Cho dù hắn thiên tài cỡ nào cũng không thể trở thành Tứ Hoàng trong thời gian ngắn như thế, phải biết khi Shank trở thành Tứ Hoàng.
Tuổi của hắn còn rất trẻ, như vậy điều trợ giúp Shank đặt vững Tứ Hoàng ghế ngồi, chỉ có thể là Haki dung hợp thôi.
Bởi vậy một khi Genkito có thể làm cho sương mù hạn chế Haki Bá Vương, thì lúc đó tác dụng của Genkito càng gia tăng mấy chục lần.
Lâm cũng đã góp ý cho Genkito về phương diện này, hơn nữa Lâm cũng lấy mình ra làm vật thí nghiệm cho Genkito thử.
Có điều tới hiện tại vẫn chưa có bao lớn tiến triển, dù sao Genkito chỉ mới nắm giữ trái Sương Mù gần đây thôi.
Thời gian còn quá ngắn để Genkito khai phá ra năng lực mới, hiện tại Genkito vẫn cần thời gian để làm quen cùng điều khiển trái Sương Mù.
Bởi vậy Genkito có thể khai phá ra năng lực như vậy hay không, thì Lâm cũng rất mong đợi.
( tác giả tìm mãi cũng không tìm ra thông tin về tuổi của Shank khi trở thành Tứ Hoàng, chỉ biết là khi đó Shank còn khá trẻ, nếu ai biết thì coment bên dưới nha).
“ loại sương mù này có chút cổ quái!”: theo cảm giác Haki quan sát càng ngày càng thu hẹp lại, Aokiji nhíu nhíu chân mày nói.
“ nơi này ta cũng từng có vài lần xuất nhập, nhưng chưa từng nghe nói hoặc chứng kiến loại sương mù cổ quái như vậy suất hiện, hơn nữa cũng chưa từng nghe nói ở vùng biển nào xuất hiện loại sương mù này,
Tác dụng của loại sương mù này có chút giống với bảy màu sương mù trong truyền thuyết a, có điều hiệu quả kém xa sương mù bảy màu nhiều lắm,
Nếu là sương mù bảy màu, thì cho dù là ở bên ngoài chúng ta cũng không thể sử dụng Haki quan sát thăm dò vào bên trong, ta cảm giác chúng ta bước vào cạm bẫy rồi!”
Một vị trong bốn vị Chuẩn Đại Tướng cấp lên tiếng, năm xưa khi còn phục vụ trong hải quân, lão từng nhận vài cái nhiệm vụ xuất nhập nơi này.
Nhưng lão chưa từng nghe hoặc thấy sương mù xuất hiện ở đây, bởi vậy trong giọng nói của lão có chút không dám khẳng định.
“ hiện tại đã vào trong rồi, cũng không thể nào quay đầu lại được nữa, nhìn phía sau thì biết!”: một vị lão hải quân khác lên tiếng nói.
Ánh mắt của lão lúc này đều tập trung vào phía sau hạm đội hải quân, hoặc phải nói từ khi tiến vào sương mù đến bây giờ.
Hầu như tám phần ánh mắt của lão chú ý tới sau lưng hạm đội, nghe tiếng của lão nói, thì những người khác cùng Aokiji đều đồng loạt nhìn về phía sau.
“ đã hoàn toàn bị chặn đường rồi, hiện tại có quay lại đường cũ cũng chưa chắc đã có thể ra khỏi nơi này, hiện tại chỉ còn cách tiến lên phía trước!”
Vẻ mặt mỗi người đều hiện lên chút âm trầm, tới lúc này thì bọn họ đều biết có lẽ hải quân sập bẫy rồi.
Mặc dù không biết tiếp theo sẽ có thứ gì nghênh đón bọn họ, nhưng hiện tại thì bọn họ đã đánh mất quyền chủ động rồi.
Nhất là Aokiji, hắn đã rất cẩn thận rồi, nhưng vẫn sập bẫy Lâm, bên ngoài khi chưa vào trong sương mù.
Thì bọn họ không có cảm giác gì, nhưng tới khi tiến vào sương mù, Aokiji ẩn ẩn đã có chút hối hận, hiện tại đường quay lại cũng bị mất.
La bàn cũng không hoạt động, khi vừa tiến vào sương mù, la bàn vẫn hoạt động bình thường.
Nhưng khi bọn họ tiến vào được một khoảng cách, thì tất cả la bàn đột nhiên hỏng rồi, từ lúc đó thì Aokiji xác định, bọn hắn bị sập bẫy.
“ truyền lệnh tất cả binh sĩ chuẩn bị sẵng sàng chiến đấu, tất cả đại pháo chuẩn bị sẵng sàng nã pháo bất cứ lúc nào, trình độ cảnh giới gia tăng tới cấp một, các vị chỉ huy phải tập trung tinh thần tránh bị đánh lén!”
Aokiji lập tức cầm lên điện thoại trùng, liên lạc với tất cả chiến thuyền, thông báo báo động cấp cao nhất.
Lập tức theo mệnh lệnh của Aokiji vừa phát ra, thì tất cả hải quân từ tướng tá cho đến binh sĩ, tất cả đều lập tức tiến vào tình trạng chuẩn bị chiến đấu.
Aokiji cùng bốn vị lão hải quân cũng ngưng thần đề phòng, thần kinh của năm người càng ngày càng căng cứng.
Aokiji thì quanh thân bắt đầu lượn lờ khí lạnh, mỗi khi Aokiji thở ra một hơi, thì nơi miệng hắn bốc lên khói mù lạnh lẽo.
Còn bên phía Lâm, thì khi hắn chứng kiến hạm đội hải quân càng tiến càng gần, thì trong lòng cũng có chút sốt sắn.
Bởi vì Lâm cũng biết, có thể lừa hải quân đi vào sương mù đã rất tốt, còn làm cho hải quân cho rằng đây chỉ là sương mù bình thường, không phải mai phục, thì hoàn toàn không thể.
Aokiji không phải người ngu, hắn chinh chiến mấy chục năm, hắn ăn muối còn nhiều hơn Lâm ăn cơm, chút cổ quái đó mà Aokiji còn không nhận ra cạm bẫy.
Thì Aokiji không xứng với chức vị hải quân Đại Tướng của hắn, hơn nữa cho dù bản thân Aokiji có ngu ngốc đi nữa, thì những người khác cũng phải có người thông minh a.
Vì vậy Lâm không cho rằng, bọn hắn địa lợi nằm bên mình thì có thể đại hoạch toàn thắng, ngược lại, nếu vận dụng không tốt, bị cắn ngược rất có thể là bên mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...