Nơi ở của Ngải Lộ Ân là nơi dễ nhận biết nhất trong Thái Thản Cự Thành. Cứ nơi nào chung quanh có nhiều thực vật nhất là đúng nơi nàng ở.
Diệp Trần đi vào bên trong, không gặp được Ngải Lộ Ân, mà lại gặp được một tiểu la lỵ tóc vàng, ước chừng 12 13 tuổi, tên là Ngải Vi Nhi.
- Ngươi tìm mẫu thân ta để bái nàng thành đạo sư sao?
Ngải Vi Nhi nghe xong lời nói của Diệp Trần, con mắt đen lánh khẽ đảo, không biết đang suy nghĩ cái gì.
- Phải, mẫu thân ngươi đang ở nơi nào?
Diệp Trần không biết Ngải Lộ Ân cường đại lại có một nữ nhi. Cũng không biết là người nào cường đại lại có thể giải quyết nàng như vậy.
- Mẫu thân ta đi vắng, thời gian này cũng không thấy trở về. Nhưng đây cũng là may mắn của ngươi, ta – Ngải Vi Nhi sẽ thu ngươi làm đồ đệ, như vậy nhé!
Ngải Vi Nhi thân hình cao 1m3, 1m4 chống tay, hưng phấn nói.
- Bye bye!
Diệp Trần xoay người bước đi.
Đùa sao? Tiểu la lỵ lông mao còn chưa hết, muốn làm đạo sư ta sao? Mơ đê!
- Ngươi không thể đi, ngươi mà đi ta sẽ méc mẫu thân ta, nói ngươi ăn hiếp ta, ta dám đảm bảo, trong thành không một ai dám làm đạo sư của ngươi!
Ngải Vi Nhi vừa thấy Diệp Trần xoay người, liền chạy tới kéo tay hắn, vội vàng kêu lớn.
- Tiểu mỹ nữ Ngải Vi Nhi, ta van ngươi buông tha cho ta đi!
Diệp Trần không còn lời nào để nói, ngửa mặt lên trời. Như thế có để cho người ta sống với không cơ chứ!
- Còn lâu! Ngươi khinh thường ta đúng không? Ta cũng là một gã Thực Vật Sư xuất sắc, đừng nhìn ta còn nhỏ tuổi, chờ đến khi ta trưởng thành, ta sẽ lợi hại hơn cả mẫu thân ta!
Ngải Vi Nhi thở hổn hển tức giận nói.
- Ừ, đúng vậy, vậy chờ sau khi ngươi lớn lên rồi tính tiếp nhé.
Bất quá, công phu lừa dối người khác của Diệp Trần cũng chẳng đến nỗi nào, gật đầu, xoay người định bỏ đi.
- Ngươi không thể đi!
Ngải Vi Nhi nhanh chóng nhảy dựng lên kéo tay Diệp Trần, Diệp Trần muốn dùng Hồi Thành Phù nhưng cũng đành bất lực.
- Tiểu mỹ nữ à, ngươi nói đi, làm thế nào ngươi mới có thể tha cho ta!!!
Diệp Trần cười khổ, đầu hàng.
- Bái ta làm đạo sư!
Ngải Vi Nhi vẻ mặt đầy chính khí nói.
- Không được, đổi điều khác đi!
Diệp Trần không cần suy nghĩ, trực tiếp cự tuyệt.
- Bái ta thành đạo sư ! ( thay làm bằng thành nhé)
…
Diệp Trần quyết định làm ra một hành động mà đối với NPC có thể coi là vô sỉ nhất – Log cờ mờ nờ out!
Vì gia hoả này ngăn cản, không thể dùng Hồi Thành Phù, nhưng không ai ngăn cản được hắn logout cả!
Vốn trong thành logout có thể lập tức rời mạng, bất quá, Diệp Trần phát hiện, hắn đang trong trạng thái đối thoại với Ngải Vi Nhi, nên đành cưỡng ép logout!
Cường hành logout, người chơi mặc dù lập tức thoát mạng, nhưng nhan vật vẫn đứng đó trong vòng 30s, nếu tại nơi hoang dã, đương nhiên khá nguy hiểm, bất quá ở trong thành thì an toàn không thành vấn đề.
Vẻn vẹn có 30s, Diệp Trần tất nhiên không biết trong 30s này sẽ phát sinh ra những chuyện gì.
Nhưng khi hắn lướt trên diễn đàn một hồi, trở lại trò chơi, định nhân lúc Ngải Vi Nhi còn chưa chú ý vội vàng rời đi, nhưng khi hắn vừa nhìn vào nhân vật, liền sợ hãi đến ngây người.
Trời ạ! Cấp bậc của hắn lên tới 31 rồi!
Nhân vật của Diệp Trần, kinh nghiệm đã là full 30 cấp, chỉ cần bái một NPC làm chức nghiệp đạo sư, lập tức sẽ thăng cấp. Hiện tại nhân vật đã thăng cấp, chẳng phải là hắn đã bái một chức nghiệp đạo sư rồi sao????
Diệp Trần mở ra giao diện nhân vật, phát hiện tại chỗ tên của chức nghiệp đạo sư – Cái tên Ngải Vi Nhi hiện lên to bổ chảng.
Oát giờ heo y dát??
Tức khắc hiểu ra, sắc mặt Diệp Trần trở nên tái nhợt.
Có tên nào đó cường hành logout, tiểu la lỵ tóc vàng có tên Ngải Vi Nhi, tỏ vẻ nguyện ý thu hắn làm đồ đệ, mà người nào đó lại không ở trên tuyến, mười giây lựa chọn trôi quá, hệ thống thấy hắn đáng thương, đã không có đạo sư khiến cho kinh nghiệm đầy mà vẫn không lên được cấp, bèn ngầm giúp hắn một tay lựa chọn đồng ý.
- Ha ha, ngươi từ nay sẽ là đồ đệ của Ngải Vi Nhi ta! Hảo hảo cố gắng! Sư phụ sẽ không bạc đãi ngươi đâu!
Thành công thu hoạch được một gã đồ đệ, Ngải Vi Nhi đắc ý đứng một bên, nghĩ muốn vỗ vai Diệp Trần, nhưng khổ nỗi chiều cao có hạn, chỉ có thể chụp lấy cánh tay Diệp Trần thay thế.
Thật sự là người tính không bằng trời tính mà! Cứ như vậy đi bái một mao đầu tiểu tử ( Trẻ ranh, vắt mũi chưa sạch) làm đạo sư, bao nhiêu kế hoạch dự định bấy lâu đều tan thành bọt nước cả rồi!
Diệp Trần ngửa mặt nhìn trời không nói lên lời, ai có thể ngờ được, trong vòng 30s lại phát sinh ra sự tình như vậy!!!!!!
- Được rồi, xin hỏi Ngải Vi Nhi đạo sư, ngươi có cái gì có thể tặng cho đồ đệ ta sao???
Bái thì cũng đã bái rồi, chuyện này không thay đổi được, Diệp Trần quyết định đào mỏ một hồi!
- Cái gì? Không phải là đồ đệ phải có quà ra mắt cho sư phụ sao?
Ngải Vi Nhi mở to đôi mắt đáng yêu ngạc nhiên hỏi.
- Không, khẳng định ngươi nhớ lầm, là sư phụ phải tặng đồ cho đồ đệ!
Diệp Trần có chút lập lờ, nói dối, nếu có thể lừa kiếm được chút định, từ sau hắn thà chết chứ không tới nơi này.
- Vậy sao??
Ngải Vi Nhi nghiêng đầu cố gắng hồi tưởng.
- Đúng vậy, ngươi xem chỗ mẫu thân ngươi có cái gì tốt như sách kỹ năng của Thực Vật Sư, tuỳ tiện cầm mười bản, tám bản ra đây là được rồi!
Diệp Trần không ngại xuất ra công phu sư tử ngoạm, nếu Ngải Vi Nhi đưa cho hắn, hắn lập tức sẽ rời khỏi Thái Thản Cự Thành, cao chạy xa bay.
- Cái này không có a! Mẫu thân ta ra ngoài, biết tìm nơi đâu chứ?
Tiểu la lỵ tóc vàng ngồi dưới đất, tay chống cằm khổ não nói.
- Vậy thì trang bị vậy, tuỳ tiện cho ta chục kiện trang bị truyền kỹ là được rồi!
Diệp Trần còn chưa từ bỏ ý định, muốn tiếp tục lừa dối tiểu la lỵ này.
- Cái này thì có!
Ngải Vi Nhi vỗ tay kêu lớn.
- Chờ mẫu thân ta trở về, ta sẽ xin nàng vài món cấp cho ngươi!
Diệp Trần còn chưa kịp cao hứng, tiểu la lỵ đã lập tức cao hứng bổ sung!
- …. Ta đi chết đây!!!
Diệp Trần cuối cùng cũng đầu hàng, muốn dỗ đồ của tiểu la lỵ 12 13 tuổi thế này, hắn sa đoạ mất rồi!
- Uy, uy, ngươi đừng đi!
Ngải Vi Nhi thấy Diệp Trần muốn đi, từ mặt đất nhảy dựng lên, lại gắt gao ôm chặt tay Diệp Trần.
- Nếu không thả ta đi, ta tuyệt đối không nhận ngươi làm sư phụ!
Diệp Trần nghiêm mặt đe doạ.
- Vậy ngươi nhớ phải tới chơi nhiều nha, lần sau ta sẽ giới thiệu ngươi với mẫu thân.
Ngải Vi Nhi bị hù doạ, cuối cùng cũng buông tha cho Diệp Trần.
- Thật là con mẹ nó xui xẻo mà!
Ra khỏi nơi ở của Ngải Lộ Ân nữ vương. Diệp Trần nhớ lại chuyện xảy ra trong vòng 10 phút vừa qua, không khỏi đau đầu.
Bất quá, tầm quan trọng của đạo sư không lớn lắm, sai thì cũng đã sai rồi, hơn nữa, cho dù nói thế nào thì vấn đề đạo sư cũng đã giải quyết xong.
- Còn hơn 3 ngày thời gian, nhất định phải cày bằng được ra vé vào cửa mới thôi!
Các vấn đề giải quyết được gần hết, Diệp Trần trở lại Cạnh Kỹ tràng.
Còn hơn 600 kim tệ, số tiền này chắc cũng chỉ đủ để hắn train ngày hôm nay mà thôi. Ngày mai chắc phải dùng hết chỗ hạt giống Lưu Liên Tạc Đạn Thụ. Ngày kia, chắc lại phải bỏ tiền túi ra mua kim tệ rồi.
Bất quá, có chút tiền xoăn phải sáo, căng lắm mua ít kim tệ! Vũ khí sử thi trong tay, còn sợ sau này không kiếm ra tiền sao? Càn quét trong phó bản di tích, khi trở về tiền sẽ trở về theo!
Tiến vào Cạnh Kỹ tràng Diệp Trần tiếp tục vung tiền train kỹ năng, mãi tới khi trời tối, trên thân Diệp Trần không còn một trinh nào, Diệp Trần mới để ý thấy có người nhắn tin cho hắn.
- Cao thủ, lên cấp thật nhanh. Lúc trước mới có hơn mười cấp, hiện tại đã 31 rồi! Khụ, ngươi rảnh không, có một đại sinh ý( vụ làm ăn lớn) muốn mời ngươi tham gia kìa!
Người liên hệ với Diệp Trần không phải ai khác, đó là Vạn Sự Đạt – tên mập gặp lần trước.
- Đại sinh ý?
- Ừm, nếu ngươi có hứng thú, add hảo hữu một người tên “Vô Nhân Khả Đáng’ ( Không người kháng cự - trước mình giải thích rồi!) , hắn có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đó!
Vạn Sự Đạt nói nhanh ý đồ của mình, Diệp Trần cũng đang thiếu tiền, hắn mới 31 cấp cũng muốn xem cái tên Vô Nhân kia muốn hắn hỗ trợ cái gì, hơn nữa Vạn Sự Đạt còn nói, đây là một đại sinh ý, khẳng định thù lao không thấp rồi.
Gửi yêu cầu kết bạn đến cho Vô Nhân, Vô Nhân lập tức pm cho Diệp Trần ;
- Nhất Diệp Trần Ai huynh đệ, mạo muội một chút, xin hỏi kỷ lục nhiệm vụ Đạo Điền Tiểu Thâu – ( Xin xem lại chương Ruộng lúa hoàng kim ) có phải là do huynh đệ đạt được không vậy?
Vô Nhân lập tức đi thẳng vào vấn đề.
May mắn mấy ngày hôm nay Diệp Trần đều lăn lộn tại Cạnh Kỹ Tràng, Vô Nhân ngẫu nhiên thấy được danh tự của Nhất Diệp Trần Ai, muốn nhờ Vạn Sự Đạt hỗ trợ điều tra, mà Vạn Sự Đạt lại lập tức liên hệ với Diệp Trần.
- Là ta!
Diệp Trần suy nghĩ một hồi, trả lời.
- Vậy thì tốt rồi… Oa! Huynh đệ, cấp bậc của ngươi cũng tới 31 rồi??
Vô Nhân đang định nói ra sự việc, bỗng liếc nhìn thấy cấp bậc của Diệp Trần, không nhịn được cả kinh, hỏi.
- Sao vậy? Cấp bậc này quá cao sao?
- Đúng vậy, ta muốn sớm liên lạc với huynh đệ ngươi một chút, để hỗ trợ một phó bản. Độ khó phó bản đó liên quan tới cấp bậc của người chơi tham gia, người chơi cấp bậc càng cao BOSS càng lợi hại, mấy người trong Công hội của ta, đã thay đổi vài đội ngũ nhưng cũng không làm được gì, thấy huynh đệ có cấp bậc thấp, kỹ năng lại tốt như vậy, muốn nhờ ngươi giúp đỡ một chút, không nghĩ tới cấp bậc của ngươi đã tới cấp 31 rồi!
Vô Nhân cười khổ nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...