Vong Tiện - Tác Giả Linh Y Tích

Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)


Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)

Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●'◡'●)ノ♥ Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn. Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2021 rồi ~


Bắt đầu chuỗi series ngắn tí ti nhưng ngọt ngào đến lạ kì nào (❁'◡'❁)

~~~ start reading ~~~

01. Đam mê sưu tầm.


Ngụy Vô Tiện có một thói xấu, lúc mua đồ cần mua thể nào cũng nhân tiện mua thêm một chuỗi đồ không liên quan gì cả... điều này sớm đã thể hiện khi còn ở Loạn Táng Cương rồi. Nhưng năm đó, túi hắn không có điều kiện, mua đồ chơi cho A Uyển cũng còn phải cân nhắc, giờ thì không giống nữa rồi, chỉ cần là thứ gì hắn cầm lên khỏi quầy hàng, hoặc nhìn hơn hai lần là Lam Vong Cơ sau lưng đã sảng khoái móc túi tiền ra trả.

Chính Ngụy Vô Tiện đều cảm thấy như thế có chút phá của, lương tâm phát hiện, nói với Lam Vong Cơ, được đối phương nhàn nhạt trả lời một câu: "Ta không thiếu chút tiền này."

Rõ ràng chỉ là nói thật thôi nhưng mà sao nghe lại ngang ngược vô cùng.

Kết quả của việc nuông chiều như thế dĩ nhiên là càng giúp cho cái cơn gió bất chính này càng lớn càng mạnh hơn. Mỗi lần Ngụy Vô Tiện đi dạo phố trở về đều sẽ mang theo ít nhất một hai chục dạng đồ chơi nhỏ. Thứ có thể ăn sẽ giải quyết trong vòng mấy ngày, còn những thứ không thể ăn kia, thủ công xù xì không thể bày lên được, Ngụy Vô Tiện chơi đã xong sẽ rất nhanh chóng quên mất chúng nó, không quản nữa.

Mà, bên trong Tĩnh thất vẫn chỉnh tề như cũ, Ngụy Vô Tiện nghĩ trong đầu, những thứ rách rưới không đáng tiền kia hẳn là đều bị Lam Vong Cơ ném đi trong lúc sửa sang lại phòng rồi.

Lại không nghĩ rằng, có một ngày, hắn thuận miệng nói ra một câu: "Ta cảm thấy chỗ này thi thoảng bày đồ chơi cũng không tệ.", Lam Vong Cơ thực sự lập tức cầm một đồ chơi nhỏ ra.

Đồ chơi nhỏ kia thủ công xù xì, nhìn thế nào cũng không giống thẩm mỹ của Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện hơi ngạc nhiên. Nhìn kỹ lại, càng thấy lạ: Vật này sao lại quen mắt thế chứ?

Lam Vong Cơ giải thích: "Là ngươi mua."


Ngụy Vô Tiện: "Ò... ta nói mà. Í, những thứ đó không phải là ngươi ném rồi à?"

Lam Vong Cơ lắc đầu, dẫn hắn tới một gian phòng nhỏ giống nhà kho cạnh Tĩnh thất.

Đẩy cửa ra, bước vào trong hai bước, chỉ thấy, trên giá bày thật chỉnh tề tất cả các đồ chơi mà hắn đã chơi ngán kia. Mấy món hàng rách rưới ở vỉa hè được Lam Vong Cơ thu cất giống như bảo bối, sáng bóng ngời ngời như mới.

... đây cũng là thói xấu được hình thành từ rất sớm trước kia rồi.

===TBC===


Đã ai get ra được vấn đề chưa nào ( •̀ ω •́ )✧
Agh!~~ Cái thứ ngọt ngào chết tiệt gì đây!!!

:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!


Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận