Cuốn sách này kể về một tiểu thụ luôn tự ti thông qua nỗ lực của bản thân, cuối cùng cũng công thành danh toại, ái tình mỹ mãn, vừa mới kết thúc không lâu.
Lúc viết cuốn truyện này, Lạc An đã hoàn toàn tiếp nhận tính hướng của bản thân, cũng không còn sợ hãi hay cảm thấy bản thân thật bẩn thỉu, tuy cậu vẫn không hiểu vì sao lúc nhỏ, sau khi gặp phải sự việc đáng sợ đó thì cậu lại thích trở nên đàn ông.
Lạc An lớn lên không phải kiểu xinh đẹp, mà là cái kiểu diện mạo xinh xắn dễ nhìn, cặp mắt đẹp như của Liễu Vân, mắt hai mí, vừa to lại vừa tròn, đồng tử màu nâu nhạt, đứng dưới nắng càng trở nên trong veo.
Lúc còn nhỏ, nhìn bộ dạng cậu da trắng mắt to cực kỳ đáng yêu, lại còn hoạt bát thông minh, cả ngày đều cười hì hì, nên đã trở thành đứa trẻ được nhiều người yêu thích trong khu, ai gặp cũng muốn nhéo má xoa mặt.
Vì Lạc Văn Xương và Liễu Vân bắt đầu khởi nghiệp, đều cực kỳ bận rộn, cho nên đã nhờ hàng xóm chăm sóc cậu, ngờ đâu lại là chính tay đẩy con mình là hang quỷ.
Gã hàng xóm Đường Khang Đức đã ly hôn vài năm, có nuôi một đứa con gái trạc tuổi Lạc An, nguyên nhân ly hôn cũng chẳng mấy ai hay, chỉ có điều nhìn bề ngoài trông có vẻ là một người đàn ông lịch sự nho nhã, nên bố mẹ Lạc An mới yên tâm gửi gắm.
Nào ngờ hắn nhẫn tâm dâm loạn Lạc An, sau đó còn đe dọa cậu, đợi đến khi bố mẹ cậu phát hiện có gì đó không ổn thì Lạc An đã bị dọa đến trầm cảm, mỗi lần nhìn thấy Đường Khang Đức đều kêu khóc lớn tiếng, cực kỳ hoảng sợ.
Liễu Vân cảm thấy kì lạ mới hỏi han cậu.
cuối cùng dưới sự dẫn dắt của bác sĩ tâm lý mới biết được sự thật đau lòng ấy.
Liễu Vân và Lạc Văn Xương nén nước mắt đưa Lạc An đi kiểm tra thân thể, biết được tuy cậu không bị xâm hại thật sự nhưng thân thể có rất nhiều chỗ bầm tím xanh, chim nhỏ cũng suýt bị hắn làm hỏng mất.
Họ kinh ngạc xen lẫn phẫn nộ, hận không thể rút dao chém chết tên súc sinh mặt người dạ thú kia, nhưng họ chỉ có thể kiềm nén đi báo cảnh sát, tránh cho có đứa trẻ khác bị hãm hại.
Cảnh sát cực kỳ chú trọng vụ này, sau khi điều tra đã phát hiện Đường Khang Đức là bisexual, còn rất thích các bé trai khoảng tám, chín tuổi.
Sau khoảng thời gian gian khổ thu thập bằng chứng để tố cáo, Lạc Văn Xương đã tốn rất nhiều công sức mới có thể tống Đường Khang Đức vào tù, nhưng không biết lúc đó tên nhà báo vô đạo đức nào đã làm sự việc bại lộ, khiến Lạc An chịu thêm tổn thương một lần nữa, mọi người xung quanh đều dùng ánh mắt thương hại hoặc hiếu kì nhìn cậu, dường như chỉ mong Lạc An chết đi.
Không còn cách nào khác, Lạc Văn Xương và Liễu Vân chỉ có thể từ bỏ việc kinh doanh, chuyển nhà đến một nơi thật xa.
Tiếp đó, hai người mời một giáo viên phụ đạo cho cậu một thời gian dài mới khôi phục được như bây giờ.
Vì chuyện đó mà Lạc An rất sợ tiếp xúc với tình yêu, bình thường cũng không xem phim con heo, mộng tinh cũng đến muộn, nhưng vào lần đầu tiên mộng tinh thì lại mơ thấy đàn ông, Lạc An lại lâm vào tận cùng của tuyệt vọng, sự kiện mười năm trước vẫn cứ liên tục hiển hiện trước mắt, khiến cậu tan vỡ đến mức muốn tự sát.
Thế nhưng khi nghĩ đến bố mẹ những năm này vẫn luôn yêu thương trân trọng cậu như bảo bối, trái tim cậu như bị dao khắc từng đoạn.
Không nỡ chết, cậu đè nén bản thân, cả ngày hoảng hốt, cực độ sợ hãi gặp người khác, kể cả ra khỏi cửa cũng không dám, chỉ sợ bị người khác phát hiện cậu là con quái vật thích đàn ông.
Lúc Liễu Vân phát hiện ra tình trạng của cậu, trấn an hồi lâu mới biết được nỗi đau khổ của Lạc An.
Bà không dám bắt Lạc An sửa đổi, chỉ nói thích con trai cũng không sao, bố mẹ vĩnh viễn ủng hộ cậu, bản thân bà tự lén khóc vài đêm, sự áy náy gần như đè ép khiến bà gục ngã, chính ban đầu là do bà gửi Lạc An ở chỗ Đường Khang Đức, nếu không phải do bà, Lạc An sẽ vẫn là một đứa trẻ vui vẻ hoạt bát, chứ không biến thành bộ dáng hiện giờ.
Qua thêm một khoảng thời gian, bà tìm được vị giáo viên đã phụ đạo tâm lý cho Lạc An hồi trước, Lâm Nịnh Khê đã kéo cậu tiến vào giới võng phối, giúp cậu vui vẻ trở lại.
Lạc An nhắm chặt mắt, rất nhanh đã tìm lại được cảm giác, đọc lời thoại trước mic để ghi âm lại.
Xong xuôi cậu còn tỉ mỉ nghe lại hai lần, xác định rất phù hợp với nhân vật thì mới nén lại gửi vào email của nhóm kịch.
Sau đó cậu đăng nhập vào nick của tác giả.
Trước đây, cậu cũng đã gia nhập vào nhóm của tổ kịch, chỉ không nghĩ sẽ tham gia vào việc chế tác kịch truyền thanh, cho nên từ trước đến nay đều chưa từng lên tiếng.
Giờ đây đã biết Lâm Uyên có mặt, cậu lập tức muốn đến ngó trộm xem có thể nhìn thấy Lâm Uyên đang nói chuyện hay không.
Trong nhóm vừa hay đang bàn về tiểu thuyết của Lạc An, cực kỳ náo nhiệt.
Tiểu Bố – Tuyên truyền: Sách của Lạc đại thật sự quá hay, quá quá hay, quá quá quá hay, chỉ tiếc gần như không có CP, trừ quyển “Bảo bối” này.
Nếu không làm thành kịch truyền thanh nhất định sẽ thành kịch kinh điển _(:3)∠)_
Cơm Bát Bảo – Trang trí: Đúng đấy, đúng dấy, tui đã đọc “Bảo bối” năm, sáu lần rồi, mỗi lần đều thấy ngọt đến tận xương.
Tiểu công có thể yêu thương tiểu thụ hơn nữa không, tiểu thụ có thể khiến người khác yêu thích hơn nữa không! Đậu má đọc xong liền không muốn yêu đương gì nữa *vẫy tay * Bởi vì không còn thằng đàn ông nào thể vượt qua được tiểu công!
Sách Gia – Chuẩn bị: _(:3)∠)_Cho nên mới nói tôi đã phí biết bao công sức mới đào được nam thần đến, nam thần đến phối tiểu công tuyệt đối là bản gốc! Ôn nhu chiều chuộng đừng có mà quá chờ mong *lau máu mũi *
Sách Gia – Chuẩn bị: Ý, Lạc đại online kìa, Lạc đại ~(≧▽≦)/~ An Lạc, đại thần Lâm Uyên phối tiểu công của cậu, cậu có hài lòng không be?
Lạc An nhìn màn hình, khóe miệng không kiềm được khẽ cong lên, lọc cọc gõ chữ: Ừm, tôi rất hài lòng o(*////▽////*)q
Sách Gia – Chuẩn bị: Chúng tôi vừa post bài tuyển dụng trên diễn đàn, chắc chắn sẽ nhanh chóng tìm được người phối tiểu thụ phù hợp, đại đại có yêu cầu gì không be, về người phối thụ chính ấy? Hoặc có muốn tiến cử người nào không? (= ̄w ̄=) Bây giờ đã bắt đầu có CV gửi email đến rồi, đợi ngày mai bắt đầu tuyển chọn một thể.
Lạc đại có muốn tham gia cùng không?
An Lạc – Tác giả: Không, tôi tin mọi người sẽ chọn được thanh âm phù hợp nhất.
Nghĩ rồi lại nghĩ, cậu nói: Tôi có thể đứng ngoài nghe ké được không?
Sách Gia – Chuẩn bị: Đương nhiên có thể =33=, Lạc đại yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ vì nam thần tuyển chọn ra tiểu thụ phù hợp nhất!!ㄟ(▔,▔)ㄏ
Lạc An đang muốn trả lời thì trên màn hình đã xuất hiện cái tên vô cùng quen thuộc.
CV Lâm Uyên – Tạ Minh Triết: Dự cáo đã ghi âm xong, Đao Ngư có ở đó không?
Sách Gia – Chuẩn bị: Σ(°△°|||)︴Chúa ơi, nam thần, anh có cần phải thần tốc thế không? Tui còn đang bàn chuyện cuộc đời với em gái hậu kỳ đây, anh đã ghi âm xong rồi…..
CV Lâm Uyên – Tạ Minh Triết: Ngày mai tôi đi công tác, cho nên phải ghi âm trước.
Cô nghe xem có cần thu lại không, kịch bản kỳ một xong rồi thì gửi qua email cho tôi.
Tiểu Bạch – Biên kịch: Nam thần, tui, tui, tui, lập tức sửa kịch bản đây QAQ
Sách Gia – Chuẩn bị: Há …..
Tiểu Bạch 233333.
Nam thần, Đao Ngư còn đang tự học buổi tối, nếu anh vội phải out thì cứ gửi tui trước đi.
CV Lâm Uyên – Tạ Minh Triết: Được ^_^
Sách Gia – Chuẩn bị: Nam thần thật dịu dàng, lăn tròn (>_.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...