Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)
Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)
Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●'◡'●)ノ♥
Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn.
Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2022 rồi ~
Chuỗi series ngắn tí ti nhưng ngọt ngào đến lạ kì (❁'◡'❁)
520 - 521 hết rồi nhưng đường bây giờ mới nhồi nè
Mấy bữa nay đi ăn cưới nhiều quá, không nhấc nổi tay lên làm gì huhu, rượu bia vào là lao đao lại còn say xe
~~~ start reading~~~
15. Mực
Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm, còn chưa viết xong à?"
Lam Vong Cơ: "Sắp xong rồi."
Ngụy Vô Tiện: "Ò."
Hắn lại gần nhìn Lam Vong Cơ viết chữ, nhìn một lát, đột nhiên nói: "Lam Trạm ngươi viết tên ta xem nào?"
Lam Vong Cơ: "?"
Y cầm một tờ giấy, viết "Ngụy Anh" lên giấy.
Ngụy Vô Tiện: "Lại viết thêm "Ngụy Vô Tiện" đi."
Lam Vong Cơ lại viết "Ngụy Vô Tiện"
Lam Vong Cơ: "Sao thế."
Ngụy Vô Tiện cười hehe: "Ngươi nói xem, có thấy lúc ngươi viết tên ta, búp pháp không giống lúc thường không? Cũng rất là... dịu dàng."
Lam Vong Cơ: "Thế à."
Ngụy Vô Tiện cầm tờ giấy kia lên: "Có đó! Ngươi nhìn chỗ này xem."
Hắn dùng ngón tay từ từ miêu tả bút pháp viết tên mình: "Cái nét này này, sẽ sắc bén hơn chút."
Lam Vong Cơ: "Ồ."
Ngụy Vô Tiện: "Không tin à? Không tin thì viết mấy chữ nữa thử xem đi?"
Vì thế, Lam Vong Cơ lại cầm một tờ giấy, viết: "Ngụy Anh. Ngụy Anh. Ngụy Anh. Ngụy Anh."
Ngụy Vô Tiện: "Thế nào, có phải là không giống nhau hay không?"
Lam Vong Cơ: "Hình như... không giống."
Ngụy Vô Tiện đoạt tờ giấy kia khỏi tay y: "Ha ha ha, ngươi không phát hiện được, chỉ có thể chứng tỏ rằng ngươi quá thích ta rồi! Thích ngấm vào tận xương rồi, dĩ nhiên không thể phát hiện ra nổi rồi!"
Hắn cầm tờ giấy kia, đặt lên bên môi nhẹ nhàng hôn. Hôn lên tên hắn, cái tên Lam Vong Cơ đã viết.
Lam Vong Cơ nhìn chằm chằm hắn.
Ngụy Vô Tiện cười với y, cũng nhấc bút lên viết bên cạnh tên mình hai chữ: "Lam Trạm", sau đó hỏi: "Ngươi xem, do ta viết, có phải cũng không giống bình thường hay không?"
Lam Vong Cơ như có điều suy nghĩ, nhìn nhìn, còn không nhìn ra nguyên do, Ngụy Vô Tiện đã lấy tờ giây kia đi. Giống như muốn cố ý khiêu khích y, Ngụy Vô Tiện cũng đặt môi hôn lên hai chữ "Lam Trạm" vừa viết.
Hôn xong, xoay người muốn đi, bị Lam Vong Cơ kéo cổ tay trở lại.
Ngụy Vô Tiện: "Ha ha ha, Lam Trạm, ngươi muốn làm gì..."
Lại thấy Lam Vong Cơ đột nhiên dừng lại, bèn hỏi: "Hửm? Sao thế?"
Lam Vong Cơ: "Mực dính vào rồi."
Ngụy Vô Tiện chớp chớp mắt, đột nhiên hiểu ra, môi hắn dính mực chưa khô.
Lam Vong Cơ cúi đầu cầm khăn lên, Ngụy Vô Tiện đã đi trước một bước, nâng mặt y lên, lập tức hôn chụt một cái, in dấu môi màu mực lên mặt Lam Vong Cơ.
Ngụy Vô Tiện: "Thế nào, còn nữa không?"
Lam Vong Cơ: "... còn."
Ngụy Vô Tiện lại hôn y hai cái.
Ngụy Vô Tiện: "Có còn không?"
Lam Vong Cơ: "Còn."
Ngụy Vô Tiện hôn y ba cái: "Còn nữa không?"
Lam Vong Cơ: "Còn."
Ngụy Vô Tiện: "Ha ha ha, ngươi lừa ai đó, trên mặt ngươi cũng chả in ra nổi dấu môi mực nào nữa rồi!"
===TBC===
:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!
Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...