Vòng Lặp Thứ 7


“RISHE IRMGARD WEITZNER! Cô là một người phụ nữ hèn hạ! Một người độc ác như cô không xứng đáng với vị trí thái tử phi! Ta tuyên bố từ thời khắc này, hôn ước của chúng ta bị hủy bỏ.
“Như ngài mong muốn, thưa Điện hạ.”
"…Hả?"

Lời tuyên bố của thái tử vang vọng khắp phòng khiêu vũ.

Rishe, con gái công tước, cúi đầu đáp lại, mái tóc màu san hô của cô đung đưa một cách duyên dáng.

Những vị khách có mặt tại đây đều bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp tôn quý tuyệt vời của cô.

Vừa chứng kiến trước mặt một hôn ước tan vỡ, họ chạnh lòng và không khỏi thương hại cô.

Rishe từ từ ngẩng đầu lên và nhìn vị thái tử kia bằng đôi mắt màu lục bảo nhạt.


Ánh mắt đó làm thái tử thoáng giật mình ngạc nhiên, nhưng anh ta nhanh chóng bình tĩnh lại.

“Cô không nghe thấy những gì ta vừa nói sao?! Ta vừa hủy bỏ hôn ước! Cô không có chút lo sợ nào à?”

“Không hề, thưa Điện hạ.”
Rishe đã biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo: những lời buộc tội dối trá rơi vào mình, hình phạt lưu đày và cô bị gia đình từ mặt, tuyên bố không còn quan hệ gì.

Cô quay lưng lại và nhanh chóng rời đi.

Không có ích gì khi lãng phí thời gian ở đây nữa.

Dù sao thì đây cũng là lần tái sinh thứ bảy của cô rồi.
Rishe đã trải qua tất cả những điều này trước đây.

“Vài giờ tới sẽ bận rộn lắm đây.

Mình phải nhanh lên! Quay về lấy đồ đạc của mình trước khi mình bị cấm vào nhà.

Mình không muốn bắt đầu cuộc sống này mà không kịp chuẩn bị gì vì mình quá lề mề chậm chạp”
“Rish, đứng lại và nghe ta nói! Ta đã dành cả tuần qua để viết cáo trạng luận tội của cô đó”

Mình nên mang nhiều thứ hơn ngoài mấy cái váy - biết bao nhiêu vật dụng cần thiết và quan trọng.

Mình sẽ làm gì đây ta ? Ở cuộc đời đầu tiên, mình là một thương nhân.

Sau đó là một dược sĩ bào chế thuốc ở cuộc đời thứ hai.

Mình còn biết bao nhiêu thứ muốn trải nghiệm… Àiiii! Sao thời gian không quay về sớm hơn một chút, có quá nhiều thứ phải chuẩn bị.

"Đứng lại đó ! Rishe!”

Thái tử trông như sắp khóc tới nơi, những người có mặt tại đó hình như đang kiềm chế để không bật ra những tràng cười khúc khích.

Rishe hình như vừa nhớ ra điều gì đó.

Cô quay người lại, đôi mắt lấp lánh dưới hàng mi dài nhìn chằm chằm vào vị hôn phu cũ.


“À, thưa Điện hạ, tôi suýt quên mất.”

“Đúng, nói thật đi”.

Thái tử nổi đóa lên.

“Để ta đoán, ngoài mặt thì tỏ ra bình thường, nhưng trong lòng cô đang vô cũng đau khổ vì bị ta hủy hôn, đúng không?”

Nhìn người đàn ông trước mặt, Rishe cảm thấy may mắn cho sự tự do vì hôn ước bị hủy bỏ này.

Cô mỉm cười nhẹ nhàng, "Tôi hy vọng ngài và tiểu thư Mary mãi hạnh phúc bên nhau."

"C…cái gì?!"

“Cầu mong tất cả chúng ta đều có cuộc sống vui vẻ trọn vẹn, tạm biệt” Rishe vén váy dạ hội lên và quay gót, rời đi nhanh nhất có thể.

“Làm sao cô biết về Mary? Ta còn chưa nói với cô Mary là người trong lòng ta kia mà!” Thái tử đang hét lên điều gì đó sau lưng cô, nhưng cô không thèm để ý.

Cô còn bao nhiêu việc phải làm trước mắt.


Ở cuộc đời đầu tiên, những lời buộc tội của Thái tử đã khiến cô bàng hoàng sửng sốt, và cô - thật ngu ngốc - đã cố gắng tự bào chữa cho mình.

Cô nên sớm nhận ra, không nên mong đợi từ Thái tử sự đối xử công bằng

Cuộc đời lần này sẽ như thế nào đây? Mình háo hức quá đi mất! Rishe mơ màng nghĩ về tương lai.

Đây là lần tái sinh thứ bảy của mình.

Trước đây mình đã từng sống rất hạnh phúc và vô tư, nhưng lần này — riêng lần này, mình thề rằng mình sẽ sống một cuộc đời hạnh phúc thật dài.
Nói cách khác, bằng bất cứ giá nào, mình cần phải sống sót.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận