Hệ thống nhắc nhở: [Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc mời thêm [Tráng Chí Lăng Dương] vào nhóm.
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Hoan nghênh Chiêu đế Chiêu Nguyên vào nhóm ~ ấn theo cách thức tên nhóm sửa lại ghi chú, ha (*^__^*)
[Tác giả] Văn Ý Tô: Hoan nghênh.
[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: Hoan nghênh bệ hạ (*^__^*).
[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: Hoan nghênh bệ hạ, rốt cuộc tìm được CP, Nhạc Nhạc cô thực sự không dễ dàng (*^__^*).
[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: Hoan nghênh quang lâm.
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Phốc, một tiếng hoan nghênh quang lâm của Tiêu ca anh cho em cảm giác thị giác thanh lâu là vì cái gì? Mỹ nhân rốt cuộc có CP rồi, nhanh tóm chặt tiểu công nhà cậu a~
[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: Làm tú bà thanh lâu, em xem chỗ nào giống thanh lâu.
[Tác giả] Văn Ý Tô: Chân tướng luôn luôn như vậy khiến kẻ khác không đành lòng nhìn thẳng.
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Em đã không còn muốn thổ tào hai người các anh song tiện kết hợp nữa rồi ╮(╯▽╰)╭!
[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: Ở, bệ hạ đâu @Tráng Chí Lăng Dương
[CV – Nguyên Chiêu] Tráng Chí Lăng Dương: Mới vừa rồi sửa cách thức tên, xin chào mọi người.
[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: Hoan nghênh Chiêu đế bệ hạ.
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Xin chào bệ hạ ~ lại nói Gia Gia anh vì cái lông gì phản xạ độ cong dài như vậy!!
[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: Không có, vừa rồi bận chuyện khác (*^__^*)
[CV – Nguyên Chiêu] Tráng Chí Lăng Dương: Gia Gia xin chào.
[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: A nha ⊙▽⊙! Một tiếng Gia Gia này thật là cái tình huống gì? Lẽ nào bệ hạ và tiểu Hầu Gia là quen biết nhau sao?
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Cùng hỏi, trong ấn tượng của em trong giới chưa từng thấy qua ID của bệ hạ a, thanh âm cũng rất xa lạ, chẳng lẽ là cung Gia Gia quen biết sao?
[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: Hả? Tôi cũng chưa từng gặp qua cái ID này, bệ hạ quen biết tôi sao?
[CV – Nguyên Chiêu] Tráng Chí Lăng Dương: Mọi người không nên gọi tôi là bệ hạ, kêu tên là được rồi, Gia Gia cũng không quen biết tôi, bất quá tôi là fan của tiểu Hầu Gia, lúc này đây cũng là bởi vì tiểu Hầu Gia mới đến thử âm.
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: A nha ⊙▽⊙
[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: ⊙▽⊙
[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: Phốc, lượng tin tức có chút lớn, Gia Gia kêu thuận miệng đến như vậy.
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Lượng tin tức thực sự thật lớn, vì vậy đây là tiết tấu fan chân ái vì thần tượng của mình quyết đoán xuống biển sao?! Tôi đáng xấu hổ manh (*/w*)!! Lại nói Gia Gia còn chưa có CP chính chủ a, tôi cảm thấy bệ hạ có thể nỗ lực một chút, tôi rất xem trọng cậu ~
[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: Tôi cũng hiểu được manh, trọng điểm là fan chân ái còn là một công o(≧v≦)o!! Tôi cảm thấy tiểu Hầu Gia hẳn là biểu thị một chút @[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên
[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: Cảm ơn bệ hạ thích, mặt khác CP vân vân vẫn là quên đi (*^__^*).
[CV – Nguyên Chiêu] Tráng Chí Lăng Dương: Cảm ơn kế hoạch đại nhân, tôi sẽ cố gắng.
[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: ….
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Trẻ nhỏ dễ dạy!! Bất quá bệ hạ cậu còn chưa biết CP trong văn của cậu ở đây là ai không, CP của cậu là @[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh
[CV – Nguyên Chiêu] Tráng Chí Lăng Dương: Biết, tôi đã đi xem nguyên tác rồi, Vô Thanh sama xin chỉ giáo nhiều hơn.
[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: Chỉ giáo ngược lại không nhận được, bất quá bệ hạ loại cảm giác trung khuyển kèm theo này thực sự là vi diệu a, Gia Gia cảm giác thế nào? [Biểu tình mỉm cười]
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Nguyên lai là đã xem nguyên tác, thảo nào lại có thể đem Nguyên Chiêu giai đoạn sau chuyển đổi diễn được hay như vậy, thử âm rất tuyệt, bất quá có nhiều chỗ còn chưa phải quá thích hợp, đến lúc đó cậu có thể cùng bọn Tiêu ca thảo luận nhiều thêm chút, ps: Thật sự có loại cảm giác trung khuyển o(≧ 口 ≦)o.
Di Nhạc nói không sai, khắc họa của nguyên tác so với lời thoại thử âm giới thiệu hoặc là kịch bản đều càng có lực độ, trong tiểu thuyết bất kể là miêu tả tâm lý hay là đẩy mạnh tình tiết đều lôi kéo thay đổi nhân vật, có đôi khi muốn chân chính phối diễn tốt một vai, xem qua nguyên tác lại đối kịch bản sẽ càng hữu dụng, Tráng Chí Lăng Dương có thể cố ý xem nguyên tác vậy chứng minh hắn là thật lòng muốn diễn tốt nhân vật này, điều này làm cho ấn tượng của Di Nhạc đối với hắn từ lúc bắt đầu không tệ lại tiến thêm một bước.
[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: A Thanh đừng nháo [Biểu tình bất đắc dĩ]
[CV – Nguyên Chiêu] Tráng Chí Lăng Dương: Được.
[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: Được rồi, được rồi, nói đến Tiêu ca, có ai phát hiện hắn và lão đại đều chìm rồi không?
[Hậu kỳ] Cật Gia Hữu Đạo: Tôi phát hiện, có ai có thể nói cho tôi biết bọn họ là hẹn nhau xong rồi cùng bỏ trốn không ( ⊙ o ⊙)
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Hai người các anh là đang pm riêng sao? @[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu @[Tác giả] Văn Ý Tô
[Tác giả] Văn Ý Tô: ….
Di Nhạc thật đúng là không có đoán sai, Sở Tô chính là cùng Trầm Tiêu hai người pm nói chuyện riêng.
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Được rồi, khó lắm vai quan trọng bốn người các anh đều onl, có muốn trước lên YY tìm cảm giác không?
[CV – Chu Thạch Bích] Yến Vô Thanh: Tôi không có ý kiến.
[CV-Mộ Khinh Y] Mạc Vong Lưu Niên: Có thể.
[CV – Bách Lý Kiền] Trầm Tiêu: Tôi cũng có thể.
[Tác giả] Văn Ý Tô: Tôi cũng đi.
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Phốc, lão đại anh yên tâm, chỗ nào có Tiêu ca thì chỗ đó không thể thiếu anh~
[Tác giả] Văn Ý Tô: Chỗ nào có bát quái (nhiều chuyện)cũng không thể thiếu cô.
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: Khụ, điệu thấp, Lăng Dương thì sao, gọi cậu như vậy không thành vấn đề đi, cậu có được hay không? Chúng ta lên YY trước thử cảm giác xem, thuận tiện vây xem hiện trường kéo kịch, dù sao đối với âm thô mà nói hiện trường PIA kịch hiệu quả sẽ càng tốt hơn một chút, cũng dễ dàng nhập vai hơn.
[CV – Nguyên Chiêu] Tráng Chí Lăng Dương: Tôi cũng không thành vấn đề, bất quá tôi mới vừa đổi máy tính không có YY, tôi đi tải về trước đã.
[Kế hoạch biên kịch] Di Nhạc: OK ~ số kênh: 1012, chúng tôi đến trước chờ cậu, mọi người đến phòng PIA kịch trong phòng làm việc nha, mật mã là 1111.
Sau khi hẹn xong mọi người chuyển đến YY Hội Thanh Chế Tác, Hội Thanh Chế Tác quản lý kênh phi thường tốt, phòng khách xã đoàn dùng để tiếp đãi, các fan nói chuyện phiếm trên trời dưới đất, áo may-ô của fan treo để kiếm thêm tích phân xây công địa, phòng làm việc của các CV tổ kịch, kênh riêng tư của các thành viên xã đoàn, phòng riêng biệt phát kịch truyền thanh vân vân đều thiết kế rất đặc sắc.
Mọi người đi đến căn phòng Di Nhạc mới xây dựng mấy hôm trước dùng PIA kịch, lúc nhân viên từng người từng người một nhảy vào, Di Nhạc phát hiện tới có một áo may-ô trắng mới, tên áo may-ô của những người khác đều là ID tên, chỉ có cái áo may-ô mới này là một chữ cái [S], cho nên vừa tiến vào Di Nhạc liền chú ý tới, mấy người Trầm Tiêu, Mạc Vong Lưu Niên, Yến Vô Thanh, Cật Gia Hữu Đạo đều tới, còn có Văn Ý Tô và Tráng Chí Lăng Dương, cô đoán không chính xác cái áo may-ô mới này là người nào.
“Hello, mọi người đều mở mạch đi~ Em nhìn thấy mọi người rồi, S là lão đại hay là Lăng Dương? Cái chữ cái S này, em đoán là lão đại có phải hay không?” Di Nhạc mở mic dò hỏi.
Vừ dứt lời, khung bình luận xoát lên một hàng chữ nhỏ.
S: Tôi là Văn Ý Tô.
Quả nhiên mình đoán không có sai, Di Nhạc nở nụ cười, tiếp tục nói: “Lão đại, anh không nên đánh chữ a, kỳ thực em rất muốn nghe thấy thanh âm của anh nha~ đến, mở mic nói một câu, học theo em: Tiêu ca, moah moah da~”
Văn Ý Tô: ….
Mới vừa đổi tên lại thành bút danh Sở Tô nghe Di Nhạc nói tay run lên một cái.
“Ai, lão đại anh là đang xấu hổ sao? Đúng nha! Tiêu ca đang onl, em thiếu chút nữa quên mất, Tiêu ca nhanh mở mic~”
“Phốc, Nhạc Nhạc cậu đừng như vậy, trêu ghẹo lão đại như vậy thực sự được sao?” Thanh âm của Cật Gia Hữu Đạo cũng vang lên, “Bất quá lão đại, thực sự không đến một câu moah moah da sao, lão đại mau mở mic~”
Cật Gia Hữu Đạo mới vừa nói xong, đèn xanh trước tên Trầm Tiêu sáng lên, chỉ nghe thấy hắn thấp giọng cười nhẹ một chút, mang theo ý tứ hàm xúc bao che khuyết điểm rõ ràng mà mở miệng nói, “Mấy người Nhạc Nhạc không nên nháo, em như vậy lão đại sẽ xấu hổ.”
Văn Ý Tô: ….
Cả người Sở Tô càng không tốt rồi, Tiêu ca anh nói những lời này cùng câu nói kia của Di Nhạc cũng không kém chỗ nào đâu được không!”
“Di, lúc nãy lão đại mới vừa đi vào tôi thuận lợi tra thông tin một chút, tích phân của lão đại đối kênh cá nhân Tiêu ca hình như rất cao a.” Lúc này Yến Vô Thanh cũng mở mic nói chuyện, âm thanh hơi thiên về công tử yêu nghiệt mang theo một tia cổ phong, chỉ ra chuyện mà mọi người không có phát hiện, “Tôi nhớ rõ [Vân Tiêu Chi Thượng] là kênh cá nhân chính thức của Tiêu ca không sai đi?”
“Ừ?” Trầm Tiêu nghe xong nao nao, [Vân Tiêu Chi Thượng]là các fan năm đó giúp hắn xây kênh YY chính thức, nhưng hắn hầu như chưa từng đến mấy lần, lại nói tiếp lúc đó hắn ngoại trừ PIA kịch ngoài ra căn bản sẽ không lên YY, hoạt động xã đoàn cũng không có tham gia, chỉ là ở thời điểm kỷ niệm một năm đến lộ mặt, một mặt là hắn không có dư thừa tâm tư ứng phó việc này, về phương diện bởi vì nguyên nhân công việc bận rộn.
Bây giờ nghe Yến Vô Thanh nói mới chợt nhớ đến mình còn có một kênh YY chuyên dụng, nghe thấy Yến Vô Thanh nói như vậy trong lòng hắn thoáng qua một tia tâm tình không rõ, nhịn không được mở tài khoản YY của Văn Ý Tô ra, tra xét thông tin của đối phương.
Trong thông tin rất trống rỗng, ngoại trừ tên YY và tuổi tác ngoài ra không có gì cả, trong kênh quen thuộc chỉ có một kênh [Vân Tiêu Chi Thượng], giá trị cống hiến kênh cao đến mức khiến Trầm Tiêu kinh ngạc.
“Vẫn là thật chăng.” Trong kênh truyền đến thanh âm kinh ngạc của Di Nhạc, “Lão đại, giá trị cống hiến kia của anh không có mấy năm thì không được nhiêu đó đâu, cái kênh kia hắn phỏng chừng đã quên, anh lại vẫn thủ vững lâu như vậy, anh đối với Tiêu ca thật đúng là chân cái a!!”
Văn Ý Tô:….
Sở Tô bị đề tài của Yến Vô Thanh nhắc nhở mới nhớ đến acc chính của cậu là năm đó chuyên biệt treo tích phân trong kênh Trầm Tiêu, quanh năm tích lũy cống hiến quả thực cao kinh người, chỉ là không nghĩ đến chuyện này cũng bị bọn họ lục ra được.
“Nhạc Nhạc.” Đèn xanh nhỏ sáng lên ở vị trí tên của Mạc Vong Lưu Niên, thanh âm trong trẻo mang theo ý cười, “Em có phải trước nên cấp cho Văn Đại mặc xong quần áo không, trần trụi như vậy thực sự được sao?”
“Đúng nha! Em đều quên, lão đại mặc cho anh cái áo khoác lam~” Di Nhạc vừa nghe bừng tỉnh đại ngộ, mình vậy mà quên mặc quần áo cho nam thần, vội vã thiết lập cho đổi phương đổi lại thành áo màu xanh.
Cật Gia Hữu Đạo: “Ai u, cùng áo hồng của Tiêu ca thật xứng a~”
Di Nhạc: “Đúng vậy đúng vậy!”
Sở Tô: “…”
Hai người các cô đem một người mặc áo lam khác xem như không tồn tại sao?
Tiếu Thần nhìn thông tin YY trống rỗng của Văn Ý Tô, ngay cả ký tên cá tính cũng không có, chỉ có một nickname, và tuổi tác.
19 tuổi.
Thật đúng là nhỏ đến không thể nhỏ hơn a. (Cười chết =)))
Tiếu Thàn nở nụ cười, click chuột thêm đối phương làm bạn tốt.
Hệ thống nhắc nhở: Đối phương từ chối thêm bạn tốt. (Em tạc mao, 23333333)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...