Khi Tạ tiên sinh đi công tác, Tô Lam hiệu suất cao hoàn thành việc hậu kì của một vở kịch ngắn. Hôm nay chuẩn bị Mạch Mạch gõ QQ cậu, “Tiểu An, đây là địa chỉ kịch thiếp, nhớ tới nha XD~”
Tô Lam click vào, rít gào —– Chẳng khoa học gì cả!
Trong kịch, có một chú mèo rất manh, nhu thuận, ấm áp, tri kỷ, dễ thương đến vô hạn — Thế nhưng ở nhà cậu chỉ có một con mèo, nhưng nó không gọi cậu là ba ba!
Tô Lam quay đầu nhìn mèo con đang nằm úp sấp ở bệ cửa sổ, lấy móng vuốt cào cào cửa thủy tinh, phát ra tiếng cạch cạch nhỏ, thầm nghĩ thực phí phạm! Khi ở cửa hàng thú nuôi, chỉ tiêu quan trọng nhất của cậu là IQ của động vật. Cuối cùng lại mua phải cái của nợ này. Khi bước đi còn có thể đụng vào bàn, khi ngủ còn ngã từ trên giường xuống đất >o__<
Mạc Ly: Hợp tác vui vẻ XD~
Mưa mùa hạ: Đại thần có nhà hay không?
Quân lâm thiên hạ: Ân?
Mưa mùa hạ: Âm thô màn cuối của anh còn chưa thu đúng không? Có muốn trực tiếp làm không?
Quân lâm thiên hạ: Tôi không thành vấn đề.
Mưa mùa hạ: OK, tất cả mọi người đều đang trên YY rồi, anh nhanh đến đi.
Quân lâm thiên hạ: Chờ.
Tạ Tấn Xuyên vừa lúc mặc áo ngủ tới cửa thư phòng, Tô Lam vẫy vẫy tay với anh, “Mau tới đây, Mưa mùa hạ nói muốn trực tiếp thu âm, em đã giúp anh log in YY rồi.”
Tạ Tấn Xuyên ngồi vào trước máy tính, thấy Tô Lam ôm mèo còn ngồi một bên, ánh mắt trong suốt, liền hỏi, “Xác định muốn dự thính?”
“Đảm bảo không lên tiếng!”
“Meo meo!”
“…”
Cài đặt chính là nói tự do, có tiếng ai đó nói đại thần tới rồi trong nháy mắt, tất cả mọi người đều an tĩnh xuống mạch, Tạ Tấn Xuyên mở mạch thử âm một chút: “Có nghe rõ không?”
Mưa mùa hạ có giọng lolita lên tiếng, “Rất rõ ràng! Tui muốn khóc rồi, hơn một tháng không được nghe thanh âm của đại thần a!”
Tạ Tấn Xuyên ho nhẹ một tiếng, “Ngại quá, tai nghe bị hỏng rồi, chỉ có thể mở loa ngoài.”
Mưa mùa hạ: “Cả nhà chú ý nói xong ngắt mạch là được rồi, tui thông báo trước, cả nhà tự giác lên mạch, đổi tên thành ID – vai diễn.”
Tương Tiểu Vũ: Chờ một chút, Tiểu An An đâu, sao cậu ấy không tới?
Hỉ Oa: Tương Tiểu Vũ, cậu đã nói trúng tiếng lòng của tui nha, tui cũng muốn nghe thanh âm của Kỳ An sama QAQ”
Mưa mùa hạ: Tui sẽ không bao giờ nói cho các người biết thanh âm của An bảo bối vô cùng hay!”
Tạ Tấn Xuyên tự tiếu phi tiếu nhìn Tô Lam đang khẩn trương hề hề ở bên cạnh mình, “Cậu ấy mới ở trên QQ nói với tôi có việc cần giải quyết, nhớ tôi gửi bản ghi âm cho cậu ấy.”
Lời nói dối liên thiên >o<
Cá chua ngọt: Thật đáng tiếc.
Mưa mùa hạ: *híp mắt* Đại thần, anh từ khi nào đã thân với An bảo bối như vậy?
Tạ Tấn Xuyên cười mà không nói, nhưng thật ra mèo con đã chạy tới, dùng miêu trảo đè lên nút F2, “Meo meo.”
Mưa mùa hạ: Oa! Đây là mèo con thích nằm úp sấp bên cửa thủy tinh của đại thần sao?
“Meo meo.”
Tô Lam nhanh chóng bóc một hộp thức ăn đặt ở trước mặt mèo, “Mèo con, ăn nhiều vào.”
Vị cật hóa này trong mắt ngoại trừ ăn sẽ không còn gì khác, Tạ Tấn Xuyên rốt cục thuận lợi nói, “Cật Hóa vừa đè móng lên mạch, tầm mười lăm phút nữa sẽ lại xông tới quấy rối cho mà xem, nhanh thu trước một lần đi.”
Mưa mùa hạ: Được được! Cả nhà chuẩn bị cho tốt ngay tại khung chat gõ 1 nha.”
Ngoài một lần hạ mạch hướng dẫn, hầu như không xảy ra vấn đề gì lớn, vị đại thần này không chỉ có khả năng thần tốc nhập vai mà còn có thể kéo người khác tiến nhập trạng thái.
Tạ Tấn Xuyên vừa định nói mọi người trò chuyện, anh out trước, thì Mưa mùa hẹ đã giữ anh, “Đại thần! Không cho phép vội vã log out!”
Mạc Ly cười khẽ, “Đại thần đến hát một bài đi, ai muốn nghe đại thần hát giơ tay!”
Hỉ Oa: Giơ tay, giơ tay.
Tạ Tấn Xuyên: Cật Hóa ăn xong rồi, chờ nó nghịch chán thì tôi trở lại hát, bài hát cho nợ đã, các cậu cứ chơi đi.” Nói xong liền lui YY, mèo con một mình cắn căn tai nghe ở trong miệng.
Tô Lam đưa cho Tạ Tấn Xuyên một chén nước lọc, chính cậu cũng không biết từ lúc nào đã ôm một hộp kem, mũi hồng hồng không biết có phải là bị kem đông lạnh hay không, “Em muốn xem phim ấm áp không ngược, anh thích loại nào?”
Tạ Tấn Xuyên cười cười, ngồi xuống, “Anh xem cùng em, nếu không em lại đồng cảm, xem cái gì cũng xúc động đến khóc.”
>o<
————
Hàng đến muộn vì bão. Sorry.
*Chú thích:
(1) Đối đáp: là hình thức diễn viên đối đáp với nhau trong khi tập kịch.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...