Với lại hải tặc đại đa số đều không đáng để tin tưởng, trong nguyên tác những hải tặc có tình có nghĩa kia chỉ là số ít thôi.
Thực tế thì hải tặc đều không thể tin tưởng được, bởi vậy thay vì đốt cháy giai đoạn, làm cho tổ chức chôn xuống tai họa ngầm cực lớn, thì Lâm lựa chọn ổn định phát triển là hơn.
Bởi vậy khi Rorein nói Lâm chờ đợi một thời gian trên đảo, thì Lâm lập tức đồng ý, hắn quả thật cũng cần một chút thời gian.
Dù sao trải qua cùng Mắt Ưng so tài kiếm đạo, Lâm nhận được ích lợi rất nhiều, hắn hoàn toàn có thể dùng thời gian này tiêu hóa thu hoạch đạt được.
Sẵng tiện sẽ thường xuyên lộ diện, để cho những thế lực khác biết hắn vẫn rất tốt, không hề bị thương, có thể xem như một công đôi việc.
“ không sai, chuyện này là ta suy nghĩ không thấu đáo, cũng được, khoảng thời gian này ta ở lại sẵng tiện tiêu hóa thu hoạch của ngày hôm nay luôn, có thể kiếm đạo của ta sẽ lại tiến thêm một bước!”
Nghe Lâm nói, thì Fiona lẫn Aboli và một số cán bộ sắc mặt cũng hơi biến, bọn hắn không nghe lầm a, lão đại lại có tiến bộ.
“ trời ạ, có còn để cho người sống nữa hay không, thực càng ngày khoảng cách giữa lão đại cùng bọn ta càng lúc càng xa rồi!”
Đây là một câu nói mà trong lòng của tất cả mọi người vang lên, nhất là Fiona cùng Aboli, trong lòng hai người có chút khổ sở.
Hai người tưỡng rằng, trải qua khoảng thời gian này cố gắng, khoảng cách giữa bọn họ cùng Lâm sẽ rút ngắn.
Nhưng hiện tại chỉ là bọn họ đơn phương cho rằng như vậy thôi, khoảng cách không chỉ không rút ngắn bao nhiêu, mà còn kéo dài ra thêm một ít.
Bọn hắn khó khăn lắm mới đại tới Cao Cấp Chuẩn Đại Tướng chiến lực, trong khi Lâm đã ở vào Trung Hậu Kỳ Đại Tướng cấp rồi, hơn nữa hắn mỗi ngày đều đang cấp tốc tiến bộ.
Áp lực của hai người lại đột ngột gia tăng, trong lòng hai người hiện lên cảm giác gấp gáp, bọn hắn còn cần phải mau mau tiến bộ hơn nữa mới được.
Ít nhất phải mau chóng đạt tới Đại Tướng cấp, nếu không sau này những trận đại chiến khác, bọn họ có thể hoàn toàn không còn tư cách nhúng tay vào.
Lòng kiêu ngạo của hai người không cho phép chuyện này xảy ra một lần nữa, một lần khi Lâm đánh với Doflamingo cùng Aokiji là đủ rồi.
Thực sự thì bọn họ đều không biết, Lâm chỉ vì có bảng hệ thống thôi, nhờ thế hắn mới có thể mạnh lên nhanh như vậy, hơn nữa Lâm cũng không hề hay biết.
Câu nói lơ đãng của hắn, làm cho tất cả mọi người trong phòng họp ngoại trừ hắn đều bị đâm tâm, có điều khi hắn thấy sắc mặt mọi người không đúng.
Thì Lâm biết có lẽ hắn vừa nói lỡ lời một câu gì đó, nhưng sau khi nhớ lại nhiều lần, hắn vẫn không nhớ ra mình nói gì mà những người này sắc mặt không tốt như vậy.
Có điều suy nghĩ mãi không rõ, Lâm cũng không suy nghĩ nhiều nữa, trường hợp này hắn cũng quen thuộc rồi, dù sao những trường hợp như vậy trước đây không phải chưa từng xảy ra đâu.
“ tạm thời không nói những thứ này, hiện tại chúng ta cũng phải nên cho hải quân một chút sắc mặt nhìn mới được, không thể để bọn họ cho rằng chúng ta dễ bóp, muốn bóp thế nào thì bóp thế đó được,
Đây đã là lần thứ hai bọn họ công khai đánh lén chúng ta rồi, lão đại, nếu ta nhớ không lầm, thì cách Đảo Cá Voi khoảng năm sau hòn đảo đằng sau, thì có mấy tòa căn cứ hải quân a,
Với sức mạnh của tổ chức lúc này, thì mấy tòa căn cứ hải quân này không thể ngăn được chúng ta, chúng ta chỉ cần phòng bị Tinh Anh Trung Tướng cấp trở lên là được,
Mà mấy tòa căn cứ hải quân này, bên trong hoàn toàn không có Tinh Anh Trung Tướng tọa trấn, những vị này đại đa số đều đóng quân ở tổng bộ hải quân hoặc mấy căn cứ ở Tân Thế Giới,
Hơn nữa bộ tình báo hoàn toàn có thể đủ sức giám sát mọi động tĩnh của hải quân, chỉ cần bọn họ có dị động, thì chúng ta sẽ lập tức biết ngay, như vậy càng không lo lắng mấy cái căn cứ này có dấu bí ẩn cường giả,
Nếu không chúng ta lấy mấy tòa căn cứ hải quân này lập uy một lần đi, không thể chỉ để hải quân bọn hắn đánh chúng ta thôi!”
Lúc này một người khác lên tiếng, hắn nghe Lâm đồng ý chờ một thời gian mới đi, thì xem như chuyện này đã được quyết định rồi.
Thì hắn mới nói chuyện mà hắn canh cánh từ nãy tới giờ, sau khi nghe hắn nói, thì trong phòng mọi người đều bất giác gật nhẹ đầu.
Fiona đáy mắt lóe lên hàn quang, nàng nhịn hải quân lâu lắm rồi, nhất là trước đó khi còn ở đông hải.
Nàng từng tại mỗi một hòn đảo, nhìn thấy những hành động của những hải quân kia, nàng không phủ định trong bọn họ vẫn còn có rất nhiều hải quân lo lắng cho người dân.
Nhưng những hải quân này chỉ là binh lính thôi, những người này không hề có một chút quyền lực nào.
Cho nên bọn họ có lo lắng cho dân chúng cũng không đủ sức làm được cái gì, mà cao tầng thì toàn bộ đều là ác ma thôi.
Nàng thấy quá nhiều quá nhiều, bởi vậy thực sự đối với cao tầng hải quân, nàng không hề có một chút hảo cảm nào đáng nói.
Thậm chí đại đa số hải quân nàng đều không có hảo cảm, không ai dám chắc rằng, những binh lính hải quân kia.
Lúc này bọn họ chức vị thấp, cho nên trong lòng vẫn rất tốt, nhưng ai dám chắc, một khi trong tay bọn họ có quyền lực.
Bọn họ có hay không lạc lối bản tâm của mình, bọn họ có hay không trở thành một cái ác ma tiếp theo đâu.
Không ai dám chắc được, dù sao lòng người rất khó đoán, lại rất hay thay đổi, người thiện có thể trong giây lát biến thành ác ma ác quỷ.
Ác quỷ có thể trong một giây lập địa thành phật, Lâm nghĩ tới một câu nói, ‘nhất niệm thành phật, nhất niệm thành ma’, một câu này quá chuẩn xác để miêu tả lòng người rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...