Lâm không phải sợ người bên hắn thua trận, mà hắn biết, lúc này tổ chức bọn hắn cùng hải quân còn có quan hệ vi diệu.
Hai bên đều chưa điểm phá tấm màng mỏng này, mỗi bên đều có kiên kỵ của riêng mình.
Lâm thì kiên kị ẩn núp chiến lực của hải quân, cùng với hậu thuẫn sau lưng hải quân là chính phủ thế giới và Thiên Long Nhân.
Hải quân thì cho rằng sau lưng của Lâm cũng có thế lực khủng bố ủng hộ, với lại bọn họ cũng hơi kiên kỵ chiến lực của Lâm.
Cho nên hai bên đến lúc này đều chỉ âm thầm so đấu, mà chưa chính thức trên mặt nổi trở mặt.
Chỉ cần không thực sự trở mặt, tổ chức bọn hắn không giết một vị hải quân nào, thì ngoài mặt hắn và hải quân vẫn còn có thể sống chung.
Ngầm hắn có thể phái người tiêu diệt quân hạm, có thể tiêu diệt hải quân phân bộ, chỉ cần không để lại bất cứ chứng cứ gì.
Cho dù hải quân có nghi ngờ hoặc tức giận cỡ nào, thì cao tầng của hải quân cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng nếu như hắn công khai giết người của hải quân, hoặc bị người nắm được chứng cứ chính xác.
Thì lúc đó hải quân cho dù có muốn hay không, vì mặt mũi cùng uy tín mấy trăm năm, hải quân cũng sẽ phái đại quân tới trấn áp tổ chức của hắn.
Cho dù là bọn hắn vì thế mà từ bỏ kế hoạch chuẩn bị mấy chục năm, thậm chí vì thế mà một chút địa bàn cuối cùng ở Tân Thế Giới lập tức mất đi.
Lúc đó thì Lâm đối mặt không còn là một Đại Tướng nữa, mà rất có thể là hắn sẽ đối mặt với cả ba vị Đại Tướng, khi đó Lâm chỉ có thể bỏ chạy lấy mạng thôi.
Cũng bởi vì thời gian quá gấp gáp, nếu nội dung cốt truyện có thể chậm lại mười năm.
Thì lúc đó Lâm có lòng tin tổ chức của hắn đủ sức chống lại hải quân không thành vấn đề.
Hơn nữa lúc đó chiến lực của hắn hoàn toàn có thể vượt qua Râu Trắng thời kỳ toàn thịnh.
Đạt tới một cấp độ trước nay chưa từng có, nhưng đáng tiếc nội dung cốt truyện đã sắp tới rồi.
Thời gian còn lại cho Lâm cũng không quá nhiều nữa, bởi vậy hắn mới có thể gấp gáp đưa tổ chức vào chiến đóng ở Grand Line.
. . .
Lúc này mấy vị Trung Tướng hải quân phát hiện, mục đích của bọn hắn đã bị đối phương phát hiện, thì cũng không tiếp tục tới gần sáp lá cà nữa.
Cũng bởi vì trước đó Aokiji Đại Tướng từng căn dặn, nhiệm vụ của bọn họ chỉ là ngăn cản người của đối phương tiếp viện mà thôi.
Hiện tại bọn hắn bị cản lại, cũng đồng nghĩa với việc bọn hắn cũng cản lại một phần binh lực của đối phương rồi.
Lúc này xem như nhiệm vụ đã hoàn thành, bọn hắn cũng vui vẻ vẩy nước tương, thân phận của bọn hắn đều là người của chính phủ thế giới xếp vào.
Chủ yếu nhiệm vụ của bọn họ, chỉ là để chia rẽ quyền lực trong nội bộ hải quân cao tầng thôi, còn chuyện bản thân bọn hắn có bao nhiêu chiến công đều không đáng kễ.
Bởi vậy bọn hắn cũng không cần vì chút ít chiến công, mà liều mạng tranh đấu làm gì.
Bởi vậy bọn hắn cũng không thiết đến gần liều mạng với đối phương, bởi vì bọn hắn thông qua Haki quan sát biết được, phía bên đối phương cao cấp chiến lực cũng gần như ngang bằng với bọn họ.
Cho nên lúc này cùng đối phương liều mạng thì không đáng giá, bọn hắn cũng không có bao nhiêu ưu thế.
Hơn nữa mấy người bọn họ rất tự biết mình có bao nhiêu cân lượng, bọn họ mấy người đa số đều đã trung niên rồi.
Mặc dù chưa đến nỗi tới tuổi xế chiều, nhưng cơ năng của cơ thể đã có dấu hiệu đi xuống.
Mà đối diện thì khác, toàn bộ đều là thanh niên trai tráng thôi, mấy người bọn tin tưỡng nếu đánh lên, cuối cùng thua trận chắc chắn là bọn họ rồi.
Lúc này chủ yếu thắng bại còn là Aokiji Đại Tướng có thể thành công bắt lại thủ lĩnh của đối phương hay không thôi.
Dù sao mấy người bọn hắn dù là Trung Tướng cấp, nhưng trong hàng Trung Tướng thuộc loại tầng chót nhất rồi.
Bọn hắn không phải những tinh anh Trung Tướng kia, nói chính xác hơn là mấy người này có chút sợ chết, không dám tiến lên.
Hiện tại bọn hắn đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, thì càng không cần phải hô to tiếp tục xung phong liều chết làm gì.
Mạng của bọn hắn còn quý hơn cả vàng, vinh hoa phú quý đời này bọn hắn còn chưa hưởng thụ đủ đâu.
Trước đó khi bị Nguyên Soái Sengoku điều bọn họ theo Aokiji Đại Tướng đi ra, thì bọn hắn biết Nguyên Soái muốn nhân cơ hội này để bọn hắn tổn thất chút người.
Sau đó trống ra mấy cái ghế Trung Tướng, đến lúc đó lão sẽ sếp người của lão vào, bọn họ mấy người đều là chính phủ thế giới xếp vào a.
Thực chất bên trong hải quân được chia làm hai đại phái, một phái đó là do chính phủ thế giới xếp vào.
Một phái chính là do chính hải quân bồi dưỡng được, bởi vậy thường ngày hai đại phái đều muốn cho đối phương tổn thất chút người.
Sau đó đưa thêm người của mình vào, làm cho phái của bọn hắn có càng nhiều hơn quyền lên tiếng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...