Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)
Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)
Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●'◡'●)ノ♥
Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn.
Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2020 rồi ~
Series Kỷ - Tiện tân hôn lại tiếp tục lên sóng ~
Mỗi phần ngắn ngắn thôi nhưng cute thì cực kỳ cute~~~
Hi vọng mọi người sẽ cùng yêu thích ^^
06/06/2020 Happy birthday myself ^^
~~~ start reading~~
Ngụy Vô Tiện hừ hừ một bài hát thiếu nhi trong miệng, đẩy cửa Tĩnh thất ra, hô to một tiếng: "Lam Trạm, ta đã về rồi!"
Bên trong nhà có đốt đèn, nhưng không người trả lời.
Hắn đang thấy kỳ quái thì đột nhiên một cái tay từ sau lưng đột nhiên thò ra bưng kín miệng hắn, kéo hắn về đằng sau.
Ngụy Vô Tiện: "!!!"
Chỉ cảnh giác trong nháy mắt hắn lập tức nhận ra người nọ chính là Lam Vong Cơ. Lam Vong Cơ ôm eo hắn, xoay người hắn lại, buông cái tay che miệng hắn ra, chính mình hôn lên.
Khóe mắt Ngụy Vô Tiện cong cong, chủ động nghênh hợp, môi vừa mở ra bèn thấy có thứ đồ nho nhỏ gì đó đẩy vào trong miệng hắn. Hắn sửng sốt chút, còn chưa kịp phản ứng, đầu lưỡi đối phương đã khiến hắn không tự chủ được, nuốt vật kia xuống.
"..." Ngụy Vô Tiện sờ sờ cổ mình, căn cứ theo trí nhớ phân biệt mùi vị của thứ kia, lẩm bẩm: "Đó là thứ gì? ... Ấy, Lam Trạm."
Hai chân thình lình cách đất... Lam Vong Cơ bế hắn lên, không nói một lời đi về phía sau bình phong.
Thân thể tiếp xúc với chỗ nào đó nóng nóng trên người Lam Vong Cơ, hơi nghĩ chút, Ngụy Vô Tiện lập tức biết,ôm cổ Lam Vong Cơ, kéo y xuống chút, không có ý tốt nói bên tai: "Nhị caca, ngươi thế này là học xấu nha."
Lỗ tai Lam Vong Cơ đỏ bừng, nhỏ giọng: "Là học theo ngươi."
Sau đó là một màn mây mưa điên đảo cực kỳ kích thích.
🦀🦀🦀🦀🦀🦀
Chuyện xong, Ngụy Vô Tiện mệt mỏi nằm trên ngực Lam Vong Cơ, toàn thân cao thấp chỉ còn có ngón tay miễn cưỡng có thể nhúc nhích tí. Hắn bèn dùng ngón tay chơi đùa tóc Lam Vong Cơ: "Lam Trạm, thuốc đó của ngươi là gì thế, nói cho ta biết đi, ta đi làm thêm chút, lần sau cũng để ngươi nếm thử chút."
Tay Lam Vong Cơ đang vuốt ve sống lưng hắn hơi ngừng lại chút, cúi đầu nhìn Ngụy Vô Tiện một cái, nói: "Muốn biết?"
Ngụy Vô Tiện cười hỏi ngược lại: "Sao, lại muốn để ta tự mình đoán?"
Lam Vong Cơ: "Không phải."
Y nhàn nhạt nói: "Chỉ là đường thông thường thôi."
"..." Ngụy Vô Tiện há miệng. "A?"
Lam Vong Cơ hôn lên đỉnh đầu hắn, khẽ mỉm cười, nói: "Học theo ngươi đấy."
===TBC===
:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!
Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...