoài, võ giả hấp thu nguyên khí trời đất, chuyển hóa thành chân nguyên.
Mà ở Thần Mộng giới, võ giả hấp thu năng lượng Thần Mộng chuyển hóa thành chân nguyên!
Dấu ấn Thần Mộng này chính là dấu hiệu năng lượng ngưng tụ.
Kể từ đó, chân nguyên không giới hạn trong thân thể nữa mà là có không gian phát huy càng thêm rộng lớn, ưu đãi có thể nghĩ mà biết.
Một là: tăng lớn tổng lượng chân nguyên võ giả có thể chứa, tỷ như Lâm Minh. Hiện tại thực lực đang tăng trưởng nhưng lại không đột phá Thần Hải trung kỳ, tương đương là thực lực ngoại ngạch thêm vào.
Hai là: linh hồn dung nhập chân nguyên, có thể làm cho linh hồn càng thêm cứng cỏi. Nếu gặp phải tình huống như Mộ Thiên Tuyết, mất thân thể chỉ còn lại linh hồn, như vậy bằng vào linh hồn đều có thể phát huy ra sức chiến đấu cực mạnh.
Lâm Minh không chút nghi ngờ, Thần Mộng Thiên Tôn cho dù không cần thân thể, chỉ riêng linh hồn xuất khiếu đều có thể thoải mái tiêu diệt Thánh Chủ, thậm chí là Giới Vương giới lớn.
Cho tới nay mới thôi, Lâm Minh dùng Ma Phương tìm hiểu pháp tắc mộng cảnh gần ba tháng, rốt cục đạt được chỗ tốt thiết thực của pháp tắc Thần Mộng. Mới đầu hắn dù có rất nhiều lĩnh ngộ, nhưng là thủy chung không thể đem pháp tắc Thần Mộng dùng vào thực chiến. Nhưng là hiện tại đã khác rồi.
- Nếu như ta có thể để Mộ cô nương tìm hiểu bộ Thần Võ vô thượng này, với thiên phú của nàng cộng thêm Ma Phương phụ trợ, tất nhiên có thể tu có thành tựu. Như vậy có thể đề cao thật lớn sức chiến đấu của nàng, cũng không đến mức một lần ra tay liền khiến cho linh hồn chìm vào ngủ say nữa. Hơn nữa bộ Thần Võ vô thượng này cũng có thể tăng cường cường độ linh hồn của Mộ cô nương, ngày sau khi một lần nữa ngưng tụ thân thể càng thêm thuận lợi, sau khi ngưng tụ thân thể cũng càng mạnh mẽ hơn!
Nghĩ đến đây, Lâm Minh mừng rỡ trong lòng. Sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, ích lợi giữa lẫn nhau cũng không thể tách rời. Hắn đối với Mộ Thiên Tuyết có một loại cảm tình đặc thù, có thể giúp được Mộ Thiên Tuyết, hắn cao hứng từ đáy lòng.
Hắn càng ngày càng muốn học được bộ Thần Võ vô thượng này. Tương đối mà nói, ý nghĩa của bộ Thần Võ vô thượng này không kém chút nào so với Tà Thần lực và không gian Hồng Mông.
Đương nhiên, có thể đạt được bộ Thần Võ vô thượng này hay không còn là ẩn số chưa biết, hết thảy đều phải xem ý tứ của Thần Mộng Thiên Tôn. Lâm Minh đoán, Thần Võ vô thượng hoàn chỉnh làm phần thưởng đệ nhất hội võ, hơn phân nửa sẽ không phải truyền thừa của Thần Mộng Thiên Tôn hoặc Hạo Vũ Thiên Tôn tự nghĩ ra, mà rất có khả năng là truyền thừa của Thiên Tôn viễn cổ mà hai vị Thiên Tôn đạt được từ trong di tích thượng cổ nào đó.
Thần Võ vô thượng như vậy tuy rằng cũng cực kỳ quý báu nhưng lại không phải là thứ Lâm Minh muốn nhất.
- Bất kể có thể đạt được Thần Võ vô thượng của Thần Mộng Thiên Tôn hay không, ta hiện tại đều phải quý trọng mỗi một giây để tìm hiểu pháp tắc Thần Mộng này. Nếu tương lai có thể đạt được thì tốt nhất, như vậy ta hiện tại tìm hiểu có thể coi là cơ sở. Nếu như không đạt được, hiện tại lại càng phải tìm hiểu nhiều một chút.
- Năng lượng Thần Mộng ta săn giết Thánh Võ Phủ tam kiệt nhận được, hẳn là đủ cho ta khắc ghi dấu ấn Thần Mộng thứ ba. Kế tiếp ta phải đi tìm con mồi, tích lũy năng lượng Thần Mộng. Tuy rằng sẽ đắc tội một số người, tuy nhiên cũng không có biện pháp...
Lâm Minh bây giờ thật sự không sợ đắc tội ai, chỉ cần hắn có thể giành được top 10 đệ nhất hội võ toàn bộ Thần Vực, đến lúc đó vạn người nhìn vào, được thủ tịch đệ tử của Hạo Vũ Thiên Tôn tự mình chỉ điểm, những Thánh địa Giới Vương kia sao dám động đến hắn. Nên biết, thủ tịch đệ tử của Hạo Vũ Thiên Tôn bất kể tư lịch, địa vị, thực lực đều vượt qua Giới Vương giới lớn bình thường. Hơn nữa, chém giết trong không gian mộng cảnh cũng là trong phạm vi quy tắc cho phép, cũng sẽ không tạo thành thương vong chân chính. Tuy rằng sẽ đắc tội người khác, nhưng không đến mức không chết không ngớt.
Lâm Minh nghĩ vậy, tiếp tục đắm chìm trong tu luyện.
Mà lúc này, kỳ hạn ba tháng rốt cục đến.
Vòng đào thải thứ nhất đấu dự tuyển tới!
Phần trăm đào thải – 99%!
Đây tuyệt đối là một con số khiến người dự thi bình thường tuyệt vọng. Sau vòng đào thải thứ nhất, tất cả võ giả tới góp cho đủ số đều sẽ bị gạt ra, không một ngoại lệ.
Rất nhiều người dự thi chờ đợi thời khắc tuyên phán vận mệnh này. Vào lúc giờ tý, cả bầu trời sáng rực lên, bất kể trong thành thị hay là ở hoang dã, rất nhiều võ giả đều có thể nhìn thấy hào quang lấp lánh trên bầu trời.
Rồi sau đó, người nào đó bên cạnh bọn họ hoặc là chính bọn họ, thân thể đột nhiên tan rã, im hơi lặng tiếng hóa thành vô số điểm sáng biến mất...
Có võ giả sẽ bởi vì thân thể đột nhiên tan rã mà phát ra tiếng kêu sợ hãi, có một số thì hết sức im lặng. Quá trình tan rã không đau đớn, chỉ cảm giác ý thức đột nhiên mơ hồ, rồi sau đó cái gì cũng không biết nữa.
Ở viễn cổ đế đô càng ngày càng nhiều võ giả thân thể hóa thành điểm sáng, có lúc một con đường đều không có một võ giả còn thừa lại, toàn bộ bị đào thải!
Ở Tạo Hóa giới, 3000 tỉ người dự thi, một lần đào thải 270 tỉ người, chỉ còn lại 30 tỉ!
Một võ giả sẽ hóa thành vạn ngàn điểm sáng, 3000 tỉ võ giả hóa thành điểm sáng đếm không xuể, giống như đom đóm bay lên bầu trời. Ở trên trời hội tụ thành sông sao sáng lạn, chiếu sáng cả đại thế giới!
Loại cảnh tượng này thật sự quá đồ sộ!
Tất cả người đào thải, linh hồn của bọn họ đều rời khỏi không gian Thần Mộng, rồi sau đó bọn họ đột nhiên giật mình tỉnh lại. Còn chưa kịp mở mắt liền cảm thấy trời đất quay cuồng, bản thể của bọn họ cũng bị truyền tống ra khỏi phạm vi vạn dặm quanh ánh sáng Thần Mộng.
- Vu sư tỷ! Không sao chứ!
Ở Vô Gian Giáo, ba bốn đệ tử hạch tâm tham gia Thần Vực đệ nhất hội võ bị đá ra, bọn họ đều chỉ là Thần Hải Bát Vẫn mà thôi. Mà tham gia Thần Vực đệ nhất hội võ, không thể đạt tới Mệnh Vẫn tầng chín, khả năng thông qua vòng thứ nhất gần như là bằng không.
- Không sao.
Đệ tử được gọi là Vu sư tỷ kia lắc lắc đầu, sắc mặt vô cùng tái nhợt.
- Tình huống bên trong thế nào!
Đại trưởng lão Vô Gian Giáo vội vàng hỏi.
- Thiên tài quá nhiều!
Vu sư tỷ này lòng còn sợ hãi nói:
- Cao thủ vô số kể, ngay cả Vu sư huynh ở trong đó cũng phải thật cẩn thận. Hơi sơ ý một cái là có thể bị giết, người có thể giết chết Vu sư huynh, quá nhiều quá nhiều!
Nghe miêu tả của Vu sư huynh này, người của Vô Gian Giáo đều âm thầm líu lưỡi. Vu Hữu Minh Vu sư huynh gần như là thần trong cảm nhận của bọn họ, nhưng ở trong Thần Vực đệ nhất hội võ cũng có vẻ nhỏ bé như thế.
- Vu sư huynh hẳn là có thể lại thông qua vòng đào thải thứ hai, nhưng là cuối cùng đào thải vòng thứ ba chỉ sợ rất khó!
Vu sư tỷ này nói như vậy. Đúng vào lúc này, quyển trục màu vàng bao phủ một triệu dặm trên bầu trời đã xảy ra biến hóa thật lớn.
- Hả?
Mọi người đều không kìm nổi ngẩng đầu nhìn trời. Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên cũng nhìn lên trời, ôm hy vọng gần như bằng không đi tìm cái tên mà bọn họ ngày nghĩ đêm mong...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...