Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Hải quân còn lại một vạn năm binh lực, bên Lâm cũng còn một ngàn năm trăm thành viên, hai bên vẫn tiếp tục liều mạng đại chiến.

Thời gian trôi qua càng lâu, hai bên tổn thất cũng càng lớn, nhất là bên Lâm, theo thời gian càng dài, thì tổn thất bên hắn đột nhiên tăng nhanh.

Lý do cũng rất đơn giản thôi, người bên Lâm quá ít, mặc dù có thể trong thời gian ngắn, lấy ít địch nhiều, nhưng tiêu hao kéo theo cũng tăng lớn.

Chỉ có thể duy trì thời gian ngắn thôi, một khi kéo thời gian càng dài, thì tiêu hao càng nhiều, lúc đó sơ sẩy bị giết là hoàn toàn đương nhiên.

Bởi vậy từ sau hai mươi phút, nhân số bên Lâm tổn thất gia tăng gấp đôi, từ phút thứ mười trở đi, hai bên đại chiến nhịp điệu có chút chậm lại, cho nên trải qua mười phút tổn thất lại ít hơn mười phút đầu tiên nhiều.

Hải quân chỉ tổn thất năm ngàn người, có điều bên Lâm lần này tiếp tục tổn thất năm trăm thành viên, số lượng hai bên vẫn duy trì một phần mười.

Quả thực là có chút vi diệu, hiện tại người yếu đã hoàn toàn bị loại bỏ, cho dù là hải quân hay là bên Lâm, người yếu đã hoàn toàn nằm xuống.

Có người chết đi, có người trọng thương mất đi chiến lực, hiện tại những người còn có thể đại chiến, đều là người mạnh.


Hai mươi phút, Lâm cùng Aokiji giao chiến không ít hơn ngàn chiêu, lúc này hình tượng của hai người so với ban đầu là một trời một vực.

Lâm lúc này quân áo hoàn toàn phá nát, hiện tại hắn không khác gì một ăn mày, vết máu loang lổ, Aokiji cũng không tốt đi đâu, mặc dù có năng lực bảo hộ quần áo.

Nhưng càng đánh về sau, Aokiji đã không còn tinh lực dùng năng lực hồi phục quần áo nữa, hiện tại hắn cũng không khác Lâm gì mấy.

Nhìn hình tượng của cả hai có chút giống ăn mày, nhưng nói tới tính thực chất thương thế thì không có bao nhiêu.

Không chỉ Lâm cùng Aokiji giống ăn mày, mà hai vị lão tướng quân lượt trận cho Aokiji bên ngoài cũng không khác mấy. 

Hai người cũng không ít tìm được cơ hội tham dự vào, ba người hợp công Lâm, làm cho hắn ứng phó vẫn rất chật vật, có điều tới hiện tại Lâm vẫn còn có thể chống cự được.

Có thể bởi vì bị vây công, hơn nữa người vây công Lâm đều không yếu, nhất là Aokiji, mạnh có chút quá đáng rồi.

Lúc này Lâm mới cảm nhận được, lần đầu tiên hắn cùng Aokiji giao thủ ngắn ngủi kia là may mắn cỡ nào.

Cho dù với chiến lực hiện giờ của Lâm, ứng phó một mình Aokiji thôi cũng rất là chật vật, chứ đừng nói còn có hai người bên ngoài chờ cơ hội âm hắn đâu.

“ Lâm, ngươi thiên phú là ta bình sinh ít thấy, ngươi tiến bộ quá nhanh!”: tranh thủ lúc hai bên tách ra, Aokiji trầm giọng nói với Lâm.

Trong giọng nói mang theo thán phục cùng kiên kỵ, thán phục thiên phú của Lâm quá mạnh, là Aokiji mấy chục năm thấy mạnh nhất.

Kiên kỵ cũng vì thiên phú của hắn, Lâm tiến bộ quá mức nhanh rồi, cách lần đầu tiên cùng Lâm đại chiến mới bao lâu a, từ khó khăn lắm cùng hắn đánh ngang tay.


Hiện tại đã có thể cùng mình vật lộn, còn có thể dư thừa tinh lực cùng hai vị lão tướng quân đối chiến, cho dù hai vị lão tướng quân không phải Đại Tướng cấp.

Nhưng cũng là Chuẩn Đại Tướng cấp a, mà còn là cường giả trong Chuẩn Đại Tướng cấp, không phải loại mới sơ nhập Chuẩn Đại Tướng cấp kia.

Kinh nghiệm chiến đấu càng là cực kỳ phong phú, hai loại Haki cũng tinh thâm vô cùng, khuyết điểm duy nhất chỉ là thể lực không thể chèo chống thời gian dài thôi.

Như vậy có thể thấy, trong thời gian ngắn như vậy, Lâm đã mạnh lên đến mức đáng sợ, tính toán tình hình này, nhiều lắm một hai năm nữa, là đại hải sẽ chính thức xuất hiện vị thứ năm Hoàng.

“ Aokiji Đại Tướng quá khen rồi, ta chỉ là hậu tích bộc phát mà thôi, cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể tiến bộ nhiều như vậy, ta trưởng thành tới hôm nay cũng trải qua gần mười năm cố gắng a, thời gian đó không biết ta niếm bao nhiêu khổ, nghĩ lại quá khứ mà kinh a!” 

Nghe Aokiji nói, trong lòng Lâm chợt cảnh giác, đầu ngọn gió thì lúc nào cũng có nguy cơ bị thổi bật rễ, điều này làm sao Lâm có thể không biết.

Hiện tại hắn đã đủ để người kiên kỵ rồi, nếu bị người biết hắn chỉ dùng vài tháng từ Chuẩn Đại Tướng cấp trở thành Đỉnh Phong Đại Tướng cấp, thì lúc đó không phải chỉ hải quân cùng hắn là địch rồi.

Thiên phú quá tốt cũng không phải chuyện tốt, bởi vậy cho dù là sự thật, Lâm cũng lên tiếng bát bỏ suy đoán của Aokiji.

Có điều lúc này nghe Lâm nói, nhất là câu cuối cùng, Aokiji chợt cảm giác tim hắn đau quá, Aokiji làm sao không biết Lâm đang khuếch đại.


Aokiji đoán thời gian Lâm rèn luyện không đến mười năm lâu như vậy, sau đó nghĩ lại bản thân.

Aokiji hắn để được mạnh tới hiện tại, cũng phải trải qua mấy chục năm lâu dài, cho dù là tới hiện tại, mỗi ngày Aokiji cũng chưa từng bỏ đi cơ bản rèn luyện.

Đừng nhìn hắn ngày thường ham mê ngủ, hoặc thích cưỡi xe đạp chạy khắp tứ hải, thực ra mỗi ngày Aokiji đều dành ra đủ thời gian để cố định rèn luyện.

Còn chuyện chạy xe đạp khắp tứ hải, thì cũng không phải Aokiji có nhiều yêu thích, mà chủ yếu làm như vậy để rèn luyện năng lực trái ác quỷ.

Hiện tại Lâm chỉ dùng vài năm thời gian đã đuổi kịp hắn cố gắng mấy chục năm, làm sao tim Aokiji có thể không đau được.

Hơn nữa Lâm nói như vậy, thì cũng không có ai chứng minh hắn nói xạo a, dù sao trước đó lần đầu tiên cùng Aokiji đại chiến, thì chiến lực Lâm thể hiện ra đã chính thức là Đại Tướng cấp rồi.

Chưa có ai từng nghĩ tới, vì có thể chống lại Aokiji, Lâm mới vận dụng bảng hệ thống đề thăng chiến lực của bản thân từ Chuẩn Đại Tướng lên chân chính Đại Tướng cấp đâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui