Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)
Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)
Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●'◡'●)ノ♥ Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn. Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2021 rồi ~
Chuỗi series ngắn tí ti nhưng ngọt ngào đến lạ kì nào (❁'◡'❁)
🍬 Mừng ngày đặc biệt của năm 06-06 🍭
Ngày con người đang viết những dòng này chạm mặt cuộc đời.
~~~ start reading ~~~
06. Vui vẻ
Hôm nay hình như tâm tình của Hàm Quang Quân rất khá nha.
... rõ ràng đến thế sao? Không chỉ Ngụy Vô Tiện phát hiện mà ngay cả đám tiểu bói cũng nhận ra. Lúc Ngụy Vô Tiện và đám nhóc cùng ăn đá bào, Lam Cảnh Nghi cũng nói mới rồi lúc Hàm Quang Quân bảo cậu nhóc đi chép lại bản đánh giá, giọng cũng rất ôn hòa.
Ngụy Vô Tiện sờ cằm suy tư: "Vậy theo các ngươi thấy, sao lt lại vui vẻ như thế chứ?"
Lam Cảnh Nghi lập tức giơ tay cướp lời: "Con biết, con biết. Ngụy tiền bối, có phải hôm nay người đeo mạt ngạch cho Hàm Quang Quân không?"
Theo bản năng, Ngụy Vô Tiện đáp: "Đúng thế. Coi như trao đổi đi, y còn giúp ta buộc tóc mà." Dừng lát, lại hỏi: "Í? Sao ngươi biết?"
Lam Tư Truy giải thích: "Là thế này Ngụy tiền bối. Mạt ngạch của Cô Tô Lam thị không được thắt nút theo phương pháp bình thường." Vừa nói vừa tự cởi mạt ngạch của mình xuống làm mẫu cho Ngụy Vô Tiện nhìn, cuối cùng còn dùng tay kéo kéo, nói: "Chỉ lúc thắt mạt ngạch bọn con mới dùng phương pháp này, dùng cách này buộc mạt ngạch sẽ không dễ bị tuột. Vì thế chỉ hơi không giống là nhìn một cái thấy luôn."
Ngụy Vô Tiện đột nhiên nói: "Chuyện quan trọng như thế mà Lam Trạm lại không nói cho ta!"
Lam Cảnh Nghi nói: "Mạt ngạch là người thắt, cũng đã khiến Hàm Quang Quân vui vẻ cả ngày, còn quan trọng cách thắt làm gì chứ!"
Không thể không nói, câu này Lam Cảnh Nghi nói có lý vô cùng. Câu này khiến lòng Ngụy Vô Tiện ngọt muốn chết, khóe miệng cong lên không hạ xuống được. Sau khi chia tay với đám tiểu bối, trở về Tĩnh thất, ôm Lam Vong Cơ từ sau lưng, giọng ngọt ngào: "Lam Trạm."
Lam Vong Cơ đỡ hắn vững vàng, Ngụy Vô Tiện giống như con mèo tựa vào ngực y, nang tay lên với mạt ngạch của y, cười nói: "Có thích ta thắt mạt ngạch cho ngươi không?"
Lam Vong Cơ nói: "Thích."
Ngụy Vô Tiện: "Vậy sau này ta sẽ thắt cho ngươi nhá?"
Lam Vong Cơ: "Được."
Ngụy Vô Tiện nghe xong lại lâng lâng một trận.
Thật ra thì không phải lần đầu tiên hắn thắt mạt ngạch cho Lam Vong Cơ, hơn nữa cũng vẫn luôn cảm thấy làm thế giống như để lại dấu vết trên người đối phương vậy, cho nên vui vẻ rõ ràng nên là hắn mới đúng. Nhưng giờ phát hiện ra người nọ cũng bởi chút chuyện nhỏ này mà vui thành bộ dạng này, hắn cứ cảm thấy chỗ nào đó trong tim càng ngày càng mềm không chịu được.
Hắn trực tiếp biến loại tình cảm khó diễn tả này thành hành động, ôm vai Lam Vong Cơ, ghé vào hôn má y một cái, hôn xong cảm thấy không đủ lại đi hôn môi một cái. Lam Vong Cơ hé miệng, Ngụy Vô Tiện cũng dứt khoát vươn lưỡi. Hôn một cái mà không dừng lại được, Lam Vong Cơ đưa tay vào trong quần áo Ngụy Vô Tiện, tay Ngụy Vô Tiện cũng thuận thế tự cởi, kéo mạt ngạch của Lam Vong Cơ xuống.
Lam Vong Cơ thuận thế đè hắn xuống đất. Tóc đuôi ngựa được buộc xinh đẹp có chút cộm gáy, quả thực là cản trở, Ngụy Vô Tiện nâng tay lên muốn gỡ tóc ra. Đầu ngón tay nhẹ kéo dây buộc tóc đỏ... nhưng không cởi được ra.
Ngụy Vô Tiện chớp chớp mắt, bỗng nhiên ý thức được chuyện gì: "Í..."
==
Đoán xem Tiện phát hiện ra chuyện gì nào~
=== TBC ===
(✿◡‿◡) sắp tới có một bạn nhỏ dịch những fanfic tiếng anh cùng Ngộ ớ, à bạn ấy dịch chứ Ngộ chắc chỉ ngồi hóng thôi
:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!
Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...