Vòng Quanh Thiên Hà FULL
8
Huấn luyện buổi tối kết thúc, trên đường trở về.
Bạn cùng phòng Phan Ngọc chợt hỏi tôi: “An An, người hồi chiều nói chuyện với cậu đó, hình như là Giang Nghiễn đến từ Thanh Hoa á!?”
Tôi sửng sốt: “Cậu cũng biết anh ấy à?”
“Bạn trai tớ cũng học ở Thanh Hoa, cùng khóa với anh ấy.
Đây chính là học sinh xuất sắc của khoa Vật lý, người có thể giành được huy chương vàng trong các cuộc thi tầm cỡ thế giới, có rất nhiều hoa khôi đã thổ lộ với anh ấy đó.
”
Vẻ mặt cô ấy nhiều chuyện: ‘Anh ấy đang tán tỉnh cậu đó à!”
“Không phải tán tỉnh.
”
Tôi xoa vành tai, cười nói: “Một người có thể khiến nhiều hoa khôi thổ lộ như vậy, sao có thể tán tỉnh với người bình thường như tớ được.
”
Huống chi, từ cấp 3 đến đại học, anh và Chu Kha cuối cùng cũng gặp lại nhau trên đỉnh cao.
Ba ngày trước, Chu Kha đăng tấm hình bó hồng lớn do Giang Nghiễn tặng.
Cap là: “Rất thích sự nhiệt liệt này trong giai đoạn mập mờ.
”
Cô ta và Giang Nghiễn đã đâm thủng tầng giấy cửa sổ.
Chẳng qua còn thiếu một bước nữa thôi.
“Ai dám nói thủ khoa tỉnh là đồ tầm thường?”
Phan Ngọc không đồng ý: “Cậu vừa độc lập vừa biết kiếm tiền.
”
“Vả lại, cậu không xấu, chỉ cần ăn diện tí thôi sẽ rất đẹp.
”
Như để chứng minh quan điểm của mình.
Sau buổi huấn luyện quân sự, cô ấy lục tung tìm một đống đồ trang điểm.
Quẹt quẹt trên mặt tôi hơn một tiếng đồng hồ.
Rồi lại chỉ huy cho một người bạn cùng phòng khác: “Nhanh lên nhanh lên, tìm cái váy nhỏ màu đen của cậu ra đây đi.
”
“Tối nay có hoạt động hữu nghị giữa hai trường, tớ phải làm cho An An thật xinh đẹp để mọi người kinh sợ.
”
Mặt mày tôi bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn.
Chỉ được cái vừa ốm vừa cao, gương mặt mịn màng.
Xong xuôi, tôi bị đẩy đến trước gương, nhìn bản thân trong gương mà sửng sốt một hồi.
Phan Ngọc giữ vai tôi: “Nhìn đi, tớ đã nói rồi mà, An An cậu siêu đẹp luôn.
”
Tới chỗ diễn ra hoạt động.
Tôi và Phan Ngọc tìm một chỗ ngồi xuống.
Mới vừa cầm miếng dưa lên, còn chưa kịp bỏ vô miệng.
Cái ghế đối diện bất chợt bị kéo ra.
Tôi ngẩng đầu thấy Giang Nghiễn đang ngồi đối diện.
Ánh mắt quét qua tôi, khóe môi khẽ cong: “Thật trùng hợp.
”
Miếng dưa suýt rớt xuống bàn.
Đằng sau anh không xa, hai nam sinh thở hồng hộc chạy tới.
“Anh Giang, tự nhiên đi nhanh vậy?”
“Đúng thế, hoạt động nhiều người đẹp như vậy sao chọn cái xó xỉnh này--”
Hai người đưa mắt nhìn qua tôi, rồi thình lình im bặt.
Dứt khoát ngồi ngay ngắn bên cạnh Giang Nghiễn.
Sau khi ngồi đủ, vì phá băng*, có người đề nghị chơi thật lòng hay mạo hiểm.
Sau mấy vòng, bình rượu chỉ về hướng Giang Nghiễn.
Tôi cúi đầu ăn dưa, nghe thấy có người đặt câu hỏi: “Vậy thì hỏi về lịch sử tình trường của Giang Nghiễn đi ha! Mọi người ai cũng tò mò.
”
Tức khắc cả bàn yên lặng.
Trong ánh mắt tò mò và mong chờ của mọi người.
Giang Nghiễn thong thả ung dung mở miệng: “Bị lừa tình.
”
“Cảm giác đó thật khó chịu.
”
Dứt lời liền nhìn về phía tôi: “Em thấy có đúng không hả? Đàn em!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...