Trong lúc cô không còn sức lực để phản kháng, Thành Hòa bỗng nhiên gia tăng tốc độ và sức lực, nhiều lần va chạm vào cổ tử cung có ý chí yếu ớt của cô.
Trình Hâm hiểu rất rõ cảm giác này như thế nào, cô kháng cự đẩy bờ vai của cậu ra, khàn giọng thét một tiếng chói tai: “Đừng, đừng mà! Không thể bắn vào trong!”
Thành Hòa bắt lấy hai tay của cô, cầm cổ tay cô đặt lên đỉnh đầu.
Cắn răng, khóe miệng mang theo ý cười toại nguyện: “Em muốn bắn vào! Em muốn lấp đầy bụng của chị! Em muốn chị chứa đầy tinh dịch của em, sớm ngày mang thai con của em!”
Trong tiếng gào thét bất lực của cô, cuối cùng cậu cũng bắn hết tinh dịch vào tử cung của cô.
Trình Hâm cảm nhận rõ từng đợt tinh dịch nóng hổi đang chảy trong cơ thể mình, chạy vào sâu bên trong.
Cô từ bỏ phản kháng, mệt mỏi nằm ở trên giường, hốc mắt chảy ra một giọt nước mắt cuối cùng, giọng nói ai oán kéo dài: “Chị hận em, chị hận em!”
“Chị hận em đi.” Thành Hòa véo mặt cô, biểu cảm nham hiểm không có ý tốt, vùi đầu bên tai cô, giọng nói trầm thấp sâu thẳm.
Dương vật vừa bắn tinh dịch ra vào trong huyệt nhỏ của cô vài cái, nhưng không có đi ra, vẫn ngăn chặn huyệt dâm của cô.
Hận, dù sao cũng tốt hơn là cô quên.
“Bây giờ em có thể tha cho chị chưa?” Giọng Trình Hâm hờ hững, ánh mắt trống rỗng, mặt không chút thay đổi.
“Không thể! Em còn chưa chơi đủ mà!” Nói xong cậu lại bắt đầu đợt ra vào thứ hai.
Trình Hâm tức giận rống lên: “Chị không chịu nổi!”
Thành Hòa cười đùa: “Chị nằm yên là được rồi, em cùng không cần chị giúp sức, ngoan nào.” Cậu dịu dàng hôn trên môi cô.
Nhiệt độ trong phòng tăng cao, bầu không khí mập mờ.
Cơ thể người phụ nữ mềm mại, tỏa ra một mùi thơm đặc biệt sau cơn sắc dục.
Thành Hòa kích động ôm cô gặm nhấm hôn môi, cơ thể xinh đẹp quyến rũ của người phụ nữ này lúc nào cũng quyến rũ cậu, cậu không khống chế được tình dục của mình đối với Trình Hâm, dương vật đã bắn một lần bỗng chốc cứng rắn như cột sắt.
Đầu lưỡi của cậu ở trong miệng cô vừa hút vừa liếm, hôn đến mức cô thở hồng hộc, khuôn mặt đỏ bừng, đầu óc choáng váng.
“A a a a ô…”
Sắc mặt Trình Hâm ửng hồng, trên khuôn mặt xinh đẹp còn mang theo nước mắt ướt át, khóc liên tục, đôi mắt và chóp mũi phiếm hồng, nước mắt chảy khô cũng không đổi lấy được sự dịu dàng và thương xót của cậu.
Cuối cùng không biết qua bao lâu, khóc ngất đi cũng không thể khiến chàng trai buông tha.
Thành Hòa đè cô ra làm không biết bao lâu, tóm lại làm đến mức không những cô không có chút sức lực để phản kháng, mà không biết đã hôn mê từ lúc nào.
Khi Trình Hâm tỉnh lại lần nữa cũng không biết đã qua bao lâu, cúi đầu nhìn xuống thấy bụng nhỏ phồng lên, toàn thân trần trụi không có mặc gì cả, ngay cả chăn cũng không được đắp, trụi lủi nằm ở trên giường.
Cô vô cùng mệt mỏi, khẽ nhúc nhích, cảm giác cơ thể giống như bị móc sạch, tay chân bị trói lâu cũng rất nhức mỏi.
Trước mắt ngoại trừ chân phải còn bị trói thì những chỗ khác đã được cởi ra, hai chân nhúc nhích một chút cũng có thể cảm giác được huyệt nhỏ ê ẩm đau nhức.
Trong lúc đó còn có thể mơ hồ nhận ra được chỗ sâu có chất lỏng đang trào ra, bụng dưới vốn bằng phẳng giờ phút này hơi gồ lên cao, trong bụng đang đói kêu ùng ục toàn là tinh dịch mà người đàn ông bắn ra.
Trình Hâm nằm ở trên giường mở to đôi mắt trống rỗng nhìn trần nhà trắng bóng, cơ thể mệt mỏi đầu óc lại càng mệt mỏi hơn.
Bụng không ngừng kêu lên, Trình Hâm làm tình đến mệt mỏi chống đỡ nửa người bò dậy, ngồi ở trên giường hoạt động, chân phải bị xích chó còng chặt, trên mặt đất còn vứt ba sợi xích sắt khác.
Trình Hâm nổi giận, cúi đầu nhìn lại cả người trần trụi, cơ thể trắng nõn như tuyết bị bầm tím đủ chỗ, trên hai đầu ngực còn có vết máu khô do bị cắn rách.
Cô thở dài bất lực quan sát bốn phía, xung quanh có ánh sáng lờ mờ, trong phòng bài trí rất ít, cửa sổ đóng kín, khe hở mơ hồ lộ ra một chút tia sáng.
Tất cả các vật sắc bén cứng rắn trên tường, trên bàn trà đều được dán mút bảo vệ.
Bởi vì chân bị trói nên phạm vi hoạt động đi lại của cô không lớn, ngay cả cửa cũng không với tới, cửa sổ cũng không sờ tới.
Hoàn toàn không biết mình đang ở đâu, tình huống chung quanh thế nào.
Quần áo cô mặc lúc rời khỏi quán cà phê cũng không biết bị ném đi nơi nào.
Trình Hâm thở dài, chịu đựng cơ thể khó chịu bước xuống giường đi tới trước tủ quần áo muốn tìm một bộ quần áo để mặc vào, vừa mở cửa tủ nhìn vào thì Trình Hâm đã sợ ngây người.
Không có nhiều đồ trong tủ, nhưng mỗi thứ đều rất kích thích.
Áo ngủ ren, váy ngủ gợi cảm, quần lót ren, đồ lót tình thú, tai thỏ, đuôi nhung, cô mèo, cô thỏ, tất cả đều là những thứ cô chưa từng chơi…
Trình Hâm đứng trước tủ quần áo với toàn thân trần trụi, thân dưới mỏi nhừ, hai chân tê dại.
Lúc trước Thành Hòa đè cô ra làm không ngừng nghỉ, bây giờ chỉ cử động một chút, tinh dịch nhớp nháp cậu bắn vào trong huyệt cũng theo đó tuôn ra, chảy ra theo con đường còn chưa hoàn toàn đóng chặt, tuôn tới miệng âm hộ.
Bọt mép bị làm loãng cũng theo đó mà chảy xuống bắp đùi, Trình Hâm lập tức kẹp chặt hai chân lại, dùng sức siết chặt huyệt nhỏ, đáng tiếc hoàn toàn không kịp, dâm dịch đã ào ào chảy ra ngoài.
Trình Hâm cắn môi dưới, trong chốc lát không biết nên mặc quần áo trước hay là lấy đồ chặn huyệt nhỏ lại trước.
Nhưng nhìn một vòng cũng không tìm được khăn giấy, đành phải tìm một bộ đồ ngủ gợi cảm miễn cưỡng được xem là nhiều vải nhất ở trong tủ quần áo.
Đồ ngủ gợi cảm vô cùng mỏng manh, chất liệu kém xa quần áo bình thường rất nhiều, trước không che được ngực sau không che được mông, cúi đầu nhìn lại tinh dịch đang điên cuồng chảy ra ngoài giống như không thể ngừng, càng lúc càng nhiều hơn, nhuộm bẩn đùi của cô.
“Thành Hòa! Thành Hòa!” Trình Hâm tức giận không chịu nổi, hắng giọng rống to: “Thành Hòa! Em chết ở đâu rồi?”
Lúc Thành Hòa vào cửa thì nhìn thấy cô dựa vào giường, hai tay chắp sau lưng, nửa mông ngồi trên mép giường, dâm dịch theo khe hở chân cô chảy tí tách xuống mặt đất ở bên giường, trên người mặc một bộ đồ ngủ tình thú gần như không thể che được gì.
Thành Hòa cười một tiếng, khóe miệng hiện lên nụ cười gian tà: “Chị đang quyến rũ em sao?” Cậu nhanh chóng cởi khóa kéo quần để lấy dương vật ra, đi đến trước mặt cô nâng hai chân của cô lên, tách ra đặt ở bên hông mình.
Trình Hâm nhìn thấy không ổn, liền chửi ầm lên, giãy dụa muốn chạy: “Cút đi, đầu óc em có bệnh à!”
Thành Hòa đẩy cô ngã xuống giường, cầm lấy hai chân của cô, dương vật lập tức mở cái miệng huyệt nhỏ ra rồi đâm vào.
“A! Bà mẹ nó! Thành Hòa, em cút ra cho chị!” Trình Hâm vô cùng đau đớn vì dương vật đột ngột đi vào, tuy rằng âm đạo đã ướt, nhưng vẫn không chịu được sự xâm nhập thô bạo của cậu.
“Chị vẫn nên cảm thụ đi!” Thành Hòa đánh một cái vào bộ ngực mà hôm qua bị cậu gặm cắn tan nát, bóp nắn liên tục, sức lực trên tay vô cùng mạnh.
Dương vật thô to của chàng trai ở trong cơ thể cô càn quấy lung tung, Trình Hâm muốn đứng dậy nhưng mỗi lần đều bị cậu làm đến mức không đứng dậy nổi, ngã xuống giường chịu đựng cho cậu ra vào.
“A! Em cút, cút đi! Bà mẹ nó! Em buông chị ra.”
“Chị ngoan ngoãn nào!” Thành Hòa lại đánh mấy cái vào đầu vú tả tơi sưng đỏ của cô: “Đừng ép em phải tàn nhẫn với chị.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...