Công ty TNHH Duy Việt.
Bàn làm việc của Trợ lý giám đốc.
Thúy Liễu đang ngồi đọc một quyển tạp chí thời trang thì có người đi tới.
Đó là một người phụ nữ trung niên, ăn mặc lịch sự nhã nhặn, có lẽ là đối tác công ty, nhưng cô cũng chẳng thèm bận tâm.
Người phụ nữ đi tới ngồi xuống trước bàn làm việc của Thúy Liễu, lịch sự hỏi:" Cô cho tôi hỏi, ông Hiền đã chuyển bản thiết kế cho khu nhà trẻ của chúng tôi xuống chưa vậy cô?"
Bị quấy rầy, Thúy Liễu tỏ thái độ khó chịu ra mặt:" Bực mình, bộ chị không thấy tôi đang bận sao? Cảm phiền ngồi chờ một chút đi!"
Người phụ nữ khẽ nhíu mày, tỏ thái độ không hài lòng trước thái độ bất lịch sự và tác phong làm việc thiếu chuyên nghiệp, không tôn trọng khách hàng của Thúy Liễu.
Thúy Liễu hậm hực đứng dậy định đi vào phòng giám đốc, nhưng không biết suy nghĩ cái gì liền quay lại ngồi xuống ghế của mình, hất mặt lên phía người phụ nữ kia mà nghênh ngang nói:" Ủa mà tôi đâu phải là người nhận bản vẽ của chị, thì tại sao tôi phải trả, phiền quá à!"
"Cô này kì ghê, ông Hiền hẹn tôi hôm nay tới đây nhận lại bản thiết kế, mà phòng trực này có mình cô à, tôi không hỏi cô thì hỏi ai? Hay là để tôi vào phòng giám đốc, hỏi xem ông Hiền trả lời sao hả?"
Miệng nói chua dứt câu, bà liền đứng dậy tiến lại phòng giám đốc định mở cửa xông vào thì Thúy Liễu đã nhanh chân chạy tới cản lại:" Nè nè, giám đốc của chúng tôi hiện không rảnh, giám đốc bận phải tiếp khách vip, chị cứ ra ngồi đợi đi, để tôi vô hỏi cái đã."
Nói xong cô xoay người đẩy cửa đi vào trước đôi con ngươi tròn dẹt của người phụ nữ, bà thật không hiểu một doanh nghiệp tại sao lại có thể nhận người như cô gái này vào làm việc, không lẽ muốn tính đường phá sản hay sao?
Cửa phòng giám đốc mở, ông Hiền đang đọc văn kiện thấy Thúy Liễu bước vào thì ngẩng đầu lên hỏi:" Có chuyện gì vậy cháu?"
Thúy Liễu vừa nghe ông Hiền hỏi thì bày ra bộ mặt tươi cười lấy lòng, tay mân mê hai lọn tóc xoăn đầy sức sống, õng ẹo đi tới phía sau ghế ngồi của ông Hiền, tay đặt lên vai ông, giọng điệu mềm mỏng:" Dạ, cháu xin lỗi chú, bên ngoài có một bà khách muốn lấy bản vẽ thiết kế của khu nhà trẻ." Vừa nói cô vừa khom nhẹ người xuống, cố ý cọ cọ vòng một cúp C của mình vào lưng ông Hiền.
Ông Hiền tuổi đã ngoài ngũ tuần, là một người chín chắn, phúc hậu, tuyệt đối không hề có thói trăng hoa háo sắc như lời Thúy Liễu kể với mẹ cô.
Ông lách nhẹ vai tránh khỏi đòn tấn công ám muội của Thúy Liễu, đứng dậy đi ra khỏi bàn làm việc, chắp hai tay ra phía sau đứng nghiêm nghị nhìn làm cho Thúy Liễu hơi xấu hổ phá lẫn chút bực tức, cô cuối đầu nói tiếp:" Cháu đã nói là chú đang bận nhưng bà ta không chịu nghe, cứ đòi giao ra bản vẽ cho bằng được."
Ông Hiền tạm không nhắc đến thái độ quá phận vừa rồi của cô, ông nói thẳng vào vấn đề chính:" Đúng rồi, đó là bà Kim Dung, giám đốc điều hành dự án xây dựng nhà trẻ Nhân Tâm, vốn mình có hẹn hôm nay sẽ giao lại bản vẽ cho bên đó, nhưng do bên phía thiết kế cần thời gian để kiểm tra lại một số vấn đề, bây giờ cháu đi ra xin lỗi bà ấy, rồi hẹn lại ngày một mình sẽ giao cho bên họ."
"Dạ chú!" Thúy Liễu trả lời một tiếng rồi lắc mông hậm hực đi ra ngoài.
Ông Hiền nhìn theo chỉ biết lắc đầu.
Thúy liễu là con gái của ông Quang - bạn thân của ông, từ nhỏ đã được nuông chiều quen thói tiểu thư, lớn lên thì theo bạn xấu chơi bời lêu lỏng.
Trước giờ lâm chung, ông Quang có nhờ ông chiếu cô đứa con gái duy nhất của mình, ông sợ ông đi rồi mẹ con bà Kim sẽ khổ vì chỉ biết ăn mà không lo làm.
Gần một năm nay, Thúy Liễu vào làm cho công tỷ của ông, ngoài mặt thì nói là trợ lý giám đốc, nhưng thực tế chỉ là bình hoa di động, thành sự thì ít mà phá hoại có thừa, suốt ngày chỉ biết ngồi chưng diện, lướt web, kiếm chuyện với đồng nghiệp và khách hàng.
Nhờ có cô mà công ty Duy Việt của ông suýt mất không ít dự án lớn.
đã vậy cô con có ý câu dẫn ông, một người đáng tuổi cha mình, không đuợc ông đồng ý thì quay sang phá rối.
Thúy Liễu vừa mở cửa ra liền chạm phải ánh mắt dò hỏi của bà Kim Dung thì lửa giận sục sôi, ghét bỏ nói:" Phiền phức thật! Giám đốc đang bận họp với khách VIP, ngày mốt bà quay lại lấy bản vẽ đi."
Bà Kim Dung vừa nghe qua thì nộ hỏa xung thiên:" Công ty các người khó khăn, chật vật lắm mới loại bỏ các công ty khác mà thầu đuợc dự án này, bây giờ với tay rồi thì quay sang làm ăn như thế sao? Thôi được rồi, để tôi về bàn lại với Ban Giám Đốc xem có nên hủy hợp đồng vụ làm ăn này hay không?"
Bà Kim Dung không nói hai lời xách giỏ đi ra ngoài.
Chưa đi được mấy bước thì bị giọng nói mỉa mai thách thức của Thúy Liễu kéo chân lại.
"Nè bà già kia, tốt nhất là bà về nói với bên công ty của bà hủy hợp đồng luôn đi, đừng có ở đây hâm doạ tôi.
Dù sao cũng không phải tiền của tôi, mắc gì tôi phải sợ bà?"
Bà Kim Dung mặt đỏ tay run, lửa giận kìm nén trong lòng từ nãy tới giờ được dịp trào ra như thác đổ.
Bà hùng hổ xông thẳng vào phòng Giám Đốc hét lớn:" Tôi phải nói chuyện rõ ràng với Giám Đốc của cô, thái độ không tôn trọng đối tác của các người là như thế nào đây?"
Thúy Liễu bị hành động bất ngờ của bà Kim Dung dọa sợ, mấy giây sau mới phản ứng kịp, cô chạy vội theo sau bà vào phòng.
Ông Hiền thấy bà Kim Dung xông vào phòng thì khẽ nhíu mày, đứng dậy ôn tồn lịch sự:" Có chuyện gì sao bà Kim Dung, đúng lịch là hôm nay bên phía công ty Duy Việt sẽ giao bản vẽ thiết kế khu nhà trẻ Nhân Tâm, nhưng bên bộ phận thiết kế cần thêm một ít thời gian để kiểm tra chỉ tiết một số vấn đề, vì vậy ngày mốt mới có thể giao bản vẽ được.
Chúng tôi chân thành xin lỗi bà và quí công ty vì sự chậm trễ này." Ông Hiền vừa nói vừa cúi người tỏ ý xin lỗi.
Thái độ thành khẩn của ông Hiền xóa dịu đi phần nào lửa giận trong lòng bà Kim Dung.
Nhưng một giây sau đó thì ánh mắt sắc bén của bà quay sang Thúy Liễu lúc này đang đứng khép nép ở góc cửa, cô đang cố làm giảm bớt sự tồn tại của mình.
Bà Kim Dung không nhanh không chậm nói với ông Hiền:" Là như vậy sao? Nhưng lúc nãy cô gái không nói như thế! Tôi không hiểu tại sao một công ty lớn như các anh mà lại để con bé xấc láo như thế này làm việc, cô ta làm như tôi đi ăn xin không bằng á! Tôi nói thật nha, cứ để tình trạng này tiếp tục thì anh sẽ bị mất hết uy tín, sẽ chẳng có ai tới cộng tác với công ty của anh nữa đâu ".
"Xin lỗi, vì cháu nó còn non trẻ vẫn chưa có kinh nghiệm trong việc giao tiếp, mong chị thông cảm cho, thành thật xin lỗi chị và xin mời chị ngồi." Ông Hiền lịch sự.
Thúy Liễu nghe ông Hiền không bênh vực cô mà còn có ý trách móc thì tức giận, xoay người nghênh ngang đi ra ngoài, bỏ mặc hai người phía sau lưng đang trố mắt nhìn mình..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...