Vong Tiện - Tác Giả Linh Y Tích

Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)

Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)

Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●'◡'●)ノ♥ 
Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn. 
Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2020 rồi ~

Series Kỷ - Tiện tân hôn lại tiếp tục lên sóng ~ 
Mỗi phần ngắn ngắn thôi nhưng cute thì cực kỳ cute~~~ 
Hi vọng mọi người sẽ cùng yêu thích ^^

~~~ start reading~~

Lam Vong Cơ uống say.

Ngụy Vô Tiện cười hì hì, thừa dịp người gặp nguy tháo mạt ngạch của y xuống, hân hoan quơ quơ trước mặt y giống như khoe khoang, đắc ý vô cùng, nói: "Hàm Quang Quân, vật này thuộc về ta, có được không?"

Lam Vong Cơ thuận theo, gật đầu.

Ngụy Vô Tiện xoa xoa mặt y: "Ngoan." Con ngươi xoay một vòng, lại nói: "Nhưng mà ta không biết đeo nha. Ngươi giúp ta đeo, có được không?"


Quả nhiên Lam Vong Cơ nói: "Được."

Y nhận lấy mạt ngạch trong tay Ngụy Vô Tiện, đầu tiên là suy nghĩ một lát, sau đó bắt lấy một tay của hắn, cẩn thận buộc lên cổ tay hắn.

Ngụy Vô Tiện: "Í?"

Lam Vong Cơ ngước mắt lên nhìn: "Không thích?"

Ngụy Vô Tiện cười nói: "Không hề, ngược lại. Nhưng mà, sao lại phải buộc ở đây?"

Lam Vong Cơ cau mày suy tính, một lát sau, tháo mạt ngạch xuống. Lúc này y đổi địa phương khác, chuẩn bị buộc lên cổ Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện: "Ấy ấy ấy siết chặt quá! Lam Lam Lam Lam Trạm khụ khụ khụ khụ!"

Lam Vong Cơ: "..."

Y lộ ra vẻ mặt mờ mịt, ngơ ngác nhìn hắn.

Ngụy Vô Tiện nói: "Thật sao, giờ ta biết rồi, ngươi uống say, ngay cả mạt ngạch đeo thế nào cũng không biết."

Lam Vong Cơ nói: "Ta biết đeo."


Lam Vong Cơ chỉ chỉ trán mình.

Ngụy Vô Tiện nói: "Thế chẳng phải là đúng rồi." Hắn chủ động đưa cổ về phía trước, "Đến, giúp ta đeo nào."

Lam Vong Cơ: "..."

Một lúc lâu y không có động tĩnh gì.Ngụy Vô Tiện tò mò: "Sao? Không biết đeo?"

Lam Vong Cơ lắc đầu.

Y nghiêm túc nói: "Ngụy Anh. Ngươi không cần bị ràng buộc."

Ngụy Vô Tiện: "..."

Y cảm giác bản thân bị bắn trúng rồi.

=

Chuyện sau đó.

Ngụy Vô Tiện giơ hai cổ tay đầy vết đỏ thảm không nỡ nhìn ra, đưa đến trước mặt Lam Vong Cơ, tố cáo: "Được nha, Lam Trạm! ngươi không ràng buộc ta! Ngươi dùng sức trói ta đúng không?!"

Lam Vong Cơ ho nhẹ một tiếng, có chút ngượng ngùng tự dời mắt đi, nhỏ giọng: "... ngươi tự tìm."

===TBC===

:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!


Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận