Đêm tối u u, bóng đêm đặc quánh che lấy mắt rồi chui vào tai, khiến màng nhĩ như rung lên bùng bùng.
Ngoài các đội quân lang thang, gần chỗ con trùm sống đôi lúc vang lên tiếng rít rùng rợn, những cột sáng xanh ẩn hiện, các tinh linh lập lòe lam ẩn ẩn hiện hiện từ trong tấm màn đen vĩ đại.
Phía dưới, đá tảng trồi lên từ mặt đất, bùng lên sáng rực như hốc mắt của quái vật khổng lồ.
Bóng đen dày đặc dần dần tản bớt, như một luồng sáng dần đổi màu sang xanh làm mờ đục.
Dẫu sao đây trong mắt người thường vẫn như màn đêm đen kịt. Còn đối với kẻ chỉ thấy bóng đen bao quanh hàng chục tiếng đồng hồ, ánh xanh đục đã khiến không gian sáng hẳn.
“Sống miết trong chỗ này mình sẽ thành ốc sên mất.” Lys than thở.
Có ánh sáng mờ mờ dẫn đường, Lys lanh lẹ ngụy trang tránh đi các đội quân quái để đi sâu vào trong.
Cậu sẽ tấn công con trùm trước! Lys dự đoán con trùm tổng thể vẫn sẽ yếu hơn cả một đội quân. Dù sao con trùm khả năng cao cũng chỉ có một.
Đối với game thường thì con trùm luôn mạnh nhất trong một dungeon. Nhưng game thường thì làm gì có vụ cho người chơi đánh với cả đội quân mạnh chà bá trong giai đoạn đầu.
Từ lúc bắt đầu chơi, đến nơi gọi là “Thế Giới Song Song” này Lys nhận ra nhiều thứ dùng tư duy khác hẳn với game truyền thống.
Giả dụ như, con boss có thể yếu hơn quân đội đang bảo vệ nó phía ngoài. Lys muốn thử, và cậu làm. Cậu không chắc mình có thể lui ra nếu con boss cũng mạnh chà bá không kém quân đoàn ngoài kia hoặc nó có thể triệu hồi quân đội.
Mà nếu cứ phân vân lo sợ một hai thì không phải cách của Lys. Ít nhất cậu thấy có tổ chức quân đội đứng gác thì theo tư duy truyền thống hay thực tế con boss sẽ nằm một mình, hoặc hai mình, ba mình là cùng.
Đi vào trong thì thành hang hẹp dần, co lại như một cái phễu khổng lồ, cả vùng đất rộng lớn đủ để Lys chạy Đông chạy Tây lúc trước giờ chỉ còn là một hành lang dài hẹp.
Không có con quái nào đang canh gác. Có lẽ cũng không cần canh gác, bởi ở mặt đường, nơi đáng lẽ là mặt đất thì đầy những hố lửa, lửa phun ra từ miệng hố bất chợt đủ thiêu sống kẻ xâm phạm.
Đây đúng là một hỏa trận, cột lửa nối tiếp nhau trồi lên rồi biến mất, chuyển động đến chóng mặt. Không có khói hay gió, chỉ có các cột lửa không ngừng thay đổi vị trí khiến cả vùng không gian chợt bừng sáng và nóng bức.
Lys dừng lại chăm chú quan sát cách các hố lửa hoạt động, nhưng trông chúng chẳng hề giống như có quy tắc.
“Có lẽ phải có tác động từ bên ngoài?” Lys ném một hòn đá vào trong, viên đá lăn lạch cạch được một chút xíu, ngay sau đó tan chảy thành hư vô khi bị cột lửa phun cao thiêu đốt.
Lys thử ném đá nhiều lần, từ nhiều hướng, mỗi lần viên đá đều không đi được xa đã bị đốt đến tan chảy không sót lại chút gì.
Tuy nhiên Lys vẫn miệt mài thử nghiệm, rõ ràng sau khi con đường bị tác động bởi các hòn đá, hay nó phát hiện có kẻ xâm nhập đã khiến sự phun trào của các hố lửa thay đổi, không lộn xộn như trước.
Lys lờ mờ nhận ra điều gì đó.
“Cũng đúng, con trùm cũng cần giao tiếp với thế giới bên ngoài, hoặc là nó tự nhốt tù chính mình.”
Những lúc như thế này, Lys lại nhớ Sói da diết - con ngựa của cậu chắc giờ đã đang yên ổn gặm cỏ ở làng Fairy.
“Nó hẳn phải nhớ mình lắm sau khi gắn bó lâu như vậy. Mình còn hi sinh để nó được an toàn về Làng, giúp nó mạnh tới mức kháng luôn độc bò cạp nữa. Nếu nó có ở đây, mình sẽ giúp nó có thêm kháng hỏa! Mà thôi, khi nào xong nhiệm vụ này mình phải tìm cách đem nó về Eakar Thành để tiếp tục chăm sóc.” Lys thì thầm, mặt đầy cảm xúc tiếc nuối và nhung nhớ.
Sau vài chục phút, trên nền đất đã đầy nét vẽ nguệch ngoạc của Lys. Nếu tác động đúng quy luật, hố lửa có thể chia ra nhiều khu khác nhau, thời gian phun lửa của mỗi khu xen kẽ và gần như liền mạch.
Có chút khó khăn, chỉ sơ sẩy chút thôi là Lys sẽ phải về thành ngay lập tức.
Không hấp tấp và tâm lý ăn may, Lys tập nhào lộn trước trên đất, thao tác chạy nhanh sau đó dừng đột ngột cũng được cậu luyện đến chắc chắn.
Thêm chục phút nữa Lys mới đứng trước các hố lửa, cậu đếm thời gian rồi bước vào.
Con đường này không chỉ đòi hỏi thao tác nhanh, con là sự tính toán của đầu óc và sự bình tĩnh. Sai một ly là đi luôn, chỉ cần trúng hố lửa phun là nhân vật sẽ chết ngay chứ không có cơ hội thử lại.
Lys tính toán được quy luật của các hố lửa, ngoài sự phân chia vùng, lặp lại,... Rõ ràng nhất chúng có tính đệ quy nên dù không thấy hết cả hành lang, cậu vẫn thầm suy diễn trong đầu các hố lửa ở phía trước đồng thời tránh né các cột lửa phun lên bất thình lình.
Lys nhào lộn giữa các cột lửa không ngừng phun cao, tấm khăn trắng phủ kín mặt rồi che xuống cổ, đuôi khăn theo cử động lất phất bay ngược ra sau giữa trời lửa.
Ở đây không có quái vật để bị kích thích nên Lys đã trang bị lại chiếc khăn che nóng, dẫu giữa mùi sa huỳnh nồng nặc chiếc khăn vẫn như cũ tỏa hương thơm nhè nhẹ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...